Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 353

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:28:39
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Theo phép tắc, bên cạnh quận chúa ít nhất một bà tử quản sự, bốn nha đầu nhất đẳng, tám nha đầu nhị đẳng, cùng với một nha và bà tử lo việc thô sử khác.

 

Thuở Trường Sinh còn nhỏ, thể yếu đuối, việc đều do Trịnh ma ma xử lý. Giờ đây con bé ngày càng lớn, cũng nên dần dần sắp xếp thêm hầu cận bên .

 

Lúc Sở Trường Sinh mới gật đầu.

 

Ân phi ngày thường nhàn rỗi việc gì nên dồn hết tinh lực để tuyển chọn hạ nhân. Mười mấy tiểu cung nữ năm sáu tuổi đang chỉnh tề bậc thang.

 

Những cung nữ tuy nhỏ tuổi nhưng vô cùng quy củ, dạy dỗ kỹ lưỡng.

 

Sở Trường Sinh rúc lòng Ân phi, thỏ thẻ: “Hoàng nãi nãi chọn giúp con , con chẳng hiểu gì về những chuyện cả.”

 

Ân phi cũng xem như hiểu rõ đám cung nữ . Tay ngọc chỉ chỉ một lúc chọn xong.

 

“Ta còn tìm một dạy cổ cầm.” Ân phi mỉm : “Theo vị học đàn bảy tám năm, Trường Sinh chắc chắn sẽ trở thành quý nữ cầm kỹ xuất sắc nhất kinh thành.”

 

Sở Trường Sinh chớp mắt to : “Có thể học ?”

 

Ân phi thêm đầy hàm ý: “Cầm kỳ thi họa, cái nào cũng cần học, chúng cứ thong thả mà tiến hành.”

 

Sở Trường Sinh chu môi, con bé thích học đàn.

 

Con bé về phía Vân Sơ cầu xin giúp đỡ.

 

Ân phi lập tức : “Đừng mẫu con, dù nàng phản đối cũng .”

 

Vân Sơ nhanh chậm mở miệng : “Mẫu phi, lúc công chúa Khánh Hoa học mấy thứ ?”

 

“Đương nhiên.” Ân phi gật đầu: “Từ lúc bốn tuổi mời ưu tú tới dạy nó tất cả những gì một quý nữ cần học, một ngày lười biếng.”

 

“Nhị tỷ khổ công như thế, song trong kinh thành từng thấy tiếng tài danh của Nhị tỷ.” Vân Sơ khẽ : “Mẫu phi rõ căn nguyên là gì chăng?”

 

Ân phi lập tức á khẩu.

 

Vân Sơ tiếp tục : “Trường Sinh thích vẽ tranh, con nhờ mẫu phi tìm cho Trường Sinh một đại sư giỏi thi họa tới dạy dỗ con bé.”

 

Sở Trường Sinh lập tức tiếp lời: “Con trở thành quý nữ tinh thông hội họa nhất.”

 

Con bé ngẩng cằm, đôi mắt to lấp lánh rạng rỡ, thần thái phi thường.

 

Ân phi bật lắc đầu: “Được , đều lời con.”

 

Ân phi việc nhanh, chỉ mới năm ngày tìm một vị am hiểu vẽ tranh.

 

Vân Sơ còn từng mua một bức tranh của vị treo trong thư phòng, là phong cách nàng yêu thích. Nàng cũng sẽ đến học đường học hai khóa.

 

Trường Sinh học hội họa.

 

Du ca nhi học võ công.

 

Thoáng chốc, thời gian chuyển sang giao mùa xuân hạ.

 

Thời tiết dần dần nóng lên.

 

Chính lúc , Thái Tử Phi gửi mời Vân Sơ tới Đông Cung thưởng lãm Ngu Mỹ Nhân.

 

Tây cung trồng vô hoa Ngu Mỹ Nhân. Mùa chính là mùa hoa nở rộ nhất, do đó, dịp mỗi năm, Thái Tử Phi đều thiết yến mời các phu nhân, tiểu thư đến thưởng hoa.

