Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 354
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:28:40
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một hồi lâu, Thu Đồng nhẹ nhàng lặng lẽ xuất hiện phía nàng, khẽ giọng thưa: “Vương phi, nô tỳ dò la qua, vị Thứ phi mới nạp chính là Tạ đại tiểu thư, Tạ Phinh.”
Trên mặt Vân Sơ lộ vẻ mặt quả nhiên đúng như thế.
Ngay từ khi tin Tạ Phinh qua đời, nàng hoài nghi việc Tạ Phinh dùng chiêu "treo đầu dê bán thịt chó" để an trí Đông Cung. Sự thật đúng như nàng suy đoán.
Chẳng mấy chốc, Thánh Thượng và Hoàng hậu nương nương cũng ngự giá. Dù Ngu Mỹ Nhân nở rộ cũng là cảnh tượng hiếm gặp, đế hậu cũng đến xem náo nhiệt, tiện thể hàn huyên cùng các vị quan mệnh phụ.
Vân Sơ chú ý một vị phu nhân bên cạnh đế hậu, chừng năm mươi tuổi, bảo dưỡng cực , khí chất dung mạo cũng chẳng hề kém cạnh Hoàng hậu nương nương.
“Mấy năm gần đây Vương phi ít tham gia yến tiệc nên chắc rõ vị phu nhân .” Đỗ Lăng nhỏ giọng : “Bà là Quốc công phu nhân.”
Vân Sơ hiểu .
Toàn cõi Đại Tấn chỉ duy nhất một vị Quốc công, tiếc ông qua đời từ hai ba mươi năm , chỉ còn Quốc công phu nhân.
Bởi vì vị Quốc công c.h.ế.t sớm từng lập công lớn, nên dù ông khuất bóng, vinh quang của phủ Quốc công cũng hề lụi tàn. Quốc công tân nhiệm Hoàng đế trọng dụng, do đó gia tộc vẫn sừng sững tại kinh thành, hề nghiêng ngả.
“Vương phi chăng, vị Quốc công phu nhân đây hài tử ruột thịt.” Đỗ Lăng ghé sát hơn, giọng nhỏ dần: “Quốc công đương nhiệm bây giờ chính là một đứa trẻ thuộc dòng thứ bà nhận nuôi danh nghĩa chính .”
Vân Sơ quả thật vị Quốc công phu nhân , bèn hỏi: “Quốc công con vợ lẽ nào ?”
“Con vợ lẽ thì nhiều, nhưng mà...” Đỗ Lăng mím môi: “Toàn bộ đều c.h.ế.t hoặc hóa điên, rõ nguyên nhân.”
Vân Sơ trầm mặc.
Chuyện hậu trạch phần lớn đều là những việc thể đưa ánh sáng.
Nàng ngờ Quốc công phu nhân thể xử lý sạch sẽ đám con vợ lẽ như ...
nàng cũng trải qua những chuyện gì nên cũng tùy tiện đ.á.n.h giá.
“Bình Tây Vương phi và Kỷ phu nhân đang bàn luận chuyện chi ?”
Một âm thanh trầm từ bên cạnh truyền đến.
Đỗ Lăng giật , lập tức ngừng câu chuyện, gượng : “Bái kiến Quốc công phu nhân.”
Vân Sơ mở miệng: “Thiếp và Kỷ phu nhân đang tấm tắc khen Ngu Mỹ Nhân thật , tìm Thái tử phi xin một ít hoa về phủ trồng.”
Quốc công phu nhân : “Lúc cũng xin Đông Cung mang hoa về phủ trồng, cũng thật kỳ lạ, Ngu Nhân trồng ở cũng đều thưa thớt, chỉ nở dày đặc ở Đông Cung, cũng hiểu là vì .”
Ba tiếp tục đề tài về Ngu Mỹ Nhân.
Đến khi yến tiệc chính thức mở màn thì bọn họ mới ngưng chuyện phiếm, tập trung dùng bữa.
Đỗ Lăng vẫn còn sợ hãi, chỉ dám cúi đầu ăn.
Sau nàng sẽ bao giờ dám bàn tán khác trong những dịp như thế nữa, lỡ thì sẽ chọc phiền toái lớn.
“Ta vẫn còn khắc ghi ngày đại hôn của Bình Tây Vương phi và Bình Tây Vương.” Quốc công phu nhân bỗng nhiên mở miệng: “Chồng của Bình Tây Vương phi qua đời mà ngươi tái giá nhanh như , còn tìm một lang quân như ý, thật khiến hâm mộ.”
Vân Sơ đột nhiên ngưng đọng .
“Ta thưởng thức ngươi, thể mặc kệ nhiều lời đồn nhảm nhí để tái giá gả cho khác.”
Quốc công phu nhân chằm chằm mặt Vân Sơ.
Vân Sơ nhạy bén nhận cảm xúc ẩn sâu trong đáy mắt của Quốc công phu nhân là thưởng thức mà là... đố kỵ?
Nàng buông chiếc đũa ngà xuống, ngẩng mặt mỉm : “Ta chẳng thấy tin đồn nhảm nhí nào, chỉ thấy vô vàn lời chúc phúc của chư vị.”
