Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:28:15
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Những phía đều đang chăm chú theo dõi nghi thức.

 

Thái Tử cùng Thái Tử Phi ở hàng ghế đầu, hai vị trắc phi của Thái Tử ở phía , một trong đó chính là Phương trắc phi Phương Tâm Nghiên.

 

Chiếc khăn lụa trong tay Phương Tâm Nghiên sắp nàng vò nát.

 

Đứng ở vị trí chếch bên sườn, nàng thể thoáng thấy dung nhan Vân Sơ. Dù chỉ là một sườn mặt, điều đó cũng đủ khiến nàng ghen ghét đến điên cuồng. Phương Tâm Nghiên thật sự dám tưởng tượng khi thẳng, bộ gương mặt sẽ tuyệt mỹ động lòng đến nhường nào.

 

dù nhan sắc khuynh thành, thì nàng cũng chỉ là một kẻ ghét bỏ, dựa thể đường đường chính chính trở thành Bình Tây Vương phi?

 

Trong khi đó, nàng là đích nữ Phương gia danh giá, một quý nữ phẩm mạo xuất chúng, mà chỉ thể một Trắc phi, trong những trường hợp yến tiệc trang trọng bực còn chẳng tư cách an tọa.

 

Nghĩ đến sự bất công , lòng Phương Tâm Nghiên trào dâng sự ghen ghét cùng cực. Có lẽ vì quá phẫn nộ, lồng n.g.ự.c nàng trướng đau, tựa hồ như nôn thốc nôn tháo.

 

“Phương , ngươi ?”

 

Một vị trắc phi khác vội vã ghé sát dò hỏi.

 

Phương Tâm Nghiên vốn chỉ cảm thấy thoải mái, nghỉ ngơi một lát ắt sẽ .

 

nàng cam tâm nam nhân hằng âu yếm hạnh phúc viên mãn cùng nữ nhân khác! Dựa mà đôi tân nhân thể một hôn lễ hảo như ...

 

Phạm Khắc Hiếu

Nàng đưa tay ấn huyệt Thái Dương, lập tức ngã xuống đất.

 

“Phương !”

 

Vị trắc phi kinh hãi kêu lên, lập tức kinh động đến Thái Tử và Thái Tử Phi.

 

Thái Tử Phi nhíu chặt đôi mày liễu: “Phương trắc phi thế?”

 

“Dù thì cũng nên ngất xỉu ngay lúc Tam đang cử hành đại lễ bái đường!” Thái Tử lạnh lùng quở trách: “Mau lôi nàng , thật là chướng mắt!”

 

Mấy bà tử vội vàng chạy tới, kéo Phương Tâm Nghiên ngoài, cố gắng việc trong âm thầm để tránh gây chú ý.

 

Phương Tâm Nghiên vốn dĩ chỉ khó chịu, nay thô bạo lôi kéo, đầu óc lập tức choáng váng, tim đau nhói thôi...

 

“Lễ tất, mời tân nhân động phòng!”

 

Âm thanh dõng dạc của chủ hôn vang lên, đôi uyên ương hộ tống tân phòng.

 

Một lát , một bà tử vội vã chạy đến bên cạnh Thái Tử, cúi nhỏ giọng bẩm báo: “Thái Tử Điện hạ, đại phu xem mạch cho Phương trắc phi, Phương trắc phi hỉ.”

 

Thái Tử xong, nét mặt rạng rỡ, vui mừng khôn xiết.

 

Dưới gối chỉ mới một nhi tử, quá mức đơn bạc, dĩ nhiên Thái Tử hy vọng càng nhiều nhi tử để củng cố địa vị càng .

 

Xem Phương trắc phi cố ý trò hề . Nữ tử mang thai, thể yếu ớt là lẽ thường tình.

 

Hoàng Hậu nhướng mày, thấy nhi tử đó ngây dại. Bà khỏi thở dài. Bà dặn dò bao nhiêu , phàm là bậc quân vương vạn , phép để lộ hỉ nộ ái ố ngoài, thể để khác thấu cảm xúc của . Bà dạy dỗ bao năm, thế mà Thái Tử vẫn lĩnh ngộ chút nào.