 

Tầng lớp quý nhân thường là như , hôm nay vị mở tiệc, ngày mai vị mở yến. Các loại yến hội triền miên, xét cho cùng cũng chỉ là một cách thức để tụ họp, giao thiệp.

 

Vân Sơ thể thoái thác những yến tiệc khác, nhưng đây là lời mời từ Hoàng cung, nàng tuyệt đối thể cáo bệnh mà lảng tránh.

 

Do chuyến Hoàng Lăng , Trường Sinh và nữ nhi của Thái Tử Phi xảy chút bất hòa, nên Vân Sơ quyết định đưa hai hài tử nhập cung.

 

Xe ngựa ngừng cửa Hoàng cung, nàng theo tiểu thái giám tới thẳng Đông Cung.

 

Vừa tới cửa Đông Cung, Thái Tử Phi đích nghênh đón: “Tam , lẽ nên sớm mời tới Đông Cung dùng , nhưng vì công việc bận rộn, mới chậm trễ tới nay, mong rằng lúc vẫn quá muộn.”

 

Phạm Khắc Hiếu

Nàng đang tới chuyện bồi tội chuyến Hoàng Lăng .

 

Vân Sơ tươi lễ độ: “Thái Tử Phi quá lời . Chúng đều là nhà, cần câu nệ những tiểu tiết .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-353.html.]

Thái Tử Phi đưa Vân Sơ . Lúc , Đông Cung tụ tập ít .

 

Căn bản thì những mời tới yến hội Đông Cung đều tề tựu đông đủ.

 

Vân Sơ liếc mắt trông thấy Đỗ Lăng đang giữa đám đông. Nàng đang định bước qua thì một bóng đột nhiên xuất hiện bên cạnh nàng.

 

Chính là Phương Tâm Nghiên, Trắc phi Đông Cung, bụng bầu lúc hiển lộ rõ rệt.

 

“Bình Tây Vương phi.”

 

Phương Tâm Nghiên đỡ tay cung tỳ uốn gối hành lễ.

 

Trước khi Thái Tử đăng cơ, nàng chỉ là một Trắc phi, dĩ nhiên cần hành lễ với Chính phi như Vân Sơ.

 

một khi Thái Tử trở thành Hoàng đế, nàng sẽ trở thành một trong Tứ Phi đầu, khi đó Vân Sơ đến thỉnh an nàng .

 

Vân Sơ vẫn giữ nụ bất biến: “Phương trắc phi đang thai, cần đa lễ.”

 

Phương Tâm Nghiên thẳng , một lúc mở miệng: “Ta đồn rằng, khi Bình Tây Vương phi gả phủ, trục xuất nhiều lão nhân trong vương phủ, ngay cả nhũ mẫu của Bình Tây Vương cũng đưa ngoài... Vương phi tiếng thiện lương, chắc sẽ chuyện tuyệt tình như chứ?”

 

Đám phụ nhân xung quanh dỏng tai lên ngóng.

 

Kinh thành lớn cũng nhỏ, chuyện xảy ở phủ Bình Tây Vương, mấy bọn họ cũng phong phanh.

 

Nghe mấy bà tử hầu hạ trong vương phủ mười mấy năm, đ.á.n.h mấy chục trượng đến mức suýt gãy chân, đó còn tống xuất ngoài.

 

Nghe nhũ mẫu của Bình Tây Vương cũng Bình Tây Vương phi đưa đến thôn trang xa xôi dưỡng lão.

 

Mới mấy tháng ngắn ngủi, Bình Tây Vương phi náo động đến nghiêng trời lệch đất. Liệu bước tiếp theo, là sẽ tay với tiểu Thế tử và tiểu Quận chúa chăng?

 

Ai nấy đều tò mò nhưng Vân Sơ cơ bản tham gia yến hội nên bọn họ hỏi thăm gì.

