Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 241
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:24:14
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kính mời Quý độc giả tiếp tục theo dõi bộ chương truyện!
“Bình Tây Vương Sở Dực, tiếp chỉ!”
“Nữ nhi Phương gia tri thư đạt lễ, ôn nhu hiền thục, phẩm hạnh xuất chúng, Trẫm vô cùng hài lòng. Nay Bình Tây Vương đến tuổi cập quan, chuẩn tấu chọn Tứ tiểu thư Phương gia Phương Tâm Nghiên kết hôn phối. Mọi lễ nghi giao cho Lễ bộ lo liệu... Khâm thử!”
Cao công công rướn cổ hết thánh chỉ.
Đợi một hồi lâu mà hề thấy tiếng đáp .
Lão Sở Dực đang quỳ mặt đất, thấp giọng nhắc nhở: “Vương gia, nên tiếp chỉ.”
Lão là đại hồng nhân bên cạnh Hoàng đế, hôm qua Bình Tây Vương ở Ngự Thư Phòng tranh luận với Hoàng đế, lão cũng ngóng đôi chút, trong lòng rõ Sở Dực bất mãn với hôn sự .
thánh chỉ ban, dù trong lòng vui, thì Vương gia cũng cần cao hứng tiếp chỉ.
Sở Dực ngẩng đầu lên, giọng kiên quyết: “Ta tiếp thánh chỉ tứ hôn . Ta sẽ theo Cao công công cung một chuyến, tự thỉnh tội với Phụ hoàng!”
Cao công công vô cùng kinh ngạc, trợn tròn mắt. Kháng chỉ! Đây chính là tội khi quân, chẳng lẽ Bình Tây Vương điên ?
Đoàn đến tuyên chỉ chỉ riêng lão, phía còn bốn tiểu thái giám, hai cung nữ và vài thị vệ hộ tống. Những lời của Vương gia, tất cả mặt đều thấy rõ ràng.
Cao công công hạ giọng: “Vương gia, Hoàng thượng quyết ý tứ hôn. Dù Phương tiểu thư thì cũng sẽ là Vương tiểu thư Lý tiểu thư nào khác. Tứ hôn là Hoàng mệnh, cũng là phụ mệnh, Vương gia chớ chọc giận Thánh thượng, xin hãy tiếp chỉ thôi.”
Sở Dực dứt khoát dậy, lập tức sai chuẩn ngựa.
Cao công công thở dài, cuộn thánh chỉ , theo Sở Dực tiến cung.
“Ngươi to gan thật sự, dám chống thánh chỉ!”
Hoàng đế thấy Sở Dực phẫn nộ đến mức ném nghiên mực, song rốt cuộc vẫn vì lòng thương nhi tử mà kiềm chế, chỉ ném nghiên mực thẳng chân Sở Dực.
Sở Dực quỳ xuống: “Nhi thần tội, xin phụ hoàng trách phạt!”
“Ngươi thật sự nghĩ trẫm dám nghiêm trị ngươi ư?” Hoàng đế giận quá hóa : “Trẫm hỏi ngươi chót, ngươi thực sự chịu cưới nữ nhi Phương gia?”
Phạm Khắc Hiếu
Sở Dực lời lẽ cứng rắn như đinh đóng cột: “Nhi thần khẳng định như !”
“Hay cho ngươi, lắm!” Hoàng đế vỗ tay: “Người , lôi xuống đ.á.n.h hai mươi đại bản.”
Thị vệ , cùng lúc đó Thái Hậu bước tới: “Hoàng đế, giờ lúc trách phạt lão tam. Ngươi nên nghĩ xem nên đối đáp với Phương gia .”
Việc Hoàng tử kháng chỉ khiến Phương gia mất hết thể diện. Hôn sự của tiểu thư Phương gia tất sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề. Phương gia đang nổi trận lôi đình, cần an ủi, trấn an cho thỏa đáng.
Hoàng đế chỉ thấy đau đầu khó chịu. Người tính tới tính lui, ngờ nhi tử cương quyết chống lệnh, chịu tuân theo.
“Không bằng thế .” Thái Hậu mở lời: “Hãy tứ hôn Phương tiểu thư cho Thụy nhi.”
Hoàng đế ngẩn .
Người và Thái Hậu mẫu tử ruột thịt. Thái Hậu chính là Hoàng Hậu tiền triều, Thái tử yểu mệnh c.h.ế.t sớm, ngôi vị hoàng đế mới rơi tay . Sở Thụy là nhi tử duy nhất của vị Thái tử đoản mệnh ; khi kế vị, sắc phong Sở Thụy Trang Thân Vương.
Trang Thân Vương Sở Thụy năm nay ngoài hai mươi, lập gia thất. Không cố ý xem nhẹ, mà do Thụy nhi bệnh tật ốm yếu, quanh năm suốt tháng đều giường...
“E rằng .” Hoàng đế đáp lời: “Thụy nhi thể trạng yếu ớt, Phương tiểu thư là cành vàng lá ngọc, nếu như , bệnh tình của Thụy nhi khó mà thuyên giảm .”
Sắc mặt Thái Hậu lập tức tối sầm . Hoàng đế như hề .
Mấy năm nay Thái Hậu ngấm ngầm ít việc. Người chỉ đành mắt nhắm mắt mở cho qua. Chỉ cần đợi Vân Tư Lân bắt Xa Kỵ tướng quân đang trấn thủ Nam Cương, sẽ thể từ từ xử trí Thái Hậu...
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-241.html.]
Nhắc đến Nam Cương, Hoàng đế cau mày. Suốt thời gian , Vân Tư Lân dường như bặt vô âm tín, hơn nửa tháng nay hề một phong thư gửi về kinh thành…
Mặc dù chuyện Bình Tây Vương kháng chỉ vẫn lan truyền, nhưng với một thế gia trọng thần Nhất phẩm như Vân gia, dò hỏi những chuyện cũng mấy khó khăn.
