Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 166
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:20:23
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cha, cha nhờ Vương gia những chuyện như .” Vân Sơ khẽ đỡ trán: “Cha nữ nhi bản lĩnh tới ư, hà cớ gì tìm binh khí như để lãng phí?”
Vân Tư Lân ha ha: “Chính vì bản lĩnh của con quá kém nên mới cần binh khí để phòng . Ta và Bình Tây Vương giao tình, con cũng đừng mang áp lực chi.”
Nếu như thì Vân Sơ cũng ném chuyện sang một bên.
Nàng theo Vân Tư Lân thư phòng, lấy một xấp giấy từ trong tay áo đưa qua.
Vân Tư Lân mở giấy , chỉ thoáng qua biến sắc: “Sơ nhi, tất cả đều là chuyện xảy trong giấc mộng của con ?”
Vân Sơ gật đầu.
Vân Tư Lân vô cùng khiếp sợ.
Trên tờ giấy đều là chuyện của Vân gia. Ngoài việc thời gian chút mơ hồ thì nguyên nhân, quá trình và kết quả của từng sự kiện đều ghi rõ ràng.
Người thường , mộng cảnh vô cùng mơ hồ, đa khi rời giường đều quên sạch, cho dù nhớ cũng chẳng thể rõ ràng tường tận đến thế .
Vốn dĩ ông cũng tin giấc mơ của nữ nhi, nhưng từng sự kiện trong giấy quá mức chân thật.
lúc , âm thanh của gia đinh từ bên ngoài thư phòng vọng : “Khải bẩm Tướng quân, nhóm tộc lão tới, chuyện quan trọng cần thương nghị.”
Vân Tư Lân gấp giấy : “Đi thôi, Sơ nhi, xem thử xem chuyện gì.”
Trong lòng ông , nữ nhi vẫn là một thành viên của Vân gia, tộc lão tới đây, cũng nên gặp mặt thỉnh an nhóm lão nhân.
Vân Sơ theo đến đại sảnh, còn trong thấy tiếng nức nở.
Một phụ nhân dòng bên đang nắm tay Lâm thị lóc t.h.ả.m thiết: “Thấm nhi thật đáng thương, gả sang đó nửa năm, gần như ngày nào cũng hành hạ đ.á.n.h đập, một chân đ.á.n.h gãy... Nếu để con bé tiếp tục ở Phương gia thì e rằng tính mạng cũng khó giữ trọn vẹn...”
Vân Sơ cùng Vân Tư Lân liếc .
Sự kiện đầu tiên trong tờ giấy chính là nữ nhi Vân Thấm của dòng bên Vân gia hòa ly.
Vân Tư Lân vô cùng kinh hãi.
Dòng bên Vân gia nhiều , mà cứ là , còn hòa ly, hơn nữa còn đúng lúc .
Tất cả đều trùng khớp.
Điều chứng minh giấc mộng của Sơ nhi là sự thật! Chuyện trong mộng đều sẽ xảy !
“Phu nhân, xin phu nhân mặt giúp Thấm nhi hòa ly, thoát khỏi Phương gia!”
Phụ nhân xong thì đám tộc lão đang bên cạnh lập tức lên tiếng phản đối.
“Vân gia ở kinh thành trăm năm, bao giờ chuyện hòa ly. Một nữ tử hòa ly sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của tất cả nữ nhân trong Vân gia.”
“Hiện giờ Tướng quân hồi kinh, Hoàng thượng đích nghênh đón. Chắc chắn hoàng tử nào dám nể mặt Tướng quân, Phương gia hẳn cũng sẽ thu liễm vài phần.”
“Chi bằng thế , chư vị tộc lão cùng phu nhân Phương gia một chuyến, gây sức ép, e rằng sẽ xảy chuyện gì nữa.”
“Ta cũng cho rằng nên như .”
“Nên như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-166.html.]
Nhóm tộc lão đồng lòng nhất trí với đề nghị .
Trong các tộc lão, chỉ một nam nhân, còn đều là phụ nhân, bởi lẽ nam đinh Vân gia đa đều mất sớm.
Phạm Khắc Hiếu
Vân Tư Lân bước , cả phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
Lâm thị mở miệng : “Tướng quân hẳn cũng thấy . Người Phương gia dám ngược đãi nữ nhi xuất giá của Vân gia. Giờ cùng chư vị tộc lão đến Phương gia, ngài thấy ?”
