Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 246
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:24:19
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe ngựa dần khuất xa trong tiếng bàn tán xôn xao của bách tính.
Phạm Khắc Hiếu
Tạ Thế An dõi mắt theo chiếc xe, khẽ khàng cất lời: “Mẫu , con thật sự ...”
Hắn siết chặt cây bút lông trong tay. Dù dùng lực mạnh đến , cây bút vẫn hề gãy, vẫn hiên ngang bất khuất.
Hắn cũng trở thành một hiên ngang bất khuất, nhưng thật sự quá khó khăn.
Chuyện đích trưởng nữ Vân gia hòa ly với Tạ Cảnh Ngọc nhanh chóng lan truyền khắp nơi.
Vân Sơ xốc mành xe, thoáng phía . Đã còn thấy phủ Tạ gia nữa, ngay cả một mái hiên cũng còn.
Nàng từng nghĩ tới nhiều viễn cảnh của ngày hôm nay.
Thì yên ắng tĩnh lặng như , trong lòng cũng một tia gợn sóng.
Chiều cuối thu, trời trong nắng ấm, một buổi chiều vẫn như bao buổi chiều. Nàng cứ thế rời khỏi Tạ gia, nơi giằng co cả đời với nàng.
Nỗi thống khổ, hận ý, bi phẫn... tất cả chậm rãi tiêu tan theo gió thu.
Không màng cố sự, hướng về tiền đồ, nàng tin rằng sẽ một tương lai hơn.
Thu Đồng đưa đoàn xe chở đồ đến viện tử ở ngõ Ngọc Lâm, còn Vân Sơ xe ngựa thẳng về Vân gia.
Lâm thị khi nhận tin sớm dẫn chờ cửa Vân phủ.
“Sơ nhi, con trở về !”
Lâm thị kéo Vân Sơ lòng, sờ tới sờ lui khắp nàng.
Bà phía , khỏi nhíu mày: “Toàn bộ của hồi môn của con , Sơ nhi? Không để Tạ gia đấy chứ?”
“Đương nhiên là .” Vân Sơ đáp: “Con bảo Thu Đồng đưa hết tới viện tử ở ngõ Ngọc Lâm . Sau con sẽ ở đó.”
Lâm thị tán đồng.
Vân Trạch vội vàng hoà giải: “Cũng chỉ cách vài bước chân mà thôi, đáng ngại, cứ nhà .”
Chân bọn họ bước qua ngưỡng cửa lớn Vân gia, lưng thấy một đoàn ngựa ùn ùn xuất hiện tại cổng chính.
Đó là bộ các chi tộc của Vân gia đang tề tựu tại kinh thành.
Vân gia trụ vững ở kinh thành trăm năm, các dòng bên đương nhiên hề ít, một đám huyên náo chật cả sân.
Đứng đại sự của gia tộc, chuyện hòa ly của Vân Sơ đương nhiên ai để tâm. Mọi chỉ hỏi han vài câu chiếu lệ nhanh chóng đổ dồn ánh mắt về phía Vân lão tướng quân.
Vân lão tướng quân đệm, trầm giọng : “Vân gia tồn tại qua bao nhiêu phong ba bão táp, chuyện gì mà từng nếm trải? Một chút chấn động nhỏ tính là gì, tất cả đều giữ bình tĩnh cho . Chỉ là khổ cho những nữ nhi Vân gia xuất giá... Sẵn đây cũng tuyên bố luôn, nhà nào nữ nhi vì chuyện của Vân gia mà nhà chồng khinh khi nhục mạ, thị vệ Vân gia sẽ lập tức đến rước về. Sau , chi phí đều do Vân gia chu cấp nuôi dưỡng!”
Mọi đồng loạt gật đầu.
Nhà chồng của các nữ nhi bọn họ đương nhiên là thứ đáng mặt như Tạ gia, thể nào việc thất nhân tâm khi chuyện rõ ràng.
Vân tam gia mở lời: “Hoàng Thượng giao ba ngàn Vân gia quân cho khác, tiếp theo liệu trục xuất quan viên Vân gia khỏi triều đình ?”
Gia chủ Vân gia là Nhất phẩm tướng quân, chức quan cao nhất của các chi tộc chính là Ngũ phẩm của Vân Nhuận, những khác đều là thất phẩm, đều là chức quan nhỏ bé khiêm tốn trong các Lục bộ như Lại bộ, Binh bộ, Hộ bộ, Công bộ... Người Vân gia quả thật bắt đầu từ tầng thấp nhất trong quan trường, từ đó lên mới xây dựng thành một chung đỉnh thế gia. Nếu tất cả Vân gia đều cách chức thì Vân gia cũng xem như tận .
Vân lão tướng quân vuốt chòm râu, : “Đương nhiên sẽ .”
Hoàng Thượng ở vị trí chí tôn nhiều năm, cân nhắc tính toán tới mức thuần thục thâm sâu. Để áp chế Thái Hậu, Hoàng Thượng tuyệt đối sẽ cho phép Vân gia xảy biến cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-246.html.]
Hoàng Thượng chắc chắn sẽ dốc hết sức tìm kiếm Vân Tư Lân, dùng chính tay Vân gia mà tru sát chất nhi Xa Kỵ tướng quân của Thái Hậu, bóp c.h.ế.t tất cả hy vọng của phe Thái Hậu thì ngài mới thể yên tâm.
Vân gia còn hữu dụng, Hoàng Thượng sẽ để Vân gia thất thế như .
