Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 205
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:21:28
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Doanh trướng lúc vô cùng hỗn loạn, ít phu nhân thiên kim sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, nhóm trọng thần vây quanh hoàng thất, vòng ngoài cùng là Ngự Lâm Quân bảo vệ.
Vân Sơ thấy hai hài tử đang bên cạnh Ân tần, ma ma bảo vệ nên cũng yên tâm.
“Sơ nhi, nãy con ?” Lâm thị bắt lấy tay Vân Sơ, giọng đầy sợ hãi: “Làm sợ c.h.ế.t, còn tưởng con thích khách bắt .”
“Ở trong lều buồn quá, con ngoài giải sầu một lát.” Vân Sơ trả lời: “Thực xin , nương lo lắng .”
Mọi hoảng sợ chờ đợi nửa canh giờ thì đám thị vệ bắt thích khách cũng lượt trở về.
Người dẫn đầu là Bình Tây Vương, Sở Dực.
Ngựa của dừng mặt đám , xoay xuống ngựa, tới mặt Hoàng đế: “Hoàng Thượng, nhi thần bắt sống ba tên thích khách, xin cho dẫn chúng tới!”
Thị vệ phía đưa ba tên hắc y nhân trói chặt tới, ném bọn chúng xuống đất.
“Thích khách lớn mật, dám ám sát đương kim Hoàng thượng!” Hoàng Hậu luôn đoan trang hiền thục lúc giận dữ, cơn thịnh nộ khiến nàng giữ lễ nghi, cầm chung ném thẳng đầu thích khách: “Nói, rốt cuộc là ai sai sử các ngươi!”
Nếu nhờ một tiểu thái giám nhanh nhạy phát giác kịp thời động tĩnh, lẽ Thánh Thượng hãm hại ngay tại Yến Sơn .
Tuy rằng bảo vệ tính mạng, nhưng cánh tay thích khách đả thương. Thiên tử thương, long thể đổ máu, chính là điềm quốc gia lâm họa, vì lẽ đó Hoàng Hậu mới thịnh nộ đến nhường .
Ba tên thích khách im lặng một lời.
Cung Hi Vương bước lên, soát thích khách, lấy một lệnh bài, trình lên: “Phụ hoàng, mời xem.”
Vừa thấy lệnh bài , sắc mặt Hoàng Thượng đột nhiên đổi: “Đây lệnh bài của An Tĩnh Vương , , hiện giờ lão tứ đang ở ?”
“Hoàng Thượng, lúc nãy An Tĩnh Vương cũng theo Bình Tây Vương truy đuổi thích khách.” Đức phi khó tin : “Sao lệnh bài của lão tứ trong tay thích khách, nhất định lão tứ xảy chuyện! Hoàng Thượng, mau phái tìm lão tứ!”
“Vậy ?” Cung Hi Vương mở miệng: “Từ khi trời tối thấy lão tứ . Tứ , ngươi lão tứ ?”
Tạ Phinh ngây một lúc lâu, mãi mới nhận ‘tứ ’ trong miệng Cung Hi Vương chính là .
Nàng vội vàng bước , hề nghĩ ngợi mà buột miệng: “Sau khi buổi săn thú kết thúc, Vương gia rời khỏi doanh trướng.”
Nàng hỏi nha mới Vương gia vội vàng rời , , gì. Làm Vương phi như nàng quả thực quá thất bại.
Nàng ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt phẫn nộ của Đức phi.
Lúc nàng mới nhận dường như sai.
Đức phi Vương gia truy bắt thích khách, nàng Vương gia sớm rời ...
Cung Hi Vương chắp tay với Hoàng đế: “Phụ hoàng, việc cấp bách lúc là tìm Tứ .”
Thái Tử trầm mặc : “Phụ hoàng, xin cho phép nhi thần đích thẩm vấn thích khách.”
Hoàng Thượng lộ bất kỳ biểu cảm dư thừa nào, nhưng trong lòng ai cũng rõ Thánh Thượng vô cùng tức giận.
Từ khi Hoàng Thượng lên vị trí , đến nay mấy chục năm, bao giờ hành thích. Nếu thương thì còn đỡ, nhưng đổ máu, chuyện thể cho qua dễ dàng.
Sở Dực mang theo một đám tìm An Tĩnh Vương.
Thái Tử cùng Cung Hi Vương thẩm vấn ba tên thích khách mặt bá quan văn võ.
Trong đó một thích khách kịp thời c.ắ.n lưỡi tự sát. Nếu Cung Hi Vương nhanh tay, hai tên còn cũng c.ắ.n lưỡi mà c.h.ế.t.
“Các ngươi phạm tội c.h.ế.t, đương nhiên là c.h.ế.t, nhưng cũng thể c.h.ế.t dễ dàng như .”
Thái Tử vỗ vỗ tay, thái giám Đông Cung bước lên chờ lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-205.html.]
Màn đêm đen như mực.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu rọi lên gương mặt từng .