Vân Tư Lân hừ lạnh một tiếng.
Trong mộng cảnh của Sơ nhi rõ ràng, khi Vân gia tạo áp lực, Phương gia quả thật an phận một thời gian.
khi rời kinh, Phương gia trở nên lớn gan, đ.á.n.h Vân Thấm mù một mắt. Thế nhưng vì đủ loại nguyên nhân mà vẫn thể hòa ly . Cuối cùng, chỉ thể tìm cớ điều tên tiểu tử Phương gia đến Tây Cương việc, cả đời thể hồi kinh.
Đánh gãy một chân đủ, còn thêm một con mắt ? Nào cái đạo lý vô nhân đạo như !
Vân Sơ trầm mặt.
Nàng từng gặp mặt nữ nhi dòng bên của Vân gia, chỉ là gần đây nương nàng nhắc tới vị đường tỷ bà con xa tên Vân Thấm.
Ban đầu nàng cũng nhớ Vân Thấm.
Vân Thấm nhà chồng đ.á.n.h gãy một chân và mù một mắt. Dù tộc lão can thiệp thì cuối cùng vẫn thể hòa ly.
Là cha nàng điều phu quân của Vân Thấm Tây Cương, mới tránh cho Vân Thấm ngược đãi đến c.h.ế.t.
Nàng hòa ly vô cùng khó khăn, đặc biệt là với thế gia lớn như Vân gia. Vì danh dự của gia tộc nên càng khó dứt tình.
“Hiện tại hồi kinh, các ngươi đến Phương gia, bọn họ tự nhiên thu liễm, nhưng chờ đến lúc về Tây Cương, Phương gia chắc chắn sẽ giở thói cũ.” Vân Tư Lân lạnh giọng mở miệng: “Nữ nhi Vân gia, dù là đích thứ, dòng chính dòng bên, đều là huyết mạch của Vân gia . Ta tuyệt đối chấp nhận nỗi oan ức tày đình như !”
Lâm thị hỏi: “Vậy ngài thấy nên thế nào?”
“Cứ theo lời nương của Thấm nhi mà , hòa ly.” Vân Tư Lân quả quyết: “Nếu Phương gia đồng ý, sẽ liệt kê mười mấy tội trạng của bọn họ. Dám chịu thả , sẽ đưa sớ tới Đại Lý Tự!”
Trong mộng của Sơ nhi, tuy điều tên tiểu tử Phương gia , nhưng Phương gia nhiều như , Thấm nhi tuy trượng phu bạo hành nhưng vẫn chịu chồng ghẻ lạnh, tiểu thúc khinh nhục, chị em dâu tính kế. Sống khổ sở như , chi bằng dứt khoát hòa ly...
Ông dứt lời, cả sảnh đường lập tức xôn xao, bàn tán sôi nổi.
“Tướng quân, thể ! Vân gia còn nhiều nữ nhi gả, một nữ tử hòa ly, đám nữ nhi còn sẽ khó mà cưới gả.”
“Vân gia cũng là nhà Nhất phẩm, Tướng quân đích mặt gây áp lực, nghĩ Phương gia sẽ dám quá đáng nữa!”
“Rõ ràng biện pháp hơn, hà tất hòa ly, bước đường cùng?”
“Xin Tướng quân cân nhắc !”
“...”
Vân Tư Lân giơ tay hiệu cho im lặng.
Ông là tinh tế, thể nghĩ tới những hậu quả sâu xa đó. Nếu là đây, sự khuyên nhủ của nhiều như , ông chắc chắn sẽ thuận theo ý đám tộc lão.
“Nếu Vân gia hòa ly khiến nhiều bỏ ý định hỏi cưới, thì điều đó thể chứng minh những kẻ đó tâm thuật bất chính!” Ông tất cả , lời lẽ đanh thép: “Nếu là một đường đường chính chính, trách nhiệm, gánh vác, khinh nhục thê tử, thì cần lo lắng Vân gia đòi hòa ly... Vân gia một nữ nhi hòa ly, giúp những nữ nhi gả lọc bớt đám phàm phu tục tử, cớ gì ?”
Mọi khiếp sợ.