Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 247
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:24:20
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Vân tam thẩm nhịn mà lên tiếng: “Tuy Sơ nhi hòa ly, nhưng con rốt cuộc cũng còn là Vân gia chân chính, đừng nên nhúng tay đại sự .”
Vân gia quy củ, nữ nhân nên tham dự chuyện đại sự.
Vân tam thẩm vốn bất mãn từ lâu khi thấy Vân Sơ liên tục lên tiếng, thậm chí còn chất vấn con trai Vân Nhuận của bà , giờ đây mới đ.á.n.h liều thốt những lời .
“Ngay cả một nữ nhi còn dám vì Vân gia trong lúc nguy nan, các ngươi ...” Vân Trạch đám trong tộc: “Quả thực hổ thẹn là nam đinh Vân gia!”
“Vân Sơ, nguyện cùng !”
Trưởng tôn của Vân tam gia lập tức dậy.
Lúc nãy vẫn còn nghĩ kỹ lợi hại trong chuyện , Vân Nhuận dắt mũi dẫn , giờ phút mới bình tĩnh .
Chỉ cần tin tưởng rằng Đại tướng quân mưu phản, Vân gia sẽ gặp bất trắc, Vân gia quân sớm muộn cũng sẽ trở về tay Vân gia.
Nếu quyết chí như , tuyệt đối thể để ba ngàn Vân gia quân thất vọng, đau lòng.
Chuyến , cần Vân gia đích xuất diện.
“Ta cũng !”
“Tính luôn phần !”
“Còn !”
Một đám nam đinh Vân gia đều đồng loạt dậy.
Vân lão tướng quân hài lòng xoa xoa chòm râu, đám hài tử chỉ thiển cận một chút, cũng tới mức hết t.h.u.ố.c chữa.
Ngoài Vân Nhuận, tất cả nam đinh đồng lứa đều .
Sau khi tất cả đều mặt, Vân Nhuận tự nhiên biện pháp ngoài cuộc, chậm rãi : “Vân Sơ, hãy dẫn chư vị tới quân doanh. Ta sẽ đến Binh bộ thám thính một vài tin tức.”
“Như mới đạo.” Lâm thị nở nụ : “Trong lúc nguy cấp, Vân gia đều đồng lòng nhất trí, ắt thể vượt qua cửa ải gian nan .”
Vân Sơ mang theo tất cả nam đinh Vân gia mà chỉ đưa bốn năm trưởng quan hệ gần cùng.
Trước , nàng là nữ tử xuất giá, mỗi khi ngoài đều trong kiệu xe ngựa. giờ đây, khi hòa ly, nàng còn là thê tử của ai nữa, thể tùy ý chính . Nàng cùng chư vị trưởng thúc ngựa phi thẳng tới ngoại ô kinh thành.
Vừa đến cửa doanh trướng động tĩnh.
Vân Dật hiện đang giữ chức Thất phẩm ở Binh bộ, bước lên dò hỏi, đó xanh mặt trở về bẩm báo: “Định Viễn tướng quân đang chỉnh đốn Vân gia quân. Bất cứ kẻ nào gây náo loạn đều quất mười roi. Điều chỉ là đ.á.n.h thể Vân gia quân, mà còn là đ.á.n.h thẳng danh dự Vân gia!”
Một nam đinh Vân gia khác giận dữ : “Vân gia vẫn định tội, Định Viễn tướng quân dựa mà dám...”
Vân Sơ cất lời: “Nếu Thánh thượng giao Vân gia quân cho Định Viễn tướng quân tiếp quản, y ắt quyền xử trí. Tân quan nhậm chức đều phô trương uy thế, cần gây dựng uy nghiêm .”
Định Viễn tướng quân nuốt trọn Vân gia quân béo bở , sẽ xuống tay quá tàn nhẫn.
Vân gia quân vô cùng kiêu ngạo, e rằng sẽ Định Viễn tướng quân sai phái, khó tránh khỏi nỗi đau xác thịt.
Trong kiếp , Vân gia quân tuy thiệt hại vài nhưng vẫn kiên quyết khuất phục. Sau , ba ngàn Vân gia quân đều phân tán, mãi đến khi phụ nàng lập công hồi triều mới thể tập hợp họ...
Những tướng sĩ thề nguyện sống c.h.ế.t trung thành với Vân gia, tuyệt đối thể để họ chịu cảnh đau khổ như .
Vân Sơ tiến lên , với thị vệ canh gác: “Trưởng nữ Vân gia Vân Sơ cầu kiến Định Viễn tướng quân, xin mau chóng thông báo một tiếng!”
Tiểu canh giữ ngoài cửa thể đắc tội ai, nhanh chóng chạy bẩm báo.
Định Viễn tướng quân đang an tọa ghế, thản nhiên quan sát phó tướng quất roi trừng phạt đầu lĩnh Vân gia quân, thì thấy lính canh cửa bẩm báo Vân gia cầu kiến. Hắn lập tức thẳng , nhưng ngay đó tiếp tục ngả ngớn, lạnh giọng phán: “Không gặp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-247.html.]
