Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 193
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:20:50
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Giám thừa đại nhân của Quốc Tử Giám đến, học đường lập tức an tĩnh , đều tự tìm vị trí xuống.
“Các vị học sinh cũ hẳn đều quen thuộc với lão phu, còn những tân sinh chắc hẳn là đầu tiên diện kiến. Lão phu xin tự giới thiệu đôi lời.” Giám thừa đại nhân vuốt chòm râu dài, từ tốn : “Lão phu họ Vương, các ngươi cứ gọi Vương là . Sau , sẽ là phụ trách sinh hoạt và quy tắc tại học đường của các ngươi. Ta màng các ngươi phận cao quý thế nào, là hoàng tử, thế tử, tiểu hầu gia bá gia, một khi bước chân cánh cửa , các ngươi chỉ một phận duy nhất, đó chính là tử của . Nếu ai trong các ngươi dám ỷ phận để lấn át khác, cũng chỉ thể tấu chương trình lên Thánh thượng phân xử.”
Lục hoàng tử lộ rõ vẻ khinh thường. Trong mắt , Vương chỉ là một kẻ suốt ngày hăng hái cáo trạng phụ hoàng, việc lớn việc nhỏ đều ghi sổ con. Hắn tự hỏi phụ hoàng thể dung thứ cho loại như .
“Ta quanh co dài dòng nữa.” Vương tiếp tục : “Hiện tại sẽ thử trình độ của những tân sinh. Ta mấy đề mục, các ngươi lượt trả lời.”
Có hơn mười tân sinh. Ngoại trừ Tạ Thế An, tất cả đều là nhi tử của các nhà huân quý. Đề mục đầu tiên Vương đưa khá đơn giản, hầu hết đều thể trả lời. Càng về , đáp càng ít , cho đến cuối cùng, chỉ còn Tạ Thế An một thể giải quyết những nan đề của .
Sở Hoằng Du chút buồn bực tại chỗ.
Tiểu thế tử mới chỉ thuộc lòng Tam Bách Thiên và Bách Gia Tính, ngoài hai thứ thì y cái gì cũng .
Người khác đều học tư thục ba bốn năm mới Quốc Tử Giám, còn nó mới chỉ bốn tuổi mà Phụ vương đưa tới đây.
Tạ Thế An xuất chúng như , còn tiểu thế tử nó tựa như một kẻ ngây ngô.
Nó khẽ c.ắ.n môi, mở sách. Lúc khác còn đang hóng chuyện, nó bắt đầu chuyên tâm sách.
Vương vô cùng lòng với biểu hiện của Tạ Thế An: “Quả nhiên hổ danh là Thủ khoa Viện thí kỳ , đúng là vài phần bản lĩnh đáng nể. Tạ Thế An, ngươi bên cạnh Lục điện hạ. Lục điện hạ, ngươi cần học tập Tạ Thế An nhiều hơn.”
Sắc mặt Lục hoàng tử vô cùng khó coi. Hắn đường đường là Hoàng tử tôn quý, bắt học theo một kẻ xuất hàn môn, chuyện nếu truyền ngoài há chẳng sẽ khiến đời nhạo ?
Hắn hừ lạnh một tiếng, thèm đáp lời .
Vương dạy Lục hoàng tử ba bốn năm, đương nhiên tính nết của vị Điện hạ . Người học vấn, nghề nghiệp, gây chuyện thị phi. Sắp xếp Tạ Thế An bên cạnh Lục điện hạ là hy vọng vị Điện hạ hoặc ít hoặc nhiều thể nhận một chút tác động .
Buổi điểm mão của Quốc Tử Giám kết thúc, đều trở về nhà, chờ đến tháng chín mới chính thức nhập học.
Tiên sinh , một đám vây quanh Tạ Thế An. Trong đám huân quý , ăn chơi trác táng, tự nhiên cũng nghiêm túc học hành. Vài thiếu niên cầm theo sách vở đến thảo luận vấn đề với Tạ Thế An. Tạ Thế An cũng giấu dốt, thoải mái chuyện với một đám phận cao hơn . Hai bên chuyện vô cùng vui vẻ.
Nhờ , Tạ Thế An quen vài vị thế tử phận hiển hách.
Hắn nữa khắc sâu đạo lý: Người ở chỗ cao, mới thể quen những bậc nhân sĩ ở đỉnh cao hơn, mới thể càng leo càng xa con đường công danh.
Phạm Khắc Hiếu
Nếu tới Quốc Tử Giám, nhất định tìm cách vững gót chân ở đây, nhất định trở nên nổi bật, nhất định khiến khác thể chụp mũ hàn môn lên đầu Tạ gia nữa...
Ngoài chuyện Tạ Thế An nhập Quốc Tử Giám, Tạ gia còn một hỉ sự lớn khác, đó chính là ngày Tạ Phinh xuất giá.
Hơn hai tháng , Hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn cho An Tĩnh Vương và Tạ Phinh. Hôn lễ cũng diễn tháng chín, mắt thấy sắp đến ngày đại hôn.