Quốc công phu nhân Vân Sơ, môi mím thành một đường thẳng.
Bình Tây Vương nguyện ý cưới một nữ tử từng gả cho khác, chắc hẳn là vì dung mạo tuyệt sắc giai nhân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-354.html.]
Chỉ vì gương mặt , hai tình cảm vẫn thể nên duyên vợ chồng.
Mà bà ...
Bà nhạt: “Vậy đây cũng xin chúc ngươi và Bình Tây Vương cử án tề mi, bạch đầu giai lão.”
Phạm Khắc Hiếu
Tuy là lời chúc phúc nhưng Vân Sơ chẳng cảm nhận một chút thật lòng nào.
Nàng thầm nghĩ rốt cuộc là nàng đắc tội Quốc công phu nhân khi nào, là Sở Dực từng đắc tội, hoặc chỉ đơn giản là lập trường giống ...
Yến tiệc diễn phân nửa thời gian thì ly rượu trong tay Hoàng đế đột nhiên nghiêng ngả đổ cổ áo của , lập tức dậy đến sương phòng ở phía để xiêm y.
Quốc công phu nhân bên cạnh Vân Sơ cũng lên rời tiệc.
“Bình Tây Vương phi.” Phương Tâm Nghiên đỡ bụng tới mặt Vân Sơ: “Đông Cung ngoài Ngu Mỹ Nhân thì còn hải đường rực rỡ, Vương phi thưởng ngoạn một chút ?”
Vân Sơ nhàn nhạt đáp: “Không cần.”
Sắc mặt Phương Tâm Nghiên trầm xuống: “Bình Tây Vương phi đây là nể mặt ?”
“Hừ!” Đỗ Lăng kề bên khẩy một tiếng: “Đường đường là chính phi cao quý, hà cớ gì nể mặt một vị trắc phi tầm thường, quả thật là trò cho thiên hạ.”
Phương Tâm Nghiên lập tức nổi giận.
“Ta .” Đỗ Lăng cong môi : “Phương trắc phi từng vì Bình Tây Vương mà một hai nháo ba thắt cổ, trong kinh thành ai cũng . Bây giờ Phương trắc phi nhiều kiếm chuyện với Bình Tây Vương phi, điều sẽ khiến ngoài đồn đại rằng Trắc phi của Thái tử vẫn còn tơ vương tình cảm nam nữ với Bình Tây Vương. Thái tử Điện hạ rộng lượng thì thể chấp nhặt, nhưng nếu chuyện truyền tới tai của Hoàng hậu nương nương, chậc chậc...”
Vẻ mặt của Phương Tâm Nghiên vô cùng khó coi.
Từ khi Bình Tây Vương Sở Dực từ chối nàng thì nàng còn tâm tư đó nữa.
Nàng chỉ cảm thấy cam lòng!
Bởi vì cam lòng nên nàng vô cùng đố kỵ với Vân Sơ, khiến Vân Sơ mất mặt.
Song, mỗi nàng gây sự đều Vân Sơ dùng cách thức mềm dẻo nhưng kém phần cứng rắn để đối phó. Sự uất ức khó bề tiêu tan cứ chất chứa trong lòng nàng .
Nàng hít sâu một phất tay áo rời .
Phương Tâm Nghiên thấy dung nhan Vân Sơ thêm nữa, bèn cáo từ yến tiệc, trở về hậu viện. Dẫu nàng đang thai, rời tiệc cũng chẳng ai đàm tiếu.
Nàng đến khu hoa viên nở rộ ở phía thì đột nhiên thấy tiếng trò chuyện.
Đó là âm thanh của một đôi nam nữ.
Lúc nãy thấy Thái tử xuất hiện ở yến hội, chẳng lẽ là Thái tử và vị thứ phi tân nhiệm đang cùng thưởng hoa tại hậu viện?
Phương Tâm Nghiên nhíu mày, cẩn thận về phía đó thì thấy canh giữ ở giao lộ.
Đây là hậu viện Đông Cung, là nơi nàng tới lui vô nên cũng còn một con đường khác thông tới đó. Nàng lập tức vòng qua bồn hoa, thẳng về phía đó.
Tiếng chuyện càng ngày càng rõ ràng.
“Nhị Lang, gần đây n.g.ự.c cứ đau mãi...”
“Trẫm sẽ cho ngự y đến phủ Quốc công xem bệnh cho nàng...”
Lúc thấy âm thanh , Phương Tâm Nghiên đột nhiên giật .
Trẫm... còn là Hoàng Thượng ?
Phủ Quốc công... còn là Quốc công phu nhân ?
Nàng ghé mắt xuyên qua bồn hoa, thấy một đôi nam nữ đang ôm ấp tán cây râm mát. Đó chính là Hoàng đế đang ôm Quốc công phu nhân!
“Ôi trời ơi...”
Phương Tâm Nghiên kinh hãi kêu lên một tiếng khe khẽ, vội vàng bịt chặt miệng , nhưng chậm một bước.