Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:24:25
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sắc mặt Tần Minh Hằng đột ngột đổi. Kể từ khi Vân Sơ sự thật đêm tân hôn , ngờ rằng Bình Tây Vương sẽ sớm nhận điểm đáng ngờ. Hắn vốn nghĩ Sở Dực sẽ đích đến thẩm vấn, và lúc đó thể dùng chuyện để điều kiện mặc cả, tìm cho một đường sống. vị Vương gia hề hành động theo lẽ thường, mà khăng khăng hành hình .

 

Hắn hai thị vệ lôi dậy. “Khoan !” Tần Minh Hằng c.ắ.n răng, gấp gáp thốt lên: “Ta một giao dịch bí mật thương lượng với Vương gia. Không Vương gia chăng?”

 

“Bổn vương thương nghị với kẻ c.h.ế.t.” Sở Dực ung dung nắn vuốt ngón tay: “Ta và phụ ngươi từng chút giao tình, sẽ hậu táng ngươi chung một chỗ với lão. Coi như tận nghĩa.” Hắn dứt lời, xoay bước ngoài.

 

Tần Minh Hằng cảm thấy tử thần đang áp sát. “Chẳng lẽ Vương gia nữ tử đêm hoan lạc đó rốt cuộc là ai?”

 

“Chẳng lẽ Vương gia hề mẫu của tiểu thế tử và tiểu quận chúa là phương nào ?”

 

“Ta thể chuyện cho Vương gia , nhưng Vương gia giữ cái mạng cho .”

 

Sở Dực bật lạnh lùng: “Tuyên Võ hầu nhiều quả quyết với rằng đó là thị nữ trong phủ ngươi, kẻ cũng c.h.ế.t từ lâu. Sao, ngươi mang một kẻ khuất đây để giao dịch với ?”

 

“Nàng c.h.ế.t, nàng vẫn đang sống đời !” Tần Minh Hằng lớn tiếng, gần như gào lên: “Tiểu thế tử và tiểu quận chúa tha thiết gặp mẫu đến thế, Vương gia đành lòng thành cho tâm nguyện của hai đứa nhỏ ?”

 

Sở Dực chợt khựng , đôi mắt nheo . Nữ tử đêm đó... là Vân Sơ ư? Trong lòng gần như xác định. Hẳn là nàng, nếu Vân Sơ sẽ bao giờ thốt những lời ám chỉ như .

 

“Hừ!” Gương mặt Sở Dực lạnh lẽo đến đáng sợ: “Bổn vương sớm rõ đầu đuôi sự việc đêm hôm , ngươi còn bày trò lừa dối rẻ tiền để gạt ?”

Phạm Khắc Hiếu

 

Tần Minh Hằng ngẩn , kinh ngạc. Chẳng lẽ Vân Sơ thật sự thổ lộ hết chuyện với Sở Dực ? Một nữ nhân tâm cơ thâm trầm, luôn dùng thủ đoạn kín đáo để báo thù như nàng, thể dễ dàng bại lộ chuyện ?

 

Mọi biểu cảm kinh ngạc của Tần Minh Hằng đều Sở Dực thu đáy mắt. Hắn là thường xuyên thẩm vấn phạm nhân, thể ý nghĩa thực sự ẩn biểu cảm . Trong lòng đột nhiên trào dâng vô vàn cảm xúc hỗn độn...

 

Thì , chuyện của và Vân Sơ bắt đầu từ năm năm ... Bọn họ lỡ mất suốt năm năm, mấy nghìn ngày đêm đằng đẵng. Hắn mang theo cảm giác c.ắ.n rứt, tội mà sống suốt năm năm trời. Còn nàng chịu đựng sự dày vò ngớt ở Tạ gia trong từng thời gian. Rõ ràng chuyện cần tệ hại đến mức ... Hắn quả là kẻ ngu xuẩn nhất thế gian! Hắn kìm nữa, chỉ lập tức phi ngựa đến gặp nàng!

