Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:15:20
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng mấy chốc, xe ngựa dừng cửa Tạ phủ. Vừa bước qua cánh cửa lớn, Chu ma ma nhanh nhẹn mời bọn họ đến An Thọ Đường.
An Thọ Đường lúc vô cùng náo nhiệt. Không chỉ Tạ Thế An mà ngay cả Tạ Cảnh Ngọc cũng đang tề tựu ở đó, rõ ràng là đang chờ đợi phu nhân hồi phủ.
Tạ lão thái thái rạng rỡ mở lời: “Sơ nhi, tiệc ngắm hoa ở phủ Trưởng Công chúa thế nào? Khách quý tới dự đều là bậc cao quý đúng ?”
“Tam hoàng tử Bình Tây Vương cùng Tứ hoàng tử An Tĩnh Vương cũng tới.” Vân Sơ rõ ánh mắt cháy bỏng của những Tạ gia: “Khách quý tới dự đều là phu nhân của quan viên Tam phẩm trở lên, chỉ là kẻ lạc lõng mà thôi.”
“Con là thiên kim của Tướng quân Nhất phẩm, những dịp thế con vốn dĩ nên tới đó.” Lão thái thái rộ lên, vẻ mặt đầy kiêu hãnh: “Sơ nhi trò chuyện với Dư phu nhân ?”
Tạ Cảnh Ngọc cũng dán mắt về phía nàng.
Vân Sơ khẽ kéo khóe môi. Trượng phu của Dư phu nhân là thượng cấp của Tạ Cảnh Ngọc, mà kỳ khảo hạch thăng cấp sắp tới. Nếu Tạ Cảnh Ngọc tiếp tục tiến , buộc vượt qua cánh cửa của vị Dư đại nhân .
Nếu Dư đại nhân cho phép, sẽ thăng từ Chính ngũ phẩm lên Thượng ngũ phẩm.
Bản chất của quan Thượng ngũ phẩm khác quan Ngũ phẩm là bao, nhưng nếu cơ hội đề bạt lên , quan viên Thượng ngũ phẩm sẽ ưu tiên chọn lựa.
Sau khi Tạ Cảnh Ngọc đỗ Trạng Nguyên, chỉ dùng năm năm ngắn ngủi để bò từ Thất phẩm lên Ngũ phẩm. Ngoài nguyên nhân là quan hệ thông gia với Vân gia, phần lớn đều là do cách tính toán, khéo léo vun vén quan hệ...
Trước giờ, dù nàng tham gia bất cứ yến hội nào, nàng cũng sẽ giúp lôi kéo các mối quan hệ cần thiết.
Dư phu nhân là gia quyến của quan viên Tam phẩm, căn bản cùng tầng lớp với Vân gia, vẫn luôn gạt sang một bên. Nếu là đây, nàng nhất định sẽ tay kéo Dư phu nhân vòng quan hệ .
, trong yến hội của Trưởng Công chúa, nàng chỉ từ xa liếc Dư phu nhân một cái.
Dư phu nhân gạt khỏi vòng quan hệ của phu nhân Nhất phẩm chắc chắn sẽ ôm mối hận trong lòng, đó nhất định sẽ thổi gió bên tai trượng phu. Tạ Cảnh Ngọc đừng mơ mộng chuyện thăng lên Thượng ngũ phẩm.
Ý mặt Vân Sơ ngày càng sâu đậm: “Ta cũng vài câu với Dư phu nhân.”
Tạ Cảnh Ngọc dậy, chắp tay cung kính: “Đa tạ phu nhân.”
“Cảm tạ cái gì, đều là một nhà.” Lão thái thái mặt mày rạng rỡ: “Chờ Cảnh Ngọc thành quan Tứ phẩm, Tạ gia mới thật sự nở mày nở mặt.”
Ý cười mặt Vân Sơ càng thêm thâm thúy.
Ngày đó vĩnh viễn sẽ bao giờ tới nữa.
Lúc Vân Sơ đang trò chuyện ở An Thọ Đường thì Tạ Phinh Hạ thị lôi đến rừng cây nhỏ phía .
“Bà gì đó?” Tạ Phinh kinh hãi, ngó trái ngó , thấy xung quanh ai mới mở miệng : “Không Phụ cấm túc bà trong ngôi miếu nhỏ ? Sao bà còn dám cả gan tới đây?”
Hạ thị chút khẩn trương hỏi: “Sao Phu nhân đột nhiên đưa con tới phủ Trưởng Công chúa, xảy chuyện gì ?”
Tạ Phinh kiên nhẫn: “Mẫu đưa trải nghiệm, việc gì ?”
Hạ thị căn bản tin.