Hơn nữa giấc mộng của Sơ nhi dự báo, hai năm Vân Tư Lân sẽ mang theo thủ cấp của quốc vương Nam Việt về triều bẩm báo...
Có Vân lão tướng quân ở đây trấn giữ, Vân gia cũng dần bình tĩnh trở .
“Vân gia đời đời huấn luyện Vân gia quân, đương nhiên sẽ để rơi tay kẻ khác!” Vân lão tướng quân mở lời: “Hiện tại việc khẩn cấp nhất chính là phái đến Vân gia quân thông báo, bảo bọn họ giữ bình tĩnh, đừng ăn no rỗi rãi chuyện ngông cuồng.”
Ai ai cũng Vân gia quân kiêu dũng thiện chiến, nhưng chỉ Vân gia mới rằng bọn họ là một đám võ phu đầu óc chất phác, chỉ trung thành đến c.h.ế.t. Doãn phó tướng chính là ví dụ điển hình.
Hiện giờ Vân chủ tướng mất tích, Doãn phó tướng cách chức, ba ngàn tinh binh sớm muộn gì cũng gây sai lầm, vì mới cần Vân gia mặt trấn an.
Vân Trạch gật đầu: “Vâng, tổ phụ, con lập tức đến đó một chuyến.”
“Con thể .” Vân lão tướng quân lắc đầu: “Con là đích trưởng tử Vân gia, chuyện khác quan trọng hơn cần con .”
Lão nhân gia về phía đám thiếu niên của các chi tộc Vân gia: “Trong các ngươi, ai tình nguyện một chuyến?”
Vân Nhuận đại diện đám đồng lứa của dòng bên, đáp: “Lão tướng quân, chớ khinh con hèn nhát, chỉ là bây giờ tình thế khác . Vân gia quân Định Viễn tướng quân tiếp quản, Vân gia tiếp xúc với Vân gia quân, khó tránh khỏi khiến ngoài nghi ngờ... Hiện giờ tất cả sự chú ý của cả kinh thành đều đổ dồn về Vân gia, lúc Vân gia nên mặt. Chi bằng phái một gia nhân gửi thư qua đó thì hơn.”
Vừa lời , Vân lão tướng quân chỉ nhạt.
Sơ nhi đúng. Lúc đắc thế, bên cạnh ai cũng là .
Một khi xảy biến cố, liền kẻ tự lộ chân tướng.
Ông còn tưởng Vân Nhuận là một hài tử , thì cũng chỉ đến thế mà thôi.
Ông về phía những khác: “Các ngươi thì ?”
Các chi Vân gia khác ngày thường cũng chỉ hoạt động địa bàn của , nhạy bén với thế cục triều đình.
Hiện giờ Vân gia đột nhiên gặp chuyện, cả đám căn bản gì. Nghe Vân Nhuận , bọn họ cũng cảm thấy nhất là nên ngậm miệng, giữ .
Vân lão tướng quân vô cùng thất vọng.
Thì các chi Vân gia đều là một đám hèn nhát, chẳng đáng tin cậy.
Khó trách giấc mộng của Sơ nhi dự báo mười mấy năm Vân gia sẽ tru di cả nhà.
Ông đang gầm lên một tiếng, nhưng Vân Sơ nhẹ nhàng kéo tay áo ông .
Dưới cường quyền của tổ phụ, đám nam đinh Vân gia dĩ nhiên sẽ tới doanh trại của Vân gia quân ngoài thành.
Nếu như thì sẽ tính cách thật sự của bọn họ.
Nàng giữ Vân lão tướng quân , thẳng về phía Vân Nhuận, gằn từng chữ một: “Tại Doãn phó tướng xử phạt? Tại ba ngàn Vân gia quân kẻ khác tiếp quản? Chỉ vì phụ mất tích, bọn họ sức giúp cha đòi công đạo! Những ngoài huyết thống Vân gia còn đến thế, Vân gia nhiều như sợ nghi ngờ, chỉ lảng tránh, chỉ phái một hạ nhân đến đó ? Đây chỉ là khinh miệt Vân gia quân mà còn là coi khinh chính Vân gia!”
Trên nàng hừng hực một cỗ khí thế ngút trời, tuy là uy áp của một cường giả cầm quyền, nhưng vẫn khiến thể chống .
Vân Nhuận trầm ngâm hồi lâu, mới cất lời: “Vân gia quân Định Viễn tướng quân tiếp quản, Vân gia chúng tiện tiếp xúc với binh sĩ.”
Vân Sơ y, lạnh lùng : “Nếu Vân gia lựa chọn như thế, ba ngàn Vân gia quân e rằng vĩnh viễn còn trung thành với Vân gia nữa.”
Vân Nhuận rũ mắt.
Gia chủ Vân Tư Lân mất tích ở Nam Cương, dù kết tội thông địch bán nước thì cũng khó lòng mạng trở về. Nếu Phụ c.h.ế.t , Vân gia còn thể bồi dưỡng một vị tướng tài ba nào nữa ? Không thể! Nếu như , Vân gia quân còn liên hệ gì sâu xa với Vân gia nữa chứ? Việc gì mạo hiểm đắc tội Định Viễn tướng quân?
“Nếu chư vị trưởng bày tỏ thái độ, đành chinh một chuyến .” Vân Sơ quét mắt quanh một lượt, thu trọn biểu cảm của đáy mắt.