Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:26:05
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sở Dực chậm rãi bước , sóng vai cùng nàng. Khi đến nơi thoáng đãng, hai mới khẽ giãn cách .

 

Hai họ hề , trong khu rừng hoa, một bóng dáng đang lặng lẽ đó. Y phục màu xanh nhạt của nọ như hòa một với cảnh vật.

 

Nam nhân với gương mặt bệnh tật trắng bệch, chống tay cành cây mới thể thẳng, hình tựa hồ chỉ cần một cơn gió thổi qua là thể ngã gục.

 

Đó chính là Sở Thụy, tự thỉnh chỉ phế bỏ phong hào.

 

“Gia, tiểu nhân tìm ngài . Nơi gió lạnh, xin ngài cẩn thận cảm phong hàn...”

 

Tiểu thái giám cẩn thận đỡ Sở Thụy bước khỏi rừng hoa.

 

Sở Thụy dõi theo hướng Vân Sơ khuất dạng.

 

Hắn thầm thắc mắc: tại đích nữ Vân gia hòa ly vẻ cận với Sở Dực đến thế?

 

Hỉ yến gần tàn.

 

Hoàng Đế cùng các vị đại thần đang trò chuyện một lát thì dậy chuẩn hồi cung.

 

lúc , Công Tôn Đại thiếu gia với vẻ mặt đầy vẻ oán giận, ôm lấy n.g.ự.c vọt , quỳ rạp mặt Hoàng Đế và Hoàng Hậu: “Hoàng Thượng, Hoàng Hậu Cô mẫu, xin ngài chủ cho vi thần.”

 

Hoàng Hậu vốn luôn cưng chiều chất nhi , lập tức bước xuống ngọc giai đỡ Công Tôn Ninh dậy: “Đã xảy cớ sự gì?”

 

Công Tôn Ninh ôm n.g.ự.c ho khan vài tiếng, đó mới bắt đầu cáo trạng: “Cô mẫu, là...”

 

Hắn còn kịp thốt lên lời thì tiếng nức nở của nữ tử vọng đến.

 

Công Tôn Ninh cắt lời, sang thấy Vân Sơ đang quỳ gối, lóc t.h.ả.m thiết bên cạnh . Nàng dù vẫn là một đại mỹ nhân, dung nhan tựa hoa lê đái vũ, như thược d.ư.ợ.c hàm xuân, giống tường vi vô lực nép tường, khiến khỏi xót thương, thương tiếc.

 

“Hoàng Thượng, Hoàng Hậu Nương nương, Vân gia đời đời trung lương, tận trung báo quốc. Hiện giờ phụ thần nữ chỉ là mất tích, vẫn định tội, thế mà kẻ dám khinh nhục nữ nhi Vân gia…” Vân Sơ quỳ đất, nghẹn ngào tố cáo: “Công Tôn đại nhân cầu thành, hổ thành giận, buông lời trêu ghẹo thần nữ. Nếu nhờ Bình Tây Vương trùng hợp ngang qua, thần nữ chỉ còn cách tự vẫn để giữ trọn danh tiết!”

 

Từng lời nàng thốt , nước mắt cứ thế tí tách rơi xuống đất.

 

Công Tôn Ninh đến đờ đẫn, hận thể ôm mỹ nhân lòng mà vỗ về an ủi. Bất ngờ, Hoàng Hậu hung hăng đá mạnh . Hắn giật ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt lạnh băng của Hoàng Hậu, lập tức thanh tỉnh.

 

Hắn cuống quýt thưa: “Là, là nàng câu dẫn vi thần! Vi thần vẫn giữ sự thanh tỉnh, nàng hổ nên mới thành giận mà vu oan, còn Bình Tây Vương bao che, đá vi thần một cước!”

 

Lâm thị vội vã : “Không thể nào! Sơ nhi đời nào chuyện thất đức như !”

 

Hoàng Hậu lạnh lùng phán: “Con cháu Công Tôn gia tuyệt đối chuyện khinh nhục nữ tử! Chuyện hẳn là sự hiểu lầm lớn.”