 

bước qua, vỗ nhẹ vai Thái Tử, thấp giọng nhắc nhở: “Giữ chừng mực.”

 

Thái Tử nhếch môi , đáp: “Mẫu hậu, Phương trắc phi mang thai.”

 

“Quả thật là hỷ sự.” Hoàng Hậu lắc đầu: “Hỉ yến bắt đầu. Ta cùng Hoàng Thượng sẽ hồi cung . Con ở đây, hành sự cẩn trọng.”

 

Sau khi Đế hậu và Ân phi bãi giá hồi cung, khí trong phủ mới thả lỏng hơn nhiều.

 

Tuy Bình Tây Vương phủ rộng lớn, song khách khứa quá đông, tiền viện căn bản thể chứa nổi hết thảy. Do đó, bàn tiệc của các nam nhân sắp xếp ở tiền viện, còn nữ khách bố trí ở hậu viện. Khắp nơi đều vô cùng náo nhiệt.

 

Sở Dực vận y phục tân lang đỏ rực, nâng chén rượu dậy: “Cảm tạ chư vị đại nhân hạ cố bớt chút thời gian ngọc ngà đến tham gia hỉ yến. Ta vô cùng cảm kích. Ly rượu kính chư vị, mong chư vị tận hưởng bữa tiệc thịnh soạn, chén cạn chén đầy.”

 

Các vị đại nhân đồng loạt lên, nâng chén đáp lễ chúc mừng.

 

Sau khi Sở Dực đặt chén rượu xuống, lập tức lấy một chiếc chén sạch, bắt đầu gắp thức ăn. Dưới ánh mắt nghi hoặc của , bưng một chén đầy những món ngon, thong thả về phía hậu viện.

 

Cung Hi Vương khỏi rũ môi chế giễu.

 

Hắn mới giải lệnh cấm túc tới dự hôn lễ của lão tam.

 

Hắn thực sự hiểu tại Hoàng Hậu cho phép lão tam cưới nữ nhi Vân gia. Chuyện còn tệ hơn cả việc cưới Công chúa Cổ Lệ đây.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-329.html.]

Nhìn xem, chỉ vì mượn sức Vân gia, lão tam vốn luôn cao cao tại thượng nay bưng một chén thức ăn về phía hậu viện ngay mặt tất cả . Thật là trò hề đáng .

 

Tân phòng trang hoàng ngập tràn sắc đỏ.

 

Màn giường màu đỏ son, ga đệm màu đỏ thẫm, chăn uyên ương màu đỏ vô cùng rực rỡ, ngay cả đèn cầy đặt ở đầu giường cũng mang sắc đỏ hỉ khí, ánh lửa chập chờn bập bùng.

 

Vân Sơ ngay mép giường, nàng khẽ buông chiếc quạt xuống, lắc nhẹ cần cổ đang đau mỏi.

 

Lúc , nàng thấy tiếng gõ cửa. Tưởng hỉ bà điều gì dặn dò, nàng lập tức cầm lấy quạt che mặt, thẳng tắp, giữ vẻ đoan trang.

 

Thính Tuyết bước tới mở cửa: “Nô tỳ bái kiến Vương gia.”

 

Sở Dực cất bước , đặt thức ăn trong tay lên án kỷ. Đó là một chén cơm đầy đồ ăn kèm theo một chén canh nóng hổi.

 

Hắn đưa đôi đũa cho Vân Sơ: “Ăn một ít lót .”

 

Vân Sơ khẽ hạ chiếc quạt: “Hỉ bà , khi uống rượu hợp cẩn thì dùng bất cứ thứ gì.”

 

Lúc , Sở Dực mới rõ dung nhan tân nương của .

 

Mái tóc đen nhánh búi cao, đầu đội mão vàng của tân nương. Từng chuỗi ngọc châu rủ xuống càng tôn lên làn da nàng trắng nõn như tuyết, gương mặt nàng rạng rỡ tựa đóa hoa đào tháng ba, đôi môi chính là nhụy hoa chớm nở giữa mùa xuân.

