Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 315
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:26:37
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kính mời Quý độc giả tiếp phần
để theo dõi bộ nội dung chương truyện!
“Đứa nhỏ ngốc, m.a.n.g t.h.a.i mười tháng ròng rã mới sinh con, đối với con thì đối với ai đây? Cũng như con hết lòng chăm sóc Du ca nhi và Trường Sinh thôi.” Lâm thị khẽ gõ nhẹ lên mũi nàng: “Tuy đây là tái giá, nhưng những lễ nghi cần thiết tuyệt đối thể thiếu sót. Nương chắc chắn sẽ chuẩn chu cho con.”
Mấy ngày nay, bà cất công hỏi thăm quy trình lễ nghi cho những nữ tử tục huyền.
Nam tử tục huyền thì tùy tiện vớ tay cũng tìm thấy vô tiền lệ, nhưng cực kỳ khó tìm thấy nữ nhân tái giá, nhất là ở những thế gia đại tộc, cơ hồ là .
Nữ tử của những gia tộc nhỏ bé khác, dù tục huyền, cũng đều gả tới nơi xa, tránh xa những lời đàm tiếu thị phi.
Có thể , bà chẳng ngóng điển cố nào, đành tự mò mẫm sắp xếp.
Lâm thị cho gọi tám vị tú nương phòng, bàn bạc chi tiết với Vân Sơ về kiểu dáng giá y và các sự vụ rườm rà khác.
Sau hơn nửa canh giờ bàn luận, Vân Sơ bắt đầu cảm thấy yên, chủ yếu là do nàng thực sự hiểu gì về những thứ . Nàng lập tức dậy: “Những việc giao hết cho Nương sắp xếp, ý kiến của con thế nào cũng . Con hẹn gặp Đỗ Lăng, xin phép đây.”
Nàng đợi Lâm thị kịp đáp lời, vén rèm vội vã chạy ngoài.
“Cái nha đầu ...”
Lâm thị lắc đầu.
Vân Sơ quả thực hẹn với Đỗ Lăng, nàng cũng hề dối Nương.
Sáng hôm nay, Ngô thiếu gia đặt chân tới kinh thành, hiện đang nghỉ tại một biệt viện. Nàng trung gian, nhờ Ngô thiếu gia tay chữa trị cho hôn phu của Đỗ Anh.
Hôm nay là mùng sáu tháng giêng, tiết xuân vẫn còn rộn ràng. Đường phố vô cùng náo nhiệt, xe ngựa băng qua một con ngõ nhỏ, dừng chân cửa biệt viện.
Đây là nơi Đỗ gia sắp xếp, một tòa viện tử thanh nhã, cả hạ nhân hầu hạ, đủ để biểu lộ thành ý sâu sắc.
Vân Sơ bước xuống xe ngựa, ánh mắt bắt gặp một bóng hình quen thuộc.
“Kia là... Công chúa Khánh Hoa?” Thu Đồng cũng nhận , khẽ thấp giọng hỏi: “Công chúa đến nơi việc gì chăng?”
Nghe thấy tiếng động, Công chúa Khánh Hoa đầu , thấy Vân Sơ liền chất vấn: “Sao ngươi xuất hiện ở đây?”
“Thỉnh an Công chúa.” Vân Sơ hành lễ đáp: “Ta đến đây để diện kiến một .”
Công chúa Khánh Hoa nhíu mày: “Ngươi tới gặp Ngô Vân Ngô đại phu?”
Vân Sơ hề che giấu, thẳng thắn gật đầu.
“Tuy Vân gia các ngươi sa sút, nhưng thể phủ nhận là vẫn còn chút bản lĩnh.” Công chúa Khánh Hoa nhạt: “ tính tình của vị tử truyền của Tư thần y giống hệt như lão già đó. Ai cũng chịu gặp, Bổn cung khuyên ngươi nên phí hoài thời gian.”
Nàng tin tử của Tư thần y tới kinh thành liền lập tức đến cầu kiến.
Suốt một năm qua, nàng đêm đêm mất ngủ, dung nhan nhanh chóng tiều tụy. Nàng cầu xin một loại thần d.ư.ợ.c thể giúp nữ tử giữ mãi nét thanh xuân.
Ngô đại phu kiên quyết từ chối tiếp kiến.
Nàng lấy phận Công chúa lệnh, Ngô đại phu vẫn nhất quyết lộ diện, quả thật tính khí y như Tư thần y năm xưa.
Nàng nhớ lúc bản còn bé, Phụ hoàng từng dùng thánh chỉ bức Tư thần y ở kinh thành đảm nhận chức Ngự y. Tư thần y kháng chỉ bỏ trốn, từ đó bặt vô âm tín.
Sau cũng nhờ Hoàng Hậu sai thư từ khuyên giải gửi cho thần y, thần y mới đồng ý cứ cách ba năm sẽ về kinh thành bắt mạch xem bệnh cho hoàng tộc.
Vì e ngại điều nên nàng dám mạnh mẽ xông .
Thấy Vân Sơ vẫn chịu rời , Công chúa Khánh Hoa cất lời: “Vừa lúc bổn công chúa mấy lời với ngươi, cùng .”
Nàng vẫn thể chấp nhận hôn sự giữa nữ nhân và Dực nhi...
Vân Sơ bình thản đáp: “Mệnh phụ việc cấp thiết cần gặp Ngô đại phu, đợi khi bận rộn xong sẽ cùng Công chúa chuyện trò .”
