Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:28:21
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Cung Hi Vương đột nhiên khựng , nhưng cũng quá lo lắng.

 

Hắn từng dò hỏi Tạ Thế An, đậu đen đến từ một hộ dân ngoài kinh thành. Kẻ tay với Lục là đám lưu dân, bọn chúng đưa đến nơi khác, căn bản thể tìm bất kỳ chứng cứ nào.

 

Nếu Đại Lý Tự điều tra từ nguồn gốc đậu đen, manh mối cũng chỉ dẫn đến hộ dân ở ngoại ô , tuyệt đối khả năng liên lụy đến phủ Cung Hi Vương.

 

Chỉ Sở Dực tiếp tục tâu: “Có một bá tánh tiếng kêu cứu truyền từ ngõ nhỏ. Hắn còn tận mắt thấy kẻ hành hung Lục chạy phủ Cung Hi Vương... Chuyện quá mức nghiêm trọng, nhân chứng dám lộ diện vì sợ trả thù. Nếu Phụ hoàng tin, thể bí mật triệu kiến .”

 

“Ngươi, ngươi dám bịa đặt bừa!”

 

Cung Hi Vương trừng to hai mắt, kinh ngạc đến tột độ.

 

Kẻ đ.á.n.h Lục là một đám lưu dân, Tạ Thế An dùng bạc đuổi ngay trong đêm đó, căn bản chúng từng đặt chân đến phủ Cung Hi Vương! Tên ch.ó má lão tam dám công khai bịa đặt nhân chứng, trắng trợn vu oan cho .

 

“Phụ hoàng!” Cung Hi Vương chắp tay hướng về chỗ tôn nghiêm: “Nhi thần và Lục tình thâm, tuyệt đối thể tay hãm hại Lục , xin Phụ hoàng tra xét rõ ràng!”

 

Đại Lý Tự Khanh tiến lên một bước: “Khải bẩm Hoàng Thượng, vi thần phát hiện đậu đen rải rác phía tường phủ Cung Hi Vương. Hoàng Thượng điều , ngựa vô cùng ưa thích đậu đen, khi ngửi mùi thơm của đậu, chúng sẽ bất chấp tất cả để kiếm ăn, đây chính là nguyên nhân khiến ngựa của Lục hoàng tử mất khống chế. Trước nhân chứng, vi thần dám tùy tiện thượng tấu. Hiện giờ Bình Tây Vương tìm nhân chứng, vi thần nắm giữ vật chứng, như đủ để chứng minh việc là do Cung Hi Vương chủ mưu.”

 

Cung Hi Vương đột nhiên siết chặt ngón tay đến trắng bệch.

 

Y mơ cũng ngờ Đại Lý Tự Khanh của lão tam, dám thông đồng với để dựng nên chứng cứ đậu đen.

 

Một chậu nước bẩn cứ thế đổ hết lên đầu y.

 

Rõ ràng là hề liên quan đến y chút nào!

 

“Phụ hoàng...”

 

Cung Hi Vương đang định phân trần, thấy Hoàng đế trầm mặc: “Lần , ngươi tàn sát trong lòng của Dực nhi, trẫm chỉ phạt ngươi đóng cửa hối , xem là phạt quá nhẹ .”

 

“Phụ hoàng!” Cung Hi Vương quỳ sụp xuống: “Nhi thần xin lấy trời đất chứng, việc tuyệt đối liên quan tới nhi thần. Nếu nửa lời dối trá, nhi thần nguyện chịu thiên lôi giáng xuống, c.h.ế.t thây!”

 

Quốc sư Đinh Nhất Nguyên bên thản nhiên đáp: “Thiên đạo cao xa, rảnh rỗi lắng những lời thề thốt của phàm nhân.”

 

Cung Hi Vương nghẹn lời. Vị Quốc sư chắc chắn là tai mắt của Lão Tam!

 

Hoàng đế lạnh giọng lệnh: “Truyền lệnh, áp giải Thị vệ trưởng, Tổng quản Nội vụ, cùng Ma ma chưởng sự của Cung Hi Vương phủ đến Đại Lý Tự nghiêm hình thẩm vấn!”

 

Cung Hi Vương cảm thấy tâm can lạnh buốt.

 

Một khi đưa Đại Lý Tự, dù là sắt đá cũng khó lòng giữ trọn tấm , nhiều kẻ c.ắ.n răng nhận tội do chịu nổi nhục hình.

 

Nói cách khác, tội danh rốt cuộc vẫn sẽ giáng xuống đầu .

 

Hắn hít một sâu, cất lời: “Phụ hoàng, nhi thần lờ mờ nhớ rằng, đêm đại hôn của Tam , nhi thần uống quá chén, tâm tình yên nên lỡ tay đả thương một thị vệ. Nhi thần nghi ngờ liệu kẻ thị vệ đó ghi hận trong lòng, cố ý ẩu đả Lão Lục vu oan cho nhi thần chăng...”

 

Án của Lục hoàng tử Thành Vương cuối cùng cũng định rõ, thủ phạm là một thị vệ của Cung Hi Vương phủ, phán xử trảm lập tức.

 

Cung Hi Vương thất thần trở về vương phủ, ngay lập tức phái triệu Tạ Thế An.

 

Phạm Khắc Hiếu

Tạ Thế An sớm nắm tin tức. Ngoài mặt lộ vẻ lo lắng, nhưng trong lòng ngầm khẩy. Một Vương gia cao quý như Cung Hi Vương, chẳng vẫn xoay như chong chóng đó .

 

Món "đậu đen" bức tường Vương phủ chính là do một tay âm thầm sắp đặt.

 

Chỉ khi đẩy Cung Hi Vương thế tiến thoái lưỡng nan, mới thể phô bày giá trị thực sự của .

