Sau đó, tất cả hạ nhân trong viện đều cho lui ngoài.
Hạ thị trơ trọi giữa sân, gục đầu xuống, vẫn quanh co chối tội ngừng: “Thật sự nô tỳ ! Mấy chứng cớ đều là bịa đặt, là vu oan giá họa...”
“Chắc chắn là Hạ ma ma.” Tạ Phinh cố gắng lắm mới thốt nên lời: “Hạ ma ma chỉ là một hạ nhân bé nhỏ, hại cốt nhục của phụ thì lợi lộc gì? Chắc chắn sơ sót ở đó, đây nhất định là hiểu lầm!”
Phạm Khắc Hiếu
Nàng siết chặt chiếc khăn lụa trong tay, trong lòng bực dọc khó kiềm chế.
Nàng thật hiểu, An ca nhi lớn chừng , là đích trưởng tử đáng tự hào của phụ , một đứa thứ tử còn chào đời căn bản thể uy h.i.ế.p vị trí của An ca nhi. Tại Hạ thị mạo hiểm hành động ngu ngốc như ?
Chẳng lẽ là vì gần đây phụ quá mức sủng ái Đào di nương nên Hạ thị đố kỵ sinh lòng ghen ghét, mới loại chuyện hoang đường đến mức ?
Dù đang bực dọc, Tạ Phinh vẫn rõ bản bảo vệ Hạ thị đến cùng. Tuyệt đối thể để Hạ thị mang một tội danh tày trời như thế mà bán , tệ hơn là tống tới quan phủ...
Tạ Phinh đưa mắt liếc Tạ Thế An.
Tạ Thế An thì c.ắ.n chặt môi, vẻ mặt đầy vẻ khó xử.
Chỉ vì tin tưởng Hạ thị, mẫu thương tâm. Nếu lúc còn dám mở lời bênh vực Hạ thị nữa, mẫu chắc chắn sẽ càng thêm đau lòng, và vĩnh viễn bao giờ cận với nữa.
Bốn năm , Hạ thị ở Tạ phủ là vì lo sợ ba tỷ chúng sẽ chủ mẫu Tạ phủ hành hạ. Song sự thật chứng minh phu nhân đối đãi với chúng như con ruột. Giờ đây, chúng trưởng thành, mượn cơ hội tiễn Hạ thị rời Tạ phủ cũng gì đáng tiếc.
Những năm gần đây, Tạ Thế An tích cóp bạc trưởng bối ban cho để mua một tiểu viện bên ngoài, lúc thể an trí Hạ thị tại đó.
Tạ lão thái thái hít một sâu: “Hạ thị thật sự động cơ mưu hại cốt nhục của con, chuyện cần tra xét kỹ lưỡng.”
Vân Sơ giơ tay: “Chính vì Hạ thị động cơ nên chư vị mới tin là nàng ? Nếu như thế, chi bằng để trình động cơ lên đây.”
Hạ thị sửng sốt.
Động cơ của nàng là gì, ngay cả bản nàng cũng rõ. Là vì đám tiểu hài nhi phu nhân hành hạ, vì địa vị của An ca nhi ở Tạ phủ, là vì ghen ghét phu nhân?
Thính Tuyết cầm một chiếc khay bước , khay đặt mười mấy phong thư.
Vân Sơ tùy tiện mở một phong đưa cho Tạ Thế An: “Trong lúc sưu tầm d.ư.ợ.c liệu phát hiện vật , An ca nhi, con .”
Tạ Thế An đột nhiên trở nên bất an.
Chẳng lẽ là thư từ Hạ thị tới lui với ngoại tộc phát hiện ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-21.html.]
Khi thấy mấy chữ trong bức thư , cưỡng ép sự hoảng loạn lắng xuống, chậm rãi : “Chàng như mưa trời, như giếng trong sân. Dù chảy cùng dòng, nguyện như hình với bóng...”
Trong viện đều là từng sách, thảy đều hiểu ý nghĩa của những câu thơ . Đây rõ ràng là một bức thư tình mà nữ tử cho nam nhân.
Tạ Thế An nghẹn họng, thể nổi nữa, sắc mặt liên tục biến đổi, trông vô cùng khó coi.
Vân Sơ cất lời: “Chỉ cần so sánh với nét chữ là sẽ thư do Hạ thị . Còn gửi cho ai, hãy câu đầu tiên , ‘Ngọc lang’. Chắc cần nhiều lời, lão thái thái cùng thái thái cũng ‘Ngọc lang’ là ai chứ.”
Nguyên thị cảm thấy ghê tởm như nuốt vật ô uế: “Hạ thị, ngươi, ngươi dám ôm ấp tâm tư đê tiện đến ...”
Giang di nương che miệng: “Khó trách Hạ ma ma lớn tuổi như mà còn chịu thành , thì , thì là...”
“Họ Hạ ! Đến di nương ngươi còn , tư cách gì mà ghen tuông, còn dám xuống tay với cốt nhục của !” Đào di nương ở trong phòng lớn: “Nếu hài tử của xảy mệnh hệ gì, tuyệt đối bỏ qua cho ngươi!”
Hạ thị thình lình ngước mắt về phía Vân Sơ.
Nàng suy nghĩ thật kỹ càng, bộ chuyện đích xác là một cái bẫy.
Lúc nàng xuống tay với Đào di nương, phu nhân âm mưu của nàng, phái theo dõi nàng chặt chẽ, vì thế mới chuẩn nhân chứng vật chứng như .
Phải chăng là vì phu nhân thấy mấy bức thư nàng cho đại nhân, kiêng kỵ sự tồn tại của nàng nên mới thiết kế bẫy rập dụ nàng nhảy ?
Tất cả chứng cứ bày mắt, nàng căn bản thể chối tội .
“Hạ thị, một hạ nhân như ngươi dám ôm tâm tư nên với chủ tử thì cũng thôi , mà còn dám tay với một thai nhi thành hình!” Vân Sơ dừng một chút : “Tạ gia giữ ngươi nữa. Người , áp giải Hạ thị đến quan phủ!”
“Mẫu !” Tạ Thế An siết chặt nắm tay: “Chuyện cho cùng vẫn là chuyện nhà của Tạ gia. Nếu náo động đến quan phủ thì chẳng khác nào phơi bày chuyện nhà cho thiên hạ chê, kỳ khảo hạch của phụ sắp tới , thể để phát sinh những chuyện thị phi bất lợi như .”
Vân Sơ : “Vậy An ca nhi xem nên xử lý Hạ thị thế nào?”
Tạ Thế An buông nắm tay: “Hay là tiễn .”
“Nàng suýt nữa hại c.h.ế.t hài tử của , tiễn dễ dàng như ?” Giọng của Đào di nương truyền đến: “Cho dù báo quan thì cũng thể buông tha dễ dàng như ! Lão thái thái, thái thái, phu nhân, cầu xin các ngài chủ cho hài tử trong bụng !”
Thái dương của lão thái thái nổi đầy gân xanh.
Hạ thị thật khiến bớt lo, tiễn là lựa chọn nhất.
thật là nhất ? Lẽ khi xưa nên dây dưa với thứ tiện phụ ...