 

Bộ giá y đỏ thẫm thêu đầy hoa văn phức tạp càng khiến nhan sắc nàng thêm phần thoát tục.

 

Hầu kết của Sở Dực khẽ trượt lên trượt xuống.

 

Sợ bản khống chế nổi, lập tức dời ánh mắt: “Rượu hợp cẩn là chuyện của đêm tối. Giờ mới qua chính ngọ, nếu ăn nàng sẽ kiệt sức mất. Hơn nữa, quy củ là do con định . Nếu nàng lo lắng ngoài thì cứ để đút cho nàng.”

 

Vân Sơ vội vàng buông quạt, nhận lấy đôi đũa trong tay : “Ta, tự ăn là .”

 

Trong tân phòng chật hẹp, khung cảnh đỏ rực cùng ánh mắt nồng cháy của nam nhân khiến trái tim nàng đập loạn nhịp, mất kiểm soát.

 

Nàng vội vàng cúi đầu gắp mấy viên cá viên cho miệng.

 

Từ sáng sớm đến giờ, hỉ bà ngay cả một ngụm nước cũng cho nàng uống, vì giá y quá rườm rà, hỉ bà sợ nàng tiện phòng sẽ bất tiện. Nói cách khác là từ lúc trời sáng tới tận bây giờ, nàng ăn uống gì cả. Viên cá xuống bụng khiến nàng càng ăn thêm, chén canh nóng cũng nàng uống hơn phân nửa.

 

“Vương gia, Thái Tử điện hạ và mấy vị Vương gia đang tìm ngài.”

 

Âm thanh của Trình Tự từ bên ngoài vọng .

 

Vân Sơ đỏ mặt. Nếu đám Thái Tử Sở Dực tân phòng lúc , bọn họ sẽ chế giễu .

 

Nàng khẽ khụ khụ : “Giờ là lúc chiêu đãi khách khứa, mau tới tiền viện .”

 

“Không vội.” Sở Dực khàn giọng đáp: “Nàng cứ từ từ ăn, nàng dùng bữa xong thì sẽ .”

 

Vân Sơ đành dùng hết suất ăn sự quan sát của .

 

Nàng đang định gọi Thính Tuyết dọn dẹp thì thấy nam nhân mặt tự tay cầm lấy chén đũa nàng dùng xong.

 

“Ta tiếp khách đây. Có chuyện gì thì nàng cứ cho tới tiền viện thông báo.”

 

Hắn cố gắng kiềm chế bản , chỉ khẽ sờ soạng búi tóc của Vân Sơ một lúc mới rời khỏi tân phòng.

 

Vân Sơ cảm thấy gương mặt nóng ran.

 

“Vương phi, nô tỳ tô thêm chút son môi cho ạ.”

 

Thính Tuyết tiến tới, cẩn thận tô son cho Vân Sơ, cũng dặm thêm chút phấn. Nhan sắc của nàng ánh nến càng thêm phần diễm lệ.

 

Một lúc , hỉ yến cũng kết thúc. Những phụ nhân hoàng thất cùng lứa bắt đầu tiến tân phòng để trò chuyện, giải buồn với tân nương tử. Ngoài , việc còn giúp tân nương tử quen với một trong hoàng tộc.

 

Người phận tối cao nhất trong tông phụ chính là Thái Tử Phi, còn quan hệ gần gũi nhất với Vân Sơ chính là tỷ tỷ của Sở Dực, Công chúa Khánh Hoa.

 

Công chúa Khánh Hoa vốn dĩ nên trở về phủ Phò mã từ lâu, nhưng vì Sở Dực thành hôn nên cố tình ở kinh thành thêm một tháng.

 

Những bước tân phòng, ngoài các vị tông phụ phu nhân , còn hai đứa trẻ.

 

Sở Hoằng Du nắm tay theo đám . Phụ vương nó ngày mai nó và mới gặp mẫu , nó thể nhịn chứ? Nên lúc mới lén lút theo.

 

Vừa thấy bộ dáng Vân Sơ, nó lập tức ngây .

 

Mẫu thật , tựa tiên nữ giáng trần. Tại đời đến nhường ...

 

 

Loading...