 

Cung Hi Vương nhắm nghiền mắt , cố gắng giữ vẻ mặt trầm tĩnh như mặt hồ mùa thu, nhưng nội tâm rối loạn như ma chạy.

 

Sau khi Lão Tứ mưu hại đến c.h.ế.t, từng cho rằng nắm giữ đại cục, ngờ liên tiếp xảy những sự việc ngoài tầm kiểm soát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-335.html.]

 

Lần cận của Lão Tam g.i.ế.c, là Lão Lục tàn phế một bên tai. Hai sự việc cộng đủ khiến Phụ hoàng thất vọng về , e rằng sẽ bao giờ còn trọng dụng nữa.

 

Đại thần trong triều đình đều là loại cỏ đầu tường, Hoàng thượng tín nhiệm sủng ái ai thì lập tức bọn họ sẽ hướng về đó, vô cùng thực dụng.

 

Hắn cảm giác như nhiều thứ đang chậm rãi tan rã.

 

“Vương gia, đây chỉ là khổ nhục kế, đó theo chính là kế ‘họa thủy đông dẫn’ (đổ họa sang phương Đông).” Tạ Thế An chậm rãi cất lời: “Nhờ mà chúng ‘nhất tiễn song điêu’ (một mũi tên trúng hai chim), giúp Vương gia loại trừ hai vị hoàng chướng mắt.”

 

Cung Hi Vương lạnh giọng cảnh cáo: “Nếu chuyện bại lộ, ngươi cũng đừng mong sống sót.”

 

Tạ Thế An cúi đầu lời: “Vương gia cứ yên tâm, việc nhất định sẽ thành công.”

 

Vân Sơ trong đình viện thưởng hoa. Đã cuối xuân đầu hạ, trăm hoa đua khoe sắc thắm, thu hút vô bướm ong. Cảnh tượng thật tươi , rực rỡ.

 

Hai tiểu nhi vui vẻ rượt bắt hồ điệp, bỏ bình hoa mang tới dâng cho nàng.

 

Chốc lát , Thu Đồng bước bẩm báo: “Bẩm Vương phi, Ngũ hoàng tử Hoàng thượng tước đoạt phong hào, phạt bế môn tự kiểm một năm.”

 

Ánh mắt Vân Sơ chợt lạnh .

 

Cung Hi Vương đổ chậu nước bẩn lên đầu Ngũ hoàng tử. Ngũ hoàng tử mơ cũng ngờ phong Vương gia đoạt phong hào, quả là tai họa từ trời giáng xuống.

 

Huống hồ, Hoàng thượng nghĩ rằng oan uổng Cung Hi Vương nên càng thêm phần bồi thường, ưu ái. Cung Hi Vương chỉ loại trừ hai vị hoàng , mà còn Hoàng thượng đền bù, quả là một kế sách cao tay.

 

Giờ đây, Tứ hoàng tử c.h.ế.t, Ngũ hoàng tử trục xuất, Lục hoàng tử tàn phế—ba vị hoàng tử đều Cung Hi Vương hạ độc thủ.

 

Tiếp theo, ắt hẳn sẽ lợi dụng Thất hoàng tử để đạt mục đích khác...

 

Cũng may Lão Bát sắp rời kinh. Chờ khi Thái Hậu nhập táng Hoàng lăng, Lão Bát sẽ tới đất phong, thể tránh xa xoáy nước thị phi nơi đế đô.

 

Sở Dực xuống bên cạnh nàng, ánh mắt sâu thẳm: “Mấy ngày nay cho bí mật theo dõi Tạ Thế An. Mưu kế chính là do nghĩ , quả thực là một mưu sĩ hiếm . Ta Sơ nhi kiêng kị , chi bằng...” Hắn đưa tay động tác c.ắ.t c.ổ dứt khoát.

 

Từ tới nay từng tay với trẻ con, dù là hài tử trong ổ thổ phỉ cũng tha cho một mạng.

 

Tạ Thế An thực sự kẻ tầm thường, nếu việc trừ khử Tạ Thế An thể khiến Sơ nhi yên lòng, nguyện ý phá bỏ nguyên tắc của bản .

 

Vân Sơ nhẹ nhàng đè tay xuống: “Muốn đối phó Cung Hi Vương, Tạ Thế An chính là mấu chốt.”

 

Sở Dực chau mày: “Ý nàng là, sẽ phản bội Cung Hi Vương?”

 

“Đối với , lợi ích mới là thứ tối thượng.” Vân Sơ khẽ mỉm : “Hắn sẽ chọn Cung Hi Vương, cũng sẽ chọn từng là Đích mẫu của , chỉ chọn lợi ích dễ dàng đạt nhất. Một như tuy khiến kiêng dè, nhưng đồng thời là một thanh đao vô cùng sắc bén.”

 

Kiếp , chính thanh đao đồ sát cả trăm sinh mạng Vân gia.

 

Kiếp , nàng sẽ khiến thanh đao Tạ Thế An tự tay kéo Cung Hi Vương xuống vũng bùn.

 

Sở Dực thông suốt: “Vậy thì, cứ để cho thanh đao thêm phần sắc bén .”

 

Nói xong chính sự, cúi đầu hôn lên môi Vân Sơ.

 

“A nha nha nha...” Thanh âm của Sở Hoằng Du đột nhiên vang lên: “Phụ vương, nam nữ thụ thụ bất , mau buông mẫu !”

 

Sở Trường Sinh cũng phụ họa: “Mau buông mẫu !”

 

Sở Dực: “...”

 

Hắn thầm nghĩ, nhất định tìm cơ hội tống hai đứa nhỏ cung vài ngày mới .

 

Hắn chỉ đành buông Vân Sơ , dậy đến thư phòng xem công văn.

 

 

Loading...