Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 360
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:28:46
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Thế Doãn c.ắ.n môi, uất ức đáp: “Đại ca là tôn tử của ngài, cũng thế, tại tổ mẫu thể vì một câu của đại ca mà buông tha ? Tổ mẫu mấy ngày sống thế nào ?”
Nguyên thị áy náy duỗi tay lau nước mắt cho nó: “Bây giờ đại ca con chưởng quản gia nghiệp, là cho bạc mua thức ăn. Ta lời thì cả nhà uống gió Bấc ? Doãn ca nhi, di nương của con mất , con đừng vì một c.h.ế.t mà cứ mãi loạn với đại ca nữa. Chịu khó cúi đầu nhận sai thì ngày tháng của chúng sẽ an nhàn hơn, chẳng ?”
Tạ Thế Doãn hất tay Nguyên thị : “Ta tìm đại ca.”
Nguyên thị rộ lên: “Như mới là đứa trẻ ngoan, mau .”
Tạ Thế Doãn tới Thanh Tùng Các, Tam Cửu đang quét tước sân viện, thấy nó tìm tới thì : “Đại thiếu gia còn về.”
“Ta đến thư phòng của đại ca mượn mấy quyển sách.” Tạ Thế Doãn mở miệng: “Ta một chút sẽ ngay.”
Tam Cửu tỏ vẻ do dự, rõ cách đại thiếu gia xử sự với tam thiếu gia mấy ngày nay. Nếu tự tiện để tam thiếu gia trong, chắc chắn đại thiếu gia sẽ tha cho .
lúc , tiếng bước chân vang lên, Tạ Thế An trở .
Tạ Thế Doãn ngẩng đầu , nương theo ánh trăng, nó thấy Tạ Thế An một cẩm y hoa lệ, khí thế ngút trời khiến quên khuyết điểm mù một bên mắt của .
Nó siết chặt nắm tay, vẫn thể thốt một tiếng "Đại ca" nào.
Phạm Khắc Hiếu
Tạ Thế An còn xách về nhiều thứ, những thứ đó đều là Cung Hi Vương ban thưởng cho vì một tỷ tỷ thứ phi ở Đông Cung.
Tuy ban thưởng nhiều nhưng Tạ Thế An cũng chẳng thấy vui vẻ bao nhiêu.
Cung Hi Vương sẽ mau chóng dùng nhược điểm để đàm phán với Hoàng Hậu. Một khi Hoàng Hậu chuyện thì Tạ Phinh chỉ một con đường c.h.ế.t.
Về tình, và Tạ Phinh là tỷ , từ nhỏ cùng lớn lên, đành lòng để Tạ Phinh c.h.ế.t như .
Về lý, nếu Tạ Phinh thể sống sót, thể tồn tại ở Đông Cung thì đó sẽ vĩnh viễn là tai mắt của , càng tư cách đối thoại mặt Cung Hi Vương.
chuyện do quyết định.
Tạ Thế An đưa lễ vật cho Tam Cửu, lạnh lùng Tạ Thế Doãn đang mặt: “Ngươi nghĩ thông suốt ?”
“, nghĩ thông suốt .” Tạ Thế Doãn cúi đầu: “Đại ca, sai , sẽ đối nghịch với nữa.”
Tạ Thế An nó chịu đủ giáo huấn, bình thản mở miệng: “Vậy bảo tổ mẫu sai chút gì đó cho ngươi ăn, đừng gây chuyện nữa.”
“Đại ca!” Tạ Thế Doãn nhướng mắt: “Ta tiếp tục việc học, đại ca thể cho mượn mấy quyển sách ?”
Tạ Thế An chút ngoài ý .
Từ khi Tạ Thế Duy hồi phủ, nhiều Tạ Thế Duy sách học học, dù gì cũng học một chút thì mới thể giúp đỡ , nhưng Tạ Thế Duy căn bản là học nổi.
Tạ Thế Duy là bùn nhão thể trát tường nhưng Tạ Thế Doãn nguyện ý học tập.
Tuy ruột thịt, nhưng dù cũng một nửa huyết thống, Tạ Thế Doãn thể trở thành hậu thuẫn cho .
Hắn gật đầu: “Trong thư phòng của Tam Thiên Tự, mỗi trang đều chú thích của , nếu ngươi chỗ nào rõ thì cứ tới hỏi .”
Tạ Thế Doãn vui vẻ đồng ý.
Tạ Thế An vài bước đầu : “Thế Doãn, đại ca một nữa, cái c.h.ế.t của di nương ngươi thật sự liên quan tới . Người ngươi nên căm hận là Hồ gia chứ .”
“Ta , đại ca.”
Tạ Thế Doãn siết chặt bàn tay .
Nó đương nhiên là hận Hồ gia nhưng nó càng căm hận Tạ Thế An hơn, bởi vì nếu Tạ Thế An thì tất cả những chuyện xảy ...
hiện tại là lúc trở mặt với Tạ Thế An, nó sách, thật nhiều sách, khi trở nên mạnh mẽ thì mới thể báo thù rửa hận cho di nương.
Giữa tháng sáu chính là sinh thần của Hoàng Hậu.
Vân Sơ cùng Sở Dực đưa theo hai hài tử cung mừng thọ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-360.html.]