 

Hôm nay tới Đông Cung, bọn họ ngờ Trắc phi Đông Cung giáp mặt hỏi Bình Tây Vương phi những chuyện , cũng xem như thỏa mãn trí tò mò của bọn họ.

 

Thái Tử Phi nhíu mày.

 

Phương trắc phi thật quá mức dại dột, dám hỏi mấy lời mặt Vân Sơ.

 

Phương Tâm Nghiên khẽ kéo khóe môi.

 

Nàng suy nghĩ mà nàng đang cố ý hỏi Vân Sơ vấn đề mặt .

 

Vân Sơ chắc chắn sẽ thừa nhận việc trục xuất nhũ mẫu của Bình Tây Vương. Nàng nhân cơ hội để thấy rõ sự dối trá của Vân Sơ.

 

“Phương trắc phi ai ?” Vân Sơ liếc mắt đ.á.n.h giá Phương Tâm Nghiên : “Có thể thấy là Phương trắc phi tin lời những kẻ . Hừ, hề ý Phương trắc phi thiếu đầu óc , nhưng nàng đang m.a.n.g t.h.a.i mà, đời thường phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i sẽ kém minh mẫn ba năm, đây là điều thể thông cảm .”

 

Chẳng đợi Phương Tâm Nghiên lên tiếng, nàng thẳng đám đông phu nhân: “Ta nghĩ những vị phu nhân thông tuệ, tỉnh táo như chư vị ở đây, dĩ nhiên sẽ tin mấy lời đồn đại vỉa hè nhảm nhí , ?”

 

Nàng dứt lời thì nào ai dám bản tin những lời đồn đãi đó nữa.

 

Vậy chẳng là tự nhận thiếu minh mẫn ?

 

Sắc mặt Phương Tâm Nghiên nhất thời trắng bệch: “Ngươi...”

 

“Đủ !” Thái Tử Phi lạnh giọng cắt ngang lời nàng : “Phương trắc phi đang mang thai, nên lâu, mau về chỗ an tọa.”

 

Nàng sang với Vân Sơ: “Tam , đừng chấp nhặt Phương trắc phi, mời sang bên .”

 

Vân Sơ ung dung bước tới, xuống bên cạnh Đỗ Lăng.

 

Nàng liếc mắt hiệu cho Thu Đồng đang phía , Thu Đồng chậm rãi lui vài bước, hình nàng nhanh chóng khuất tán cây xanh um tùm, biến mất khỏi tầm mắt của tại sảnh tiệc.

 

“Kể từ ngày đại hôn, ngươi vẫn luôn yên vị trong phủ, chịu ngoài giao thiệp, khiến bên ngoài đồn đãi đủ điều về ngươi. Quả thực ngươi thể giữ sự bình tĩnh phi thường.” Đỗ Lăng lắc đầu: “Các vị Vương phi khác khi nhập môn, đều lập tức tổ chức đủ loại yến tiệc, khi nào ngươi mới chịu thiết yến đây?”

 

Vân Sơ vội : “Tha cho , kiên nhẫn mấy chuyện .”

 

Đỗ Lăng tính cách của nàng, bèn nhỏ giọng : “Ngươi còn nhớ Thái Tử đưa từ Hoàng Lăng về ? Ta cung tỳ thành Thứ phi của Đông Cung.”

 

Vân Sơ gật đầu: “Nàng công cứu giá Thái Tử, Thái Tử ban cho nàng một danh phận là hợp tình hợp lý.”

 

“Đông Cung hai Trắc phi, bốn Thứ phi, đợi đến khi Thái Tử đăng cơ thì cung tỳ ít nhất cũng sắc phong Tần vị.” Đỗ Lăng tặc lưỡi: “Từ một tiện tỳ ti tiện thể một bước bay lên cành cao quý nhân, nhân sinh quả là vật đổi dời.”

 

Vân Sơ thêm gì.

 

 

Loading...