 

“Nàng lừa ngươi, căn bản nữ tử đêm đó là nàng!” Tần Minh Hằng căm hận thốt lên: “Ta rõ vì lẽ gì Vân Sơ lừa dối ngươi, nhưng thể quả quyết rằng nữ tử cùng ngươi trải qua đêm xuân phong năm đó là khác. Ta giấu nàng ở một nơi mà ngươi vĩnh viễn thể tìm .”

 

Gương mặt tuấn lãng của Sở Dực lập tức bao phủ một tầng âm trầm. Nói cách khác, ngoài Tần Minh Hằng, ắt hẳn vẫn còn kẻ khác chân tướng đêm hôm . Thân là một nam tử, chuyện với thành vấn đề, nhưng tuyệt đối thể để Vân Sơ chịu thêm tai tiếng lời đồn đại quấy nhiễu ngần khổ cực.

 

Hắn dằn cảm xúc, lạnh lùng cất lời: “Bổn vương sẽ ban cho ngươi thêm vài ngày sống. Ngươi thành thật khai , nữ nhân rốt cuộc đang ở nơi nào?”

 

Tần Minh Hằng thầm thở phào nhẹ nhõm, ngờ Sở Dực dễ dàng tin lời dối trá của . “Mong Vương gia giữ lời hứa, để sống thêm một thời gian.” Tần Minh Hằng gằn từng tiếng, chậm rãi : “Nữ nhân đang ở một thôn xóm hẻo lánh, cách ngoại ô kinh thành ước chừng ba mươi dặm...”

 

Đó là món đại lễ chuẩn cho Sở Dực từ tận năm năm . Hắn toan tính, nếu thể thoái thác , sẽ dâng nàng cho Sở Dực. Không ngờ, hôm nay kế hoạch phát huy tác dụng. Nữ nhân của Tần gia, trung thành tuyệt đối, nếu thể phủ Bình Tây Vương, ắt sẽ tìm cơ hội cứu khỏi chốn lao ngục .

 

Sở Dực xoay rời khỏi địa lao âm u, lạnh lùng lệnh cho Trình Tự: “Ngươi đích đến thôn xóm cách ngoài thành ba mươi dặm . Bịt miệng nàng , tức khắc áp giải về kinh!”

 

Trình Tự lĩnh lệnh, nhanh chóng rời .

 

[]

 

Sở Dực màng đến thương tích và sự đau đớn thể, phi ngựa nhanh như bay đến Vân gia. Màn đêm bao trùm, gió lớn gào thét. Gió thu lùa qua những cành cây, phát âm thanh xào xạc thê lương.

 

Vân Sơ mặc chiếc áo khoác ngoài màu bạc, tựa lưng đầu giường, tay cầm cuốn Đại Tấn Địa Lý Chí chăm chú . Dù trải qua hai kiếp luân hồi, những nơi nàng từng đặt chân đến cũng chỉ đếm đầu ngón tay. Trước đây, nàng từng theo Tạ Cảnh Ngọc về Ký Châu tế tổ, cùng nàng đến thành Vĩnh An bái kiến ngoại công ngoại bà. Ngoại trừ hai nơi , nàng quả thực từng đặt chân đến vùng đất nào khác.

 

Đời như thế quả là phí hoài. Trong Địa Lý Chí miêu tả tường tận vô phong cảnh tuyệt mỹ trải khắp đông nam tây bắc Đại Tấn, bao gồm cả những nét độc đáo và các món mỹ vị đặc trưng. Chỉ cần qua những dòng chữ thôi, khao khát đích đến thăm một .

 

Một ngày nào đó, nàng thật sự dẫn theo hai hài tử khắp đại giang nam bắc, thưởng ngoạn cảnh sắc non sông. Nếu thể to gan hơn một chút, nàng còn đưa chúng lên thuyền lớn, phiêu du khám phá vạn dặm thiên sơn vạn thủy...

 

“Tiểu thư.” Thính Tuyết gõ cửa vài cái, bên ngoài nhẹ giọng bẩm báo: “Bình Tây Vương đến, chuyện tối quan trọng cần gặp . Tiểu thư tiếp kiến ?”