Đã nhiều khách khứa tụ tập ở Khôn Ninh Cung, vô cùng náo nhiệt. Sở Dực tới chỗ bàn tiệc của nam khách, Vân Sơ mang theo hai hài tử trò chuyện với nhóm nữ quyến.
“Du ca nhi.” Thứ nữ Thái tử Sở Lan bước tới: “Bọn phát hiện bên một chỗ chơi vui lắm, ngươi cùng bọn qua đó chơi .”
Sở Hoằng Du lập tức động lòng.
Tuy nó tới Khôn Ninh Cung nhiều nhưng cũng dám chạy loạn, nhiều nơi từng đặt chân tới. Có Sở Lan cùng, hẳn là nó sẽ tới nhiều chỗ mới lạ.
Nó đang theo thì cánh tay nắm chặt.
Nó Vân Chấn Giang túm lấy, trực tiếp kéo phía .
Vân Chấn Giang với Sở Lan: “Quận chúa, Du ca nhi mấy lời với , xin tiếp chuyện .”
Dưới đáy mắt Sở Lan thoáng hiện vẻ thất vọng, nàng hừ lạnh một tiếng lưng rời .
“Quả là ngây thơ.” Vân Chấn Giang nhếch môi: “Lần ở hoàng lăng ngươi đẩy nàng ngã, còn cưỡi lên nàng. Ngươi nghĩ nàng thực sự sẽ mang ngươi du ngoạn ?”
Sở Hoằng Du chợt tỉnh ngộ: “Sở Lan báo thù ư?”
“Coi như ngươi cũng thông minh chút ít.” Vân Chấn Giang lắc đầu: “Ngươi dù gì cũng là hoàng thất, cớ chút nào .”
Sở Hoằng Du hậm hực : “Trước mặt vũ lực, thứ chỉ là hổ giấy mà thôi, Giang ca, xem chiêu!” Nó vớ lấy một nhánh cây, xem như vũ khí vung đ.á.n.h về phía Vân Chấn Giang.
Vân Chấn Giang lớn hơn y đôi chút, động tác tự nhiên cũng linh hoạt hơn, y khẽ nghiêng tránh khỏi cành cây đang bổ tới.
Ngay đó, y tiến lên áp chế bả vai Sở Hoằng Du, đoạt lấy nhánh cây trong tay Hoằng Du kề sát cổ nó.
“Ngươi bại.”
Vân Chấn Giang vứt nhánh cây lên Hoằng Du.
Sở Hoằng Du càng thêm giận dữ. So khả năng bằng y, giờ so vũ lực càng thể đối chọi.
Vân Chấn Giang cất lời: “Ta lớn hơn ngươi hai, ba tuổi, đương nhiên là thắng ngươi. Ngươi cần bận tâm.”
Sở Hoằng Du khoanh tay ngực, bĩu môi: “Sau mỗi tháng chúng đều tỷ thí một , tuyệt đối tin ngươi thể thắng hết đến khác.”
Vừa dứt lời, nó nhấc chân chạy ngay tới chỗ Vân Sơ, hạ giọng thỉnh cầu: “Về nhà nương tìm cho con một vị dạy võ , con luyện công mỗi tối.”
Vân Sơ sờ đầu Hoằng Du: “Sáng nào con cũng học bài, cớ còn học thêm cả buổi tối nữa?”
“Con đ.á.n.h bại Giang ca.” Tiểu gia hỏa siết chặt nắm tay, trong đáy mắt lập lòe lửa chiến ý.
Vân Sơ hiểu rõ đứa nhỏ hiếu thắng, chỉ đành gật đầu chấp thuận: “Được, nhưng đến lúc đó phép than khổ với .”
Chốc lát , Hoàng Thượng chính thức giá lâm, yến tiệc mừng thọ của Hoàng Hậu cũng chính thức khai màn.
Rất nhiều tiểu thư khuê các tại kinh thành sôi nổi bước dâng tài nghệ chúc thọ Hoàng Hậu, từ ca múa cầm ca, cho đến thập bát ban võ nghệ, đều đủ cả.
Sau khi các quý nữ biểu diễn xong, liền đến phiên các hài tử.
Đầu tiên là vài vị công chúa hoàng tử.
Tiếp đến là ba vị quận chúa của Thái Tử.
Sau đó là hai nhi một nữ của Cung Hi Vương.
Đến lượt phủ Sở Dực, Sở Trường Sinh đột nhiên hoảng sợ đến mức chỉ một Sở Hoằng Du bước ngâm thơ.
Gương mặt Hoàng Hậu vẫn giữ nụ hiền hậu, ôn hòa, nhưng sâu trong đáy mắt mới lộ chút cảm xúc khó mà thấu.
Hai nhi một nữ của lão nhị (Cung Hi Vương) học hành quá mức cẩn trọng, trông cứ ngây ngô, đần độn.
Một nhi một nữ của lão tam (Sở Dực), nữ nhi thì nhát gan, sợ phiền phức, còn nhi tử Du ca nhi hoạt bát quá đà, thoạt như đứa trẻ vô phép tắc.
Chỉ ba nữ nhi của Thái Tử, nào nấy cầm kỳ thi họa gì tinh thông, Thái Tử Phi đích chỉ dạy, e rằng Hoàng Thái Tôn tương lai sẽ càng thêm ưu tú vượt trội. Huyết mạch Đông Cung ắt sẽ truyền thừa bền vững.