Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:20:27
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tạ Cảnh Ngọc nhắm nghiền hai mắt, toan cất lời thì chợt thấy tiếng bước chân dồn dập vọng từ bên ngoài cửa viện.

 

Ngay đó, giọng dồn dập, đầy vẻ lo lắng của Vân Sơ vang lên: “Chuyện gì xảy thế ? Lão thái thái, Lão thái thái rốt cuộc ! Mau, lập tức mời đại phu!”

 

Lồng n.g.ự.c Tạ Cảnh Ngọc bỗng chốc trĩu nặng, nàng tới nơi ...

 

Tạ Thế An hít sâu một , trầm giọng đáp: “Mẫu , tằng tổ mẫu qua đời, mời đại phu đến cũng vô ích.”

 

“Cái gì? Lão thái thái mất?” Vân Sơ kinh hãi, kêu lên t.h.ả.m thiết: “Không, tin bà c.h.ế.t! Các ngươi còn ngây đó gì? Ngươi, lập tức mời lang trung! Ngươi, mau đến Thiện Đức Đường mua nhân sâm thượng hạng về cứu mạng Lão thái thái! Còn ngươi nữa, nhanh dò hỏi tung tích của thần y lừng danh…”

 

Cả đám gia đinh trong viện đều Vân Sơ sai phái tứ tán.

 

Nàng sang dặn dò: “Chu ma ma, còn mấy các ngươi, nhanh chóng đưa Lão thái thái về An Thọ Đường!”

 

Đám hạ nhân còn trong viện lập tức nhào tới, vội vàng khiêng Lão thái thái lên, ùn ùn rời khỏi viện của Tạ Thế Duy, thẳng tiến An Thọ Đường.

 

Phạm Khắc Hiếu

Dọc đường , thấy động tĩnh lớn, tất thảy hạ nhân đều đổ xô xem náo nhiệt. Cảnh tượng Lão thái thái thể đẫm m.á.u khiêng khỏi viện gần hai phần ba trong Tạ gia tận mắt chứng kiến.

 

Trái tim Tạ Cảnh Ngọc đập thình thịch, gần như nhảy khỏi lồng ngực.

 

Hắn sang Tạ Thế An, đứa nhi tử luôn đầy rẫy chủ ý , giờ đây thấy đáy mắt Thế An lộ rõ vẻ hoang mang, bối rối .

 

Bảy tám hạ nhân còn thể dùng lửa thiêu để diệt khẩu, nhưng cả Tạ phủ nhiều trông thấy như thế, thiêu hết ? Chuyện Lão thái thái qua đời thể giấu giếm nữa!

 

Tạ phủ mời đại phu tới.

 

Đại phu xách theo hòm thuốc, khẩn trương đến An Thọ Đường.

 

Chỉ cần liếc Lão thái thái, vị đại phu thể cứu chữa, nhưng vẫn kiên nhẫn bắt mạch một hồi mới thở dài, lắc đầu.

 

Vân Sơ cụp mắt xuống.

 

Vốn dĩ nàng mượn tay Tạ Thế Duy khiến Tạ Thế An chịu một vố đau, nào ngờ cuối cùng Lão thái thái đột ngột bỏ mạng.

 

Đời , Tạ gia bước tới đỉnh cao, Lão thái thái an hưởng tuổi già, lúc qua đời, khắp kinh thành đều tới phúng viếng, thể là một đám tang vẻ vang.

 

Kiếp , Tạ gia còn kịp bước lên đỉnh vinh quang, mà Lão thái thái yên nghỉ ba tấc đất lạnh lẽo.

 

“Lão thái thái!”

 

Nguyên thị thất thần xông , nhào lên thi hài Lão thái thái, rống ngớt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-170.html.]

Các di nương cũng dẫn theo hài tử đến, quỳ gối giường Lão thái thái. Nha , bà tử đều quỳ rạp, tiếng t.h.ả.m thiết, nặng nề vang vọng khắp An Thọ Đường.

