Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:01
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nhị Lang?” Vân Sơ vẫn tươi : “Nhị Lang tên gọi là gì?”
“Chính là Nhị Lang, Nhị Lang của !” Bà hét lên: “Ta tìm Nhị Lang, buông ...”
Bà giãy giụa kịch liệt.
Vân Sơ mở miệng thăm dò: “Lê Tĩnh Xu?”
Bà điên đột nhiên khựng , mở to đôi mắt chằm chằm về phía Vân Sơ.
Vân Sơ nhíu mày.
Lê Tĩnh Xu là khuê danh của Quốc công phu nhân. Bà điên phản ứng như khi thấy cái tên , chứng tỏ quan hệ giữa bà và Quốc công phu nhân hề bình thường.
Nàng đang thăm dò thêm, thì thấy bà điên thống khổ lắc đầu, cổ họng phát từng âm thanh đau đớn, thét lên một tiếng chói tai hôn mê bất tỉnh.
“Tinh thần của bà kích động quá mức, cần trị liệu ngay.” Sở Dực : “Ta sắp xếp ngự y.”
“Không .” Vân Sơ lập tức lắc đầu: “Ngự y chỉ trung thành với Hoàng Thượng, Hoàng Thượng bao che Quốc công phu nhân, thể để ai vị nhân vật điên loạn đang ẩn tại trang viên của chúng . Ta sẽ một phong thư cho Ngô Vân, nhờ tới đây chẩn trị cho bà .”
Ngô Vân cũng xem là phe bọn họ, dĩ nhiên sẽ tiết lộ chuyện ngoài.
Tuy rằng trong thôn trang thêm một điên loạn nhưng cũng ảnh hưởng tới kế hoạch của bọn họ.
Sáng sớm ngày thứ ba, cả vương phủ bọn họ khởi hành xuôi nam bằng xe ngựa. Điểm đến đầu tiên là Lý Trang, nơi cảnh trí tuyệt mỹ, danh tiếng là thiên đường của mỹ vị. Họ dự định lưu đó ba ngày. Sau đó, họ tiếp tục xuôi về phương nam, mỗi thành trì qua hành trình từ kinh đô đến phía nam đều họ dừng chân ít ngày. Họ thưởng ngoạn phong cảnh, ngắm non cao sông dài, nếm đủ mỹ thực nhân gian với đủ vị chua ngọt đắng cay. Cứ thế, chẳng gì mà tới tận cùng phương nam, chính là Tuyền Thành bên bờ duyên hải.
Lúc là mùa thu, nhưng Tuyền Thành vẫn còn đang trong mùa hè nóng bức.
Vân Sơ nép n.g.ự.c Sở Dực, lũ trẻ đang nô đùa phía xa, : “Chàng , từ lâu đưa hai đứa nhỏ du ngoạn khắp Đại Tấn, chỉ là kế hoạch ban đầu hề .”
Sở Dực nàng, ánh mắt tràn đầy nhu hòa: “Vậy từ khi nào thì ?”
“Từ khi đồng ý gả cho , kế hoạch tương lai của đều ở trong đó.” Vân Sơ : “Cho nên bây giờ chuyện cho .”
Năm , phụ nàng khi tới phương nam tồn trữ một lượng lớn lương thực. Lương thực tuy thể bảo quản vài năm, nhưng nếu cứ để hoài sẽ hư hao, cần cách thanh lý thích hợp. Hơn nữa, chiếc thuyền lớn khơi từ mùa xuân nay sắp cập bến Tuyền Thành. Kế hoạch của nàng là tiêu thụ hết đồ biển đó ngay tại Tuyền Thành, đó mua về một ít sản vật đặc trưng của nơi , mang về kinh thành bán sang tay, chắc chắn sẽ kiếm một khoản lớn.
Những việc đều giao cho Sở Dực xử lý.
Y lập tức sai vận chuyển lương thực còn tồn dư đến Lạc Xuyên, đất phong của y. Kho lương thực đủ giúp dân nghèo ở Lạc Xuyên no ấm. Đương nhiên, y phát ; những dân đó lấy sức lao động để đổi lấy lương thực, tham gia tu sửa, gia cố tường thành và chiến hào. Việc phân phát lương thực là để giúp đỡ dân chúng vượt qua đói kém.