 

“Ta tận mắt chứng kiến.” Sở Dực trầm giọng khẳng định: “Theo luật pháp của bổn triều, phàm kẻ nào trêu ghẹo nữ tử sẽ phạt ba mươi trượng, nếu khiến nữ tử hổ mà tự vẫn, tội danh càng thêm nặng.”

 

Hai mắt Công Tôn Ninh tối sầm . Hắn còn chạm một sợi tóc nào của Vân Sơ, thể khép tội trêu ghẹo?

 

Hoàng Hậu bình tĩnh : “Dực nhi, chỉ một lời của ngươi, chắc đủ tin cậy.”

 

“Hồi bẩm Hoàng Hậu Nương nương, cũng tận mắt thấy.” Sở Thụy tiểu thái giám đỡ, chậm rãi bước lên: “Chính xác Công Tôn đại nhân ý đồ khinh nhục Vân tiểu thư, chẳng qua kịp đắc thủ thì Bình Tây Vương ngăn chặn.”

 

Dù Sở Thụy tự thỉnh chỉ phế bỏ phong hào Trang Thân Vương, vẫn là huyết mạch hoàng gia. Hắn giờ ít khi tham gia yến tiệc, càng dính thị phi, do đó lời khai của sức nặng nhất định.

 

Phía Bình Tây Vương bắt quả tang, ngay đó Sở Thụy cũng mặt chứng minh bản tận mắt thấy.

 

Hai vị phận bất phàm chứng, sắc mặt Hoàng Hậu cuối cùng cũng đổi.

 

"Hay cho Công Tôn Ninh nhà ngươi, ai cho ngươi lá gan lớn đến thế!"

 

Sắc mặt Thánh Thượng trầm xuống, lạnh lẽo vô cùng.

 

Công Tôn gia tộc ỷ thế Hoàng Hậu và Thái Tử, liên tục gây chuyện, khiến Người nhẫn nhịn lâu. Ngài vỗ mạnh xuống long án, nổi cơn lôi đình: "Người !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-284.html.]

 

"Hoàng Thượng." Hoàng Hậu liền cất lời: "Vân tiểu thư từng là nhất mỹ nhân kinh thành, năm đó nàng gả thấp Tạ gia khiến bộ nam tử kinh thành tan nát cõi lòng. Giờ đây, Ninh nhi cơ hội tiếp cận, chỉ là cận với Vân tiểu thư một chút thôi, quả thực cũng điều gì vượt quá khuôn phép. Chi bằng nhân cơ hội , biến chuyện thành chuyện , tác thành cho một đoạn giai thoại phu thê?"

 

Công Tôn Ninh mừng rỡ khôn xiết, vội vàng khấu đầu: "Kính xin Phụ hoàng tứ hôn!"

 

Lâm thị tức giận đến mức choáng váng.

 

Đầu tiên là vu cáo Sơ nhi câu dẫn kẻ khác, giờ c.ắ.n ngược thành giở trò cầu xin tứ hôn.

 

Nữ nhi Vân gia tuyệt thể gả cho kẻ bại hoại như !

 

Lâm thị đang cố tìm lời lẽ thích hợp thì bên tai nàng bỗng vang lên một âm thanh lạnh thấu xương.

 

Ngữ khí của Sở Dực lạnh lẽo như băng tuyết từ hầm sâu ngàn năm vọng : "Nếu hôm nay Phụ hoàng hạ chỉ tứ hôn, tất cả nam tử thiên hạ sẽ rõ, nếu coi trọng nữ nhi gia tộc nào, chỉ cần cố ý trêu ghẹo một chút thì chuyện sẽ hóa thành chuyện . Chẳng như thế sẽ khiến thế đạo đại loạn ?"

 

Hoàng Hậu chìm trầm mặc, vội vàng Thánh Thượng, ôn tồn giải thích: "Hoàng Thượng, ý thần là..."