Gần đây Phu nhân cứ tay với nàng và hài tử hết tới khác, nàng tuyệt đối tin Phu nhân đột nhiên bụng đưa Phinh tỷ nhi mở mang tầm mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-30.html.]
“Ta gặp Tứ hoàng tử An Tĩnh Vương.” Tạ Phinh lập tức mấy lời dám với Vân Sơ: “Bà thấy thể trở thành An Tĩnh Vương phi ?”
Hạ thị trợn tròn đôi mắt: “Con những lời xằng bậy gì ?”
Tứ hoàng tử là phận như thế nào, nữ nhi nhà quan Ngũ phẩm hèn mọn dám mơ tưởng tới?
Hơn nữa bây giờ tuy phận của Phinh tỷ nhi là đích trưởng nữ của Tạ phủ, nhưng chỉ cần hỏi thăm một chút là Phinh tỷ nhi chỉ là thứ nữ do ngoại thất sinh .
Hoàng thất xem trọng phận. Phinh tỷ nhi xuất như , căn bản thể dính dáng tới hoàng thất.
Tạ Phinh c.ắ.n môi: “Không việc gì khó, chỉ sợ lòng bền.”
“Phinh tỷ nhi, con đừng chuyện xằng bậy.” Hạ thị sợ tới mức hồn phi phách tán: “Hôn sự của con Lão thái thái cùng Thái thái chủ, con đừng những tâm tư nên .”
Hai đang chuyện thì đột nhiên một giọng truyền đến: “Ôi chao, đây là Hạ ma ma ? Đại nhân phạt ngươi cấm túc trong miếu nhỏ cơ mà, ngươi dám xuất hiện ở đây? Thật là to gan lớn mật!”
Người đang chuyện chính là Đào di nương. Nàng Phu nhân từ phủ Trưởng Công chúa trở về, cố ý đến xem náo nhiệt, ai ngờ thấy Hạ thị vốn đang cấm túc trong miếu nhỏ xuất hiện ở đây.
Vừa thấy Hạ thị là mắt nàng bốc hỏa.
Hài tử trong bụng nàng suýt nữa thì mất mạng, mà kẻ tiện tì dám tơ tưởng tới Đại nhân, tổn thương đến một sợi lông sợi tóc nào.
Nàng giơ tay hung hăng tát tới.
Tạ Phinh nhanh tay lẹ mắt chặn .
Đào di nương híp mắt: “Đại tiểu thư ý gì?”
“Là sai Hạ ma ma tới mang cho vài món đồ.” Tạ Phinh đáp lời. “Đào di nương đang mang thai, chi bằng đừng nên giận dữ như , kẻo động thai khí thì .”
“Vì đại tiểu thư sức che chở cho kẻ từng mưu toan hãm hại mẫu như thế, quả thật khiến ngạc nhiên.” Đào di nương thoáng Hạ thị, Tạ Phinh. Nàng bất chợt chau mày, cẩn thận quan sát thì thấy dung mạo hai vài nét tương đồng.
Tim Tạ Phinh bỗng đập thình thịch.
Nàng giận dữ trừng mắt cảnh cáo Hạ thị.
Phạm Khắc Hiếu
Đã dặn dò tuyệt đối tới tìm nàng nữa, mà Hạ thị cố tình lựa lúc đang cấm túc mà lén lút đến đây. Nếu mối quan hệ giữa nàng và Hạ thị nghi kị, tất thảy thứ nàng dày công xây dựng sẽ đổ bể.
Nàng lạnh giọng quát: “Bà còn ngây ngốc ở đó gì? Còn mau trở về tiểu miếu!”
Hạ thị cúi đầu lui xuống. Đào di nương lộ rõ vẻ mặt trầm tư suy tính.
Nửa đêm, trời đổ mưa tầm tã, tiếng mưa rơi rả rích ngừng nghỉ. Vân Sơ lắng tiếng mưa, một giấc ngủ an lành.
Đến sáng, mưa vẫn tạnh hẳn, nước bao trùm khí, mang theo cái lạnh se sắt của những ngày đầu đông.
Thính Sương lộ rõ vẻ lo lắng. Nàng Trần bá bỏ gần bốn vạn lượng bạc để mua băng, tư khố của phu nhân thể là chẳng còn dư lấy một lượng nào. Nếu trời cứ tiếp tục lạnh lẽo thế , mùa hạ chắc chắn sẽ quá nóng nực, và băng thể sẽ tồn đọng.
Nàng chải đầu trang điểm cho Vân Sơ, trong lòng mang nặng mối ưu tư. Khi ngoài, nàng thấy đám di nương, tiểu thư đến thỉnh an mặt đầy đủ.
Sau khi hàn huyên đôi câu, chiếu theo quy củ, các di nương cũng nên lui về.