Khoảng thời gian gần đây Tạ gia gặp nhiều chuyện may, nên chỉ thể trông cậy ngày đại hôn để lật ngược tình thế, lấy thể diện. Bởi lẽ đó, Tạ Trung Thành và Nguyên thị đều vô cùng coi trọng.
Trong lúc Vân Sơ đang bận rộn quán xuyến việc, một tiểu tư bên cạnh Tạ Trung Thành mang danh sách khách mời do chính ông biên soạn tới Sanh Cư.
Vân Sơ nhận lấy, lướt mắt qua, đôi mày liễu lập tức nhăn .
Tạ Trung Thành tên cha nàng trong danh sách thì thôi , đến cả thủ hạ của cha nàng, mười mấy võ tướng Tam phẩm tới Nhất phẩm đều tên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-193.html.]
Nàng chấp bút gạch bỏ hết những tên .
Gã hầu khựng nhưng dám lời nào, chỉ đành cầm danh sách trở về. Chỉ một lúc , thấy Tạ Trung Thành và Nguyên thị tìm tới.
“Sơ nhi.” Nguyên thị thẳng vấn đề: “Sao con gạch hết tên những vị khách ?”
Vân Sơ nhướng mày: “Những vị khách xưa nay từng qua với Tạ gia, mẫu và cha chồng ý mời họ tới chung vui trong tiệc rượu mừng ?”
Tạ Trung Thành tỏ vẻ đương nhiên: “Các vị võ tướng đều là bằng hữu của Vân đại tướng quân. Khi cha ngươi tới Tạ gia tham dự đại hôn, những sẽ cùng Người uống rượu, như mới khiến cha ngươi cảm thấy lạc lõng, đơn độc tại Tạ gia.”
Vân Sơ rũ môi.
Vị cha chồng của nàng quả thực cách mượn thế để lấy thể diện.
Nàng lạnh lùng cất lời: “Ngày mai phụ sẽ rời kinh, thể tham dự tiệc rượu mừng. Cha chồng cần phí tâm sức nữa.”
“Đi... sớm ?” Tạ Trung Thành kinh ngạc: “Vài ngày nữa là đại hôn của Phinh tỷ nhi . Người là ngoại công, nán thêm vài ngày, uống chén rượu mừng của ngoại tôn nữ hẵng lên đường?”
Nghe , Nguyên thị lập tức kéo tay áo trượng phu.
Phinh tỷ nhi căn bản nữ nhi do Sơ nhi sinh , chẳng chút liên hệ cốt nhục nào với Vân gia. Vân đại tướng quân nhà dựa mà nán kinh thành thêm mấy ngày chỉ vì một ngoại tôn nữ hề quan hệ huyết thống?
Ban đầu Phinh tỷ nhi là Hạ di nương sinh, Vân Sơ thật lòng đối đãi cũng .
hiện tại...
Ba hài tử đều là do Hạ thị sinh .
Duy ca nhi gây nên những chuyện như thế, cả kinh thành đều tỏ tường.
An ca nhi... thể đặt chậu hoa trong phòng phụ , khiến gia phụ đoạn tử tuyệt tôn.
Phinh tỷ nhi... cũng chẳng ngày sẽ gây họa gì.
Những đứa con của Hạ thị, đứa nào cũng đáng sợ hơn đứa nấy. Nếu là Vân Sơ, e là cũng chẳng dám nuôi nấng đám hài tử thêm nữa.
“Sơ nhi, ý của lão gia là phụ con vất vả lắm mới về kinh một , hy vọng hai nhà Tạ Vân thể qua thêm đôi chút.” Nguyên thị hòa hoãn: “Cha con rời kinh hẳn là công vụ trong , lúc nào sẽ khởi hành. Ta bảo Cảnh Ngọc cùng con đến tiễn đưa.”
Vân Sơ đáp lời: “Thân thể phu quân khỏe, chi bằng đừng thì hơn. Một đưa tiễn cũng chẳng hề gì, phụ sẽ để tâm.”
Nguyên thị đành thở dài: “Vậy thì thôi .”
Rời khỏi viện của Vân Sơ, Tạ Trung Thành phất tay áo bỏ . Nguyên thị tiếp tục thở dài, tiến thẳng đến viện của Tạ Phinh.
Giá y của Tạ Phinh thêu xong, hiện nàng đang thêu khăn voan đỏ. Lớn lên bên cạnh Hạ thị, nàng cũng học vài phần bản lĩnh của bà , chiếc khăn voan đỏ trông vô cùng tinh xảo.
Thấy Nguyên thị bước , nàng dậy thi lễ: “Sao tổ mẫu quang lâm đến đây?”
“Ta chuẩn cho con chút bạc phòng .” Nguyên thị rút một tờ ngân phiếu trong tay áo: “Đến phủ An Tĩnh Vương sẽ nhiều việc cần dùng tiền. Ở đây hai ngàn lượng bạc, tuy là tiền quá lớn, nhưng cũng đủ để con giải quyết những chuyện cấp bách. Hãy giữ cho cẩn thận.”