 

"Nàng cần thêm." Thánh Thượng kiên nhẫn phất tay: "Công Tôn Ninh khinh nhờn trưởng nữ Vân gia, Dực nhi cùng Thụy nhi tận mắt chứng kiến, việc cần điều tra thêm. Người , lôi Công Tôn Ninh xuống, xử theo luật, phạt ba mươi trượng!"

 

Hai Ngự lâm quân lập tức tiến lên, mỗi một bên đè chặt bả vai Công Tôn Ninh, thô bạo lôi ngoài.

 

Sắc mặt Hoàng Hậu lúc đen sầm như mây đen giăng kín.

 

Nàng lạnh lùng về phía Sở Dực, trong lòng khỏi khó hiểu vì đối nghịch với .

 

Nếu Sở Dực sớm giai nhân trong lòng, nàng thật sự sẽ cho rằng đang ý đồ với Vân Sơ.

 

"Phụ hoàng, nam nhi Vân gia đời đời chiến tử sa trường, giữ vững biên ải cho Đại Tấn. Giờ đây Vân tướng quân mất tích vô tung, Vân gia chỉ còn lão nhân, phụ nhân và hài tử. Cũng bởi đời khinh nhờn, một ắt sẽ hai." Sở Dực chắp tay, lời lẽ đanh thép: "Nam nhân Vân gia hy sinh vì Đại Tấn, nữ nhân chính nam nhân Đại Tấn khinh nhục. Xin hỏi Phụ hoàng, công bằng ?"

 

Vân Sơ Lâm thị kéo dậy, lau khô nước mắt từ lâu.

 

Nàng ngạc nhiên về phía Sở Dực.

 

Mọi chuyện vốn dĩ dàn xếp, nàng hiểu rốt cuộc nam nhân đang toan tính điều gì.

 

Thánh Thượng đảo ánh mắt.

 

Trong lòng Người vẫn tín nhiệm Vân Tư Lân, tin rằng Vân gia tuyệt đối phản Đại Tấn.

 

nhiều ngày trôi qua vẫn bặt vô âm tín về Vân Tư Lân, tám chín phần mười lẽ bỏ mạng nơi Nam Cương.

 

Nếu Vân Tư Lân thực sự tử trận, Vân gia còn thừa kế, dẫu là một đại gia tộc thì cũng sẽ dần lụi tàn...

 

"Việc của Vân gia tra manh mối, tạm thời nên bàn đến." Một vị lão thần tiến : "Chỉ xét riêng trưởng nữ Vân gia, thần Vân tiểu thư thành lập cô nhi viện, thu dưỡng những hài tử mồ côi nơi nương tựa, cung cấp nơi che mưa tránh gió cho chúng. Vân đại tiểu thư từ thiện nhân ái, nên chịu đựng nỗi nhục nhã ."

 

Sở Dực khẽ nghiêng đầu.

 

Ánh mắt lướt qua, liền một vị đại thần khác bước tấu bẩm.

 

"Nam tử Vân gia chinh chiến ở tiền tuyến, nữ quyến cũng hết lòng quan tâm chăm lo cho lê dân bá tánh. Mấy tháng khi hạ chí oi bức, chính là Vân gia dựng lều tránh nóng, nhờ mà vô bá tánh c.h.ế.t vì nóng bức."

 

"Hiện giờ, Vân tiểu thư gấp rút tu sửa cô nhi viện khi mùa đông giá rét ập đến, giúp vô hài tử thoát khỏi cảnh c.h.ế.t cóng trong đêm lạnh, đây quả thực là công đức vô lượng."

 

Thánh Thượng gõ gõ ngón tay.

 

Những việc nữ nhân Vân gia căn bản đáng để nhắc tới mặt ngài.

 

phần lớn nam nhân Vân gia ngã xuống chiến trường là sự thật. Vân Tư Lân cũng vì ngài trừ tai mắt của Thái Hậu, vị Xa Kỵ tướng quân , nên mới mất tích.

 

Quan văn Vân gia triều đình gần như bãi miễn chức vụ khi Vân Tư Lân gặp biến cố.

 

Phạm Khắc Hiếu

Xem , Người cũng nên ban thưởng để bồi thường cho Vân gia một chút.

 

 

Loading...