 

Vân Sơ hề thấy kinh ngạc. Ban ngày nàng những lời ám chỉ như , Sở Dực đương nhiên sẽ lập tức thẩm vấn Tuyên Võ hầu. Khi rõ chân tướng đêm hôm đó, tất nhiên sẽ tìm đến nàng. Nàng khoác thêm một chiếc áo choàng lên , đó mới bước khỏi nội thất, xuyên qua cửa thùy hoa để đến ngoại viện.

 

Nàng chỉ cần liếc mắt là thấy Sở Dực đang ngoài cửa thiên thính.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-252.html.]

Sở Dực cũng chỉ liếc mắt là thấy nàng.

 

Hắn cất bước tiến về phía nàng, khi đến gần, liền ngửi thấy mùi hương thoang thoảng thể nàng.

 

Mùi hương quen thuộc đó, hòa hợp với hương khí của đêm hôm nào.

 

Ta sớm ngửi hương vị . Vì , vì hề mảy may nghi ngờ?

 

Cũng may là quá muộn.

 

“Ta...” Yết hầu Sở Dực lăn lộn, hít một , đè nén cơn kích động: “Ta thẩm vấn Tần Minh Hằng.”

 

Vân Sơ mặt , khẽ ngẩng đầu : “Kết quả thẩm vấn ?”

 

“Vân tiểu thư, là ... là hủy hoại nàng.”

 

Trong đôi mắt đen huyền của Sở Dực tràn ngập sự hối , tự trách vô bờ.

 

Tay nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi đầy mu bàn tay, khó mà đè nén cảm xúc đang sôi trào.

 

“Thực xin , xin , là sai ...”

 

“Nếu sớm chuyện là như , chịu trách nhiệm với nàng, sẽ để nàng ở Tạ gia chịu đựng đau khổ dày vò suốt năm năm.”

 

Cuối cùng cũng rõ vì nàng thống hận Tạ gia đến thế.

 

Trong đêm động phòng, Tạ Cảnh Ngọc tự tay đưa tân nương của đến phủ Tuyên Võ hầu.

 

Đôi nhi nữ đời của nàng cũng Tạ Cảnh Ngọc vứt bỏ tới phủ Tuyên Võ hầu.

 

Nếu Tần Minh Hằng còn chút lương tri cuối cùng, đem hài tử đến bên cạnh phụ , e là Du ca nhi cùng Trường Sinh sớm...

 

Tạ Cảnh Ngọc c.h.ế.t như là quá dễ dàng. Hắn hận thể nghiền nát kẻ thành tro bụi.

 

“Ta nguyện ý phụ trách cho chuyện đêm hôm đó.”

 

Ánh mắt Sở Dực sáng quắc về phía nàng.

 

Vân Sơ chuẩn đủ tâm lý cho gặp , gương mặt nàng trầm tĩnh như mặt hồ, hề một tia d.a.o động.

 

Nàng thản nhiên : “Vương gia cần như thế. Ta và ngươi đều là hại, ai với ai. Vô tội nhất là hai đứa nhỏ, chúng chẳng gì cả mà gánh chịu bao nhiêu đau khổ... Chuyện quá khứ qua . Chúng , là phụ mẫu của hài tử, cần suy tính chu hơn cho chúng.”

 

Lời Sở Dực phụ trách suông.

 

Nữ tử mặt hận Tạ gia, Tạ gia lụn bại.

 

Nàng hận Tần Minh Hằng, phủ Tuyên Võ hầu xóa sổ.

 

Hẳn là nàng cũng hận kẻ cướp trong sạch của nàng, hủy hoại cả đời nàng.

 

là phụ sinh của bọn nhỏ nên nàng mới áp chế hận ý .

 

Điều đó đồng nghĩa với việc nàng ưng thuận gả cho .

 

Sở Dực mím môi mỏng: “Vân tiểu thư, chuyện liên quan tới bọn nhỏ, tôn trọng ý kiến của nàng.”

 

Vân Sơ im lặng một hồi: “Không thể để phận thật sự của hài tử lộ ngoài. Nếu kẻ tâm cố tình to chuyện, cả đời bọn nhỏ đều dính vết nhơ thể gột rửa.”

 

 

Loading...