“Phương gia vốn là sự lựa chọn nhất trong tầm khả năng của Bình Tây Vương.” Vân Trạch chậm rãi : “Hắn thà chịu kháng chỉ cũng cưới nữ nhi Phương gia, rốt cuộc là đang âm mưu gì?”
Vân Sơ lắc đầu.
Trước là Đàm nhị tiểu thư, giờ là Phương tiểu thư, cả hai đều lọt mắt xanh của nam nhân , nàng cũng rõ mục đích của là gì. Kiếp , độc tới ngoài ba mươi tuổi, nên bây giờ kháng chỉ cũng chẳng chuyện đáng kinh ngạc.
“Ta nghĩ trong lòng hẳn vị Vương phi mà .” Liễu Thiên Thiên xoa xoa chiếc bụng tròn trĩnh: “Chắc là vì Sơ nhi thôi.”
“Làm thể!” Vân Trạch nhạt: “Nếu thực lòng cưới Sơ nhi, tất sẽ những việc tàn nhẫn ... Thôi, bỏ qua chuyện . Hôm nay lâm triều, Quốc sư bói một quẻ về vận mệnh quốc gia, một tin tức chẳng mấy ho.”
Vân Sơ nhướng mày: “Có là chuyện liên quan đến Nam Cương?”
Vân Trạch gật đầu: “Quẻ tượng hiển thị rằng phản tặc xuất hiện tại Nam Cương.”
“Quốc sư quả thực cao minh.” Liễu Thiên Thiên : “Phụ chẳng tới Nam Cương là để trừng trị phản tặc Xa Kỵ tướng quân đó ?”
“Quẻ tượng còn ‘mây trắng che phủ, một ngọn cỏ’, rõ ràng là đang ám chỉ Vân gia.” Vân Trạch trầm ngâm: “Đa triều thần chuyện phụ Nam Cương, nên mới dám thẳng chuyện liên quan tới Vân gia. trong lòng Hoàng Thượng quá rõ ràng. Sau khi tan triều, còn gọi đến Ngự Thư Phòng, hỏi phụ gần đây gửi thư tín về .”
Vân Sơ cầm chung lên nhấp một ngụm nhỏ.
Đời , nàng chỉ là một phụ nhân ẩn nơi hậu trạch Tạ gia, đối với những chuyện đại sự , nàng chỉ kết quả chứ hề chi tiết quá trình.
Giờ đây nàng mới thấu tỏ, hóa Quốc sư cũng đóng một vai trò trọng yếu trong việc .
Việc Phụ nàng mất tích trong dự liệu. Dù cho nàng trọng sinh để hỗ trợ, cũng sẽ bình an trở về, chẳng gì đáng để lo lắng.
Song nếu cứ bỏ mặc vị Quốc sư , nhỡ lão bói quẻ tượng gì đó, hòng hãm hại Vân gia, thì quả thực vô cùng phiền phức.
Quốc sư rốt cuộc là của Thái Hậu Cung Hi Vương? Điều đó còn quan trọng.
“Thay một Quốc sư khác là xong.”
Lời của Vân Sơ khiến Vân Trạch kinh hãi đến biến sắc: “Sơ nhi, gì cơ?”
Quốc sư là trọng thần Nhất phẩm, nắm giữ Khâm Thiên Giám, là đại hồng nhân Hoàng Thượng cực kỳ tín nhiệm.
Một Quốc sư đạt đến vị trí cần trải qua mười mấy, hai mươi năm khổ luyện, thế là dễ dàng thế .
“Đại ca quên rằng những cảnh tượng trong mộng của đều ứng nghiệm hết ?” Vân Sơ đáp: “Hoàng Thượng coi trọng Quốc sư là bởi khả năng thấy tương lai, điều kiện khác đều chỉ là thứ yếu. Nói cách khác, chỉ cần là thể tương lai, tất sẽ Hoàng Thượng tin dùng.”
Vân Trạch vẫn còn e ngại: “Liệu thể thành công ?”
Vân gia xưa nay luôn tôn thờ việc tự bảo , can dự tranh chấp triều chính. Nếu thế Quốc sư bằng của , một khi bại lộ, Vân gia sẽ tru diệt ngay lập tức.
“Quẻ tượng của Quốc sư đương nhiệm chỉ thẳng Vân gia. Có thứ nhất, ắt sẽ thứ hai, giữ lão chính là một mối họa.” Vân Sơ chậm rãi : “Đương nhiên, đây là đại sự, vẫn cần Đại ca đưa quyết định cuối cùng.”
Vân Trạch cũng còn chần chờ quá lâu nữa.
Hắn nhanh chóng đưa chủ ý: “Tốt, cứ theo lời Sơ nhi, sẽ đổi Quốc sư.”
Sau khi dùng bữa trưa xong, họ liền rời phủ ngoài. Chiếc xe ngựa lặng lẽ tiến về một ngôi miếu hoang tàn khuất ngoài thành.
Vân Sơ vén rèm xe: “Cứ quan sát thêm .”
Trong thời gian giám sát việc tu sửa cô nhi viện, nàng từng du lãm qua các ngôi miếu hoang phế bên ngoài thành. Tại đó, nàng gặp gỡ vô nghèo khổ chật vật, nhưng một đặc biệt khiến nàng ấn tượng sâu sắc. Nếu tuyển chọn Quốc sư, vẻ vô cùng phù hợp, hơn nữa, còn nhược điểm.
Xe ngựa dừng tán cây cổ thụ đối diện miếu hoang, từ xa, họ bắt đầu quan sát.