Nàng hiểu vị Công chúa điều gì, chẳng qua là châm chọc nàng xứng với Sở Dực, tuy rằng nàng để ý những lời nhưng đồng nghĩa với việc nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-315.html.]
Nàng dứt lời liền cất bước lên bậc thang.
Công chúa Khánh Hoa thấy Vân Sơ lên bậc thang gõ cửa, nàng lập tức khẩy: “Bổn công chúa Ngô đại phu tiếp bất kỳ ai, cớ ngươi cho rằng bản là ngoại lệ?”
Nàng dứt lời thì cửa mở .
Một gia đinh bước , khom : “Thì là Vân tiểu thư, mời , Ngô đại phu chờ đợi lâu .”
Vân Sơ nhẹ gật đầu, khoan thai bước trong.
Công chúa Khánh Hoa thể nào tin cảnh tượng mắt.
Điều thể?
Công chúa tôn quý như nàng còn , Vân Sơ dựa chứ?
Phạm Khắc Hiếu
Chẳng lẽ dựa việc nàng là một quả phụ, một nữ tử hòa ly, dựa một Vân gia thất thế ?
Công chúa Khánh Hoa liền bước một bước lên bậc thang, cùng theo cửa, chất vấn: “Không Ngô đại phu hôm nay gặp khách ư? Cớ bổn công chúa tới thì bảo là bận, mà khác tới thì mời trong? Coi thường bổn công chúa là chuyện nhỏ, nhưng miệt thị hoàng gia, tội danh Ngô đại phu gánh vác nổi chăng?”
“Công chúa thận trọng ngôn từ.” Đang thì Ngô Vân bước .
Nửa năm xa cách, đây là đầu tiên Vân Sơ gặp Ngô Vân.
Nam tử đây chỉ quen mặc áo choàng đen, dung nhan mụn nhọt đầy rẫy, lúc vận những bộ xiêm y sáng màu hơn một chút, mái tóc vấn gọn gàng để lộ gương mặt.
Tuy mặt vẫn còn những vết sẹo lớn bé lồi lõm nhưng thực sự khôi phục hơn nửa năm nhiều.
Hơn nữa, đôi mắt của giờ tràn ngập khí phách, mang theo hy vọng tươi sáng tương lai.
“Tại hạ mới bái nhập sư môn đầy năm, năng lực còn thấp kém, dám chữa bệnh cho Công chúa.” Ngô Vân khiêm tốn : “Mời Công chúa hồi phủ.”
Công chúa Khánh Hoa lập tức nổi trận lôi đình.
Nàng lôi tội danh miệt thị hoàng gia mà Ngô Vân vẫn thèm để mắt, lắm!
Nàng hậm hực phất tay áo rời .
Thấy Vân Sơ chút lo lắng, Ngô Vân liền mở lời giải thích: “Sư phụ từng , đối với hoàng tộc thì thể nể mặt, nếu sư phụ tôn kính hoàng tộc như thường nhân thì ông giam cầm bên trong hoàng thành , nào cơ hội vân du thiên hạ. Vân tiểu thư, mời trong.”
Vân Sơ thả lỏng lòng. Có Tư thần y ở đằng chống lưng, Công chúa Khánh Hoa căn bản gì Ngô Vân.
Nàng hỏi: “Sau khi trở về kinh thành tới thăm mẫu ?”
Ngô Vân lộ nụ thật tâm: “Được Vân tiểu thư tương trợ nên mới cơ duyên gặp sư phụ, mới thể chữa khỏi căn bệnh kỳ lạ , còn trở thành tử của sư phụ... Nửa năm nay ở Thanh Châu, mẫu ở kinh thành cũng đều nhờ Vân tiểu thư chiếu cố mới khiến bà béo , dung nhan cũng trở nên tươi trẻ hơn nhiều. Đại ân đại đức của Vân tiểu thư, mới báo đáp nổi, vì mới thỉnh cầu sư phụ một viên linh đan giúp sinh hài tử. Sư phụ tốn mất mười tám năm mới chế tạo duy nhất một viên .”
Hắn cung kính đặt viên t.h.u.ố.c tay Vân Sơ.
Vân Sơ: “...”
Không là nàng thể sinh sản, mà là sinh, cũng cần sinh.
“Đa tạ hảo tâm của ngươi, nhưng cần.” Vân Sơ đưa viên t.h.u.ố.c trả : “Để cho cần dùng sẽ hơn.”
Ngô Vân cảm thấy khó hiểu khôn cùng.
Sư phụ từng tuy Vân tiểu thư thể sinh sản nhưng cần thời gian dài điều dưỡng thể, nếu dùng viên d.ư.ợ.c thì trong vòng ba tháng ắt sẽ mang thai.
Vân tiểu thư sắp gả phủ Bình Tây Vương, gả hoàng thất, nếu đích tử của riêng thì cuộc sống sẽ khó khăn.
Hắn cho rằng bản tìm đúng món quà đền đáp đại ân , ngờ Vân tiểu thư cần.
Chỉ lát , Đỗ Lăng, Đỗ Anh cùng vị hôn phu, là nhi tử của phó Tả Đô đốc, cũng tới.
Vân Sơ giới thiệu hai bên, đó Ngô Vân lấy thư tịch của Tư thần y đối chiếu, bắt mạch cho bệnh nhân.