Lúc qua nửa đêm, nhưng chư vị đại thần ai ý buồn ngủ, chỉ đám hài đồng nhỏ tuổi tựa lòng hạ nhân mà thiêm .
Hai tên thích khách Thái Tử sai cột chặt ghế dài, mặt hướng lên .
Thái Tử xắn tay áo lên, lấy một mảnh giấy mỏng tang như cánh ve sầu từ chậu nước bên , trực tiếp đặt tờ giấy thấm đẫm nước đó lên mặt một tên thích khách.
Các vị đại thần và phu nhân xung quanh vẫn rõ mục đích của .
Cung Hi Vương thấu, y nhíu mày bày tỏ sự tán đồng: “Hoàng Thái Tử, bổn triều lấy Nhân trị thiên hạ, chiêu e rằng chẳng thỏa...”
“Đây là thích khách mưu đồ hành thích Phụ hoàng, đối phó loại hung ác , cần tới nhân ái.” Thái Tử mở miệng: “Nhị , ngươi hãy cùng .”
Cung Hi Vương đành tiến lên giúp Thái Tử, dán giấy ướt lên mặt hai tên thích khách.
Ban đầu hai tên thích khách cũng hiểu rõ đây là chiêu gì, thậm chí còn cảm thấy giấy ướt dán lên mặt thật mát mẻ dễ chịu, nhưng nhanh, bọn chúng bắt đầu cảm thấy ngột ngạt khó chịu.
Hô hấp cứ như bịt kín, liều mạng hít thở mới hút một mỏng manh, nhưng vẫn thể giảm cảm giác nghẹt thở đang bủa vây.
“Bổn cung hứa với các ngươi, ai khai thì sẽ c.h.ế.t thống khoái.” Thái Tử thong thả ung dung mở lời: “Kẻ nào mạnh miệng thì cứ tiếp tục hưởng thụ tư vị .”
Lúc , những xung quanh mới hiểu .
Thì là lợi dụng giấy và nước khiến ngộp thở dần, khổ hình kéo dài ít nhất nửa canh giờ. Quả thực là sống xong, c.h.ế.t đành.
Nhiều bắt đầu xì xào bàn tán.
“Chiêu của Thái Tử thật tuyệt diệu, nhất định sẽ khiến thích khách khai chân tướng.”
“Thái Tử giờ luôn là nhân từ, thể chiêu thức thẩm vấn tàn độc như .”
“Chiêu thì thấy đổ m.á.u nhưng vô cùng tàn nhẫn...”
Vân Sơ trong đám , nhớ kiếp Thái Tử thường xuyên những chuyện như . Những hành động thường ngày của Thái Tử đều hề tương đồng với hình tượng mỹ trong mắt .
Thái Tử nhân ái là hình ảnh mỹ mà Hoàng Hậu tỉ mỉ tạo , nhưng bản Thái Tử chỉ là một bình thường, y sẽ phạm sai lầm, sẽ một chuyện ly kinh phản đạo, và sẽ chậm rãi lệch khỏi quỹ đạo phồn hoa mà Hoàng Hậu an bài sẵn...
Mặc dù kiếp nàng c.h.ế.t sớm nhưng vẫn thể đoán Thái Tử nhất định sẽ bại vong.
Bởi nàng bao giờ để Vân gia ủng hộ Thái Tử...
“Ta khai! Ta xin khai!”
Dưới sự tra tấn của khổ hình, một tên thích khách chịu nổi mà hô lên.
Thái Tử lộ một nụ thỏa mãn, đích gỡ giấy mặt tên thích khách xuống.
“Lệnh bài đó là Minh Uy tướng quân đưa cho chúng , bảo chúng lấy lệnh bài ám hiệu, tìm cơ hội động thủ!”
Thái Tử nhíu chặt mày, trong triều nhiều võ tướng, chỉ tên các võ tướng Nhất phẩm Nhị phẩm, đầu tới Minh Uy tướng quân .
Phạm Khắc Hiếu
cần mở miệng, đám thị vệ bên ngoài đột nhiên ồn ào, một nam tử chừng bốn mươi tuổi đẩy .
“Ngươi chính là Minh Uy tướng quân?” Thái Tử lạnh: “Có nếm thử tư vị giống như bọn chúng ?”
Hắn dứt lời thì nam tử vật đất, lóc t.h.ả.m thiết: “Hoàng Thượng... vi thần h.i.ế.p bức, vi thần già nhi nữ nhỏ, An Tĩnh Vương bắt nương tử và nhi nữ của vi thần, vi thần còn cách nào khác nên mới việc cho An Tĩnh Vương, bằng nhà cửa vi thần sẽ tan nát...”
“Ngươi ăn hàm hồ, hươu vượn!” Không đợi xong, Đức phi nhấc chân đá một cái quỳ xuống : “Hoàng Thượng, lão tứ tuyệt đối thể hạ lệnh chuyện đại nghịch bất đạo như , tuy nó là một đứa hư hỏng nhưng cho nó mười cái gan nó cũng dám chuyện g.i.ế.c cha Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng minh xét, trả sự trong sạch cho lão tứ!”