Nếu ba ngàn mãng phu gặp Vân gia thì sẽ càng thêm bướng bỉnh, càng khó dạy dỗ.
Định Viễn tướng quân phản ứng như cũng trong dự kiến của Vân Sơ.
Nàng khẽ , chuẩn nhờ thị vệ trong truyền lời thì bất chợt thấy tiếng vó ngựa dồn dập vọng từ phía . Cát bụi mù mịt bay lên, đám thị vệ ngoài cửa doanh trướng đồng loạt quỳ rạp: “Tham kiến Bình Tây Vương!”
Vân Sơ đầu , thấy nam nhân cao lớn tuấn mã.
Y vận chiến giáp đen huyền, bên hông đeo bội kiếm đen nhánh, tỏa uy phong lẫm liệt.
Hắn đối diện với ánh mắt của Vân Sơ, xoay xuống ngựa.
“Bái kiến Bình Tây Vương.”
Vân Sơ cùng chư vị trưởng vội vàng hành lễ.
“Các ngươi quân doanh ?” Sở Dực thẳng vấn đề: “Vậy theo .”
Vân Dật gãi gãi cằm: “Cái hợp quy củ ?”
“Quy củ?” Sở Dực khẽ : “Vân tiểu thư đây đang giữ lệnh bài của . Nàng chỉ tự do Đại Lý Tự, mà còn thể tùy ý xuất nhập các quân doanh tại ngoại ô kinh thành.”
Vân Sơ thật sự chuyện , mở miệng lời cảm tạ,
Sở Dực xua xua tay: “Theo .”
Đoàn Vân gia theo Sở Dực quân doanh, dọc theo đường , một nào dám cản.
Phạm Khắc Hiếu
Chẳng mấy chốc tới khu vực trung tâm. Định Viễn tướng quân nhận tin báo, vội vã bước nghênh đón: “Vương gia quang lâm, hạ quan kịp nghênh đón từ xa, xin Vương gia thứ tội!”
Sở Dực ngước mắt về phía thao trường, hai tướng sĩ Vân gia quân đang trói giá chịu hình roi vọt.
Hắn trầm mặc rút bội kiếm bên hông, chỉ khẽ vung lên, vũ động mấy đường kiếm.
Định Viễn tướng quân kinh hãi đến mức loạng choạng ngã lăn đất. Hắn chỉ cảm thấy kiếm quang lóa mắt lướt qua mặt, sát khí lạnh lẽo đậm đặc phả da thịt.
Hắn cất lời, nhưng khí thế áp đảo của vị Vương gia quá mức mạnh mẽ, khiến chẳng thốt nổi thành câu.
Mãi đến khi luồng áp lực vô hình tan biến.
Hắn cúi đầu xuống, bộ chiến giáp kiên cố của thanh kiếm c.h.é.m rách, chia năm xẻ bảy rơi vãi nền cát vàng, ngay cả mũ giáp đầu cũng tan nát.
Một vị tướng quân mà đối phương phá hủy giáp trụ cùng mũ trụ ngay mặt binh lính, đó là nỗi nhục lớn gì sánh bằng.
Thế nhưng, tuyệt nhiên dám nửa phần phản kháng.
Bình Tây Vương mới mười lăm tuổi lên chiến trường, hiệp trợ Trụ Quốc đại tướng quân dẹp phản loạn ở Tây Cương. Sau , khi ở trấn thủ kinh thành, dẫn dắt mấy ngàn thị vệ diệt sạch đám thổ phỉ sớm mai danh ẩn tích của Đại Tấn…
Một tướng quân Tam phẩm như cũng dám liều mạng mặt Bình Tây Vương.
“Đại Tấn thể hùng cường sánh vai với các nước láng giềng, một phần lớn chính là nhờ công lao của Vân gia quân!” Sở Dực lạnh lùng phán: “Định Viễn tướng quân ngươi dám quất roi Vân gia quân, đó chẳng khác nào quất roi mặt hàng vạn chiến sĩ đang trấn giữ biên cương, những tướng sĩ đó chính là linh hồn của Đại Tấn! Ngươi cả gan coi Đại Tấn mắt, ngươi đáng tội gì!!”
Định Viễn tướng quân rùng , quỳ sụp xuống đất: “Vương gia, sự tình như thế. Là hai kẻ chống đối hạ quan, còn cầm đầu Vân gia quân gây loạn!”
“Vân gia quân chỉ vì sốt ruột cứu , chứ hề ý đồ náo loạn.” Vân Sơ cất tiếng ôn hòa: “Xin Định Viễn tướng quân cho phép vài lời với các tướng sĩ Vân gia quân.”
Định Viễn tướng quân cúi gằm mặt, trong lòng vô cùng bất phục.
Bình Tây Vương trấn giữ tại đây, dám thể hiện sự bất mãn?
Hắn thầm nhủ: Không cả, quân tử chịu thiệt mắt. Đợi Bình Tây Vương rời , vô cơ hội để dạy dỗ đám Vân gia quân ngang bướng . Chỉ cần biến Vân gia quân thành lũ ch.ó săn trướng, ắt sẽ thành công leo lên con thuyền quyền thế của Cung Hi Vương...