 

Vân Sơ cố gắng nặn vẻ bi thống, nhưng nàng phát hiện ngay cả một giọt lệ cũng thể rơi.

 

Lão thái thái gì với nàng? Nhìn qua tưởng chừng như gì, nhưng nếu nghĩ kỹ , mỗi một sự kiện đều bàn tay của Lão thái thái nhúng .

 

Lão thái thái cả đời bảo vệ Tạ gia, coi vinh nhục Tạ gia trọng hơn cả trời cao. Giờ đây bà bỏ mạng tay tằng tôn tử của chính , những giây phút cuối cùng, bà mang theo tâm nguyện gì mà nhắm mắt…

 

Vân Sơ xoay , rời khỏi An Thọ Đường.

 

Nàng trong sân, thản nhiên dặn dò đám nha bà tử: “Mấy các ngươi mau lo liệu hậu sự cho Lão thái thái, nhanh chóng và chu .”

 

Mấy bà tử lau nước mắt dậy bắt tay việc.

 

Vân Sơ về phía Tạ Cảnh Ngọc đang bậc thang rỏ lệ, cất lời: “Ngươi khoan hãy . Ta hỏi rõ, Lão thái thái qua đời là do Duy ca nhi đẩy ngã. Ngươi tính xử trí việc ?”

 

Tạ Cảnh Ngọc ngẩng đầu về phía Vân Sơ. Cảm giác từ lên khiến vô cùng khó chịu, lên nhưng chân trái sức lực.

 

Hắn chỉ thể tiếp tục bậc thang, khàn giọng lạnh lùng : “Thằng nghiệt chủng là tai họa của gia đình! Hãy dùng dây thừng siết c.h.ế.t nó!”

 

“Nuôi mà dạy, của cha. Duy ca nhi biến thành nông nỗi , ngươi là phụ cũng thể thoát khỏi liên can.” Vân Sơ chậm rãi : “Lão thái thái qua đời, ngươi là tôn tử duy nhất ở kinh thành, theo lệ thọ tang suốt một năm. Trong một năm cần thượng triều, cứ an phận ở nhà mà dạy bảo Duy ca nhi . Thằng bé mới tám tuổi, tuổi còn nhỏ, chỉ cần ngươi cách răn dạy thì nhất định sẽ đưa nó về đường ngay lối chính!”

 

Tim Tạ Cảnh Ngọc đột nhiên trĩu nặng.

 

Hắn quên mất chuyện thọ tang giữ đạo hiếu !

 

Gần đây con đường quan của vốn mấy suôn sẻ. Phải thọ tang một năm mới thể triều đình, đến lúc đó nào còn vị trí nào cho dừng chân!

 

Thân thể Lão thái thái xưa nay vẫn khỏe mạnh, c.h.ế.t ngay lúc cơ chứ!

 

Giờ đây căn bản chẳng còn tâm trí để rơi lệ thương tâm, chỉ bắt lấy Tạ Thế Duy, đ.á.n.h cho một trận dùng dây siết c.h.ế.t ngay lập tức!

 

Tạ Phinh quỳ gối bên cạnh lau nước mắt.

 

May , nàng chỉ là tằng tôn nữ, cần thọ tang quá nặng. Mà cho dù thọ tang thì cũng , hôn sự giữa nàng và An Tĩnh Vương định tháng . Chỉ cần là trong thời kỳ mặc áo tang, vẫn thể thành một cách bình thường...

 

Tạ Trung Thành ở thôn trang, đến tận ngày hôm mới về Tạ gia.

 

Chưa kịp bước cổng lớn, thấy hàng xóm láng giềng xúm xít cửa Tạ phủ bàn tán rôm rả.

 

“Tạ lão thái thái bình thường luôn khỏe mạnh, mất là mất .”

 

“Ngươi còn rõ ư? Hôm nay trời hửng sáng, gia đinh của Tạ phủ treo đèn lồng trắng, rằng Tạ nhị thiếu gia chính là kẻ hại c.h.ế.t Lão thái thái!”

 

 

Loading...