Đồ biển bán ở Tuyền Thành kiếm lời hơn bốn mươi ngàn lượng bạc. Một chuyến giúp Vân Sơ thu hồi gần phân nửa vốn bỏ .
Gã hầu Song Hỉ tới bẩm báo: “Lần biển gặp một chút phiền toái.”
Song Hỉ là là gã hầu Vân Sơ đề bạt, chuyên phụ trách công việc thuyền, là một tiểu tử thông minh lanh lợi.
Vân Sơ ý bảo tiếp tục .
“Trên đường trở về gặp hải khấu của một đảo quốc, bọn chúng vô cùng kiêu ngạo, cướp một nửa hàng hóa của chúng .” Song Hỉ siết chặt nắm tay: “May nhờ thuyền mang theo hỏa dược, nên dọa bọn chúng rút lui.”
Vân Sơ mở miệng: “Là Đông Lăng?”
Vân Sơ mím môi.
Đời , khi Vân gia tru diệt, Đông Lăng thừa cơ xâm lấn Đại Tấn. Đại Tấn bấy giờ còn Trụ Quốc đại tướng quân, kháng cự, khiến các thành trì ven biển phía đông lượt rơi tay giặc, trở thành địa bàn hoành hành của Đông Lăng. Vùng duyên hải hải khấu Đông Lăng đốt phá, sát hại, cướp bóc, chuyện ác nào dám , khiến bách tính Đại Tấn lâm cảnh lầm than khôn xiết...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-369.html.]
[]
Bấy giờ, nàng từng mong Hoàng Thượng vì muôn dân mà khoan dung cho Vân gia, để phụ nàng tiền tuyến đ.á.n.h đuổi Đông Lăng. Hoàng Thượng thà để bách tính chịu khổ, thà để mấy trăm ngàn tướng sĩ chủ soái, cũng trao cho Vân gia một cơ hội lập công chuộc tội.
Sau Đông Lăng tiếp tục thâu tóm quốc thổ Đại Tấn , Vân Sơ cũng , bởi vì khi đó nàng c.h.ế.t vì một ly rượu độc.
Vân Sơ cẩn thận hỏi thăm tình huống của Đông Lăng.
Hiện giờ Đông Lăng còn cường thịnh như mấy chục năm . Tiêu diệt Đông Lăng lúc là lựa chọn nhất.
Sở Dực chỉ là một hoàng tử, tới phiên y đưa quyết định trọng đại .
Vương phủ họ lưu Tuyền Thành hơn nửa tháng, đó lên thuyền lớn về kinh. Khi về đến kinh thành, họ lúc đón trận tuyết đầu mùa trong năm.
Lúc bọn họ rời mới là đầu mùa hạ, bây giờ về là mùa đông .
Vân Sơ phát hiện thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, nửa năm trôi qua nhanh như một cái chớp mắt.
Việc đầu tiên khi hồi kinh là cung thỉnh an. Sau khi sai đưa Tạ Nhàn trở về nhà, xe ngựa về thẳng vương phủ mà chạy thẳng tới hoàng cung. Vân Sơ và Sở Dực dắt hai đứa nhỏ xuống xe, đón tuyết đầu mùa, thẳng tới Khôn Ninh Cung. Vừa khéo, Hoàng Đế cũng đang ở đó.
Sở Hoằng Du ào ào nhào qua: “Hoàng tổ phụ, Hoàng tổ mẫu, con nhớ .”
Sắc mặt Hoàng đế vô cùng lãnh đạm.
Ông chỉ là bảo lão tam tạm thời ngưng công việc ở Công bộ, thế mà tiểu tử quẳng gánh thật, là , một hơn nửa năm.
Những hoàng tử khác rời kinh đều là việc công vụ, còn lão tam thì du ngoạn sơn thủy.
Hoàng đế lạnh: “Ngươi còn đường trở về!”
Sở Dực chắp tay : “Nhi thần và thê tử phạm sai lầm, sợ ở kinh thành sẽ khiến Phụ hoàng phiền lòng, nên mới xuôi nam tĩnh dưỡng. Mong là Phụ hoàng nguôi giận.”
Hắn đang ám chỉ chuyện Phương trắc phi của Thái Tử sinh non nửa năm .
Lúc , Hoàng Hậu ôn hòa mở lời: “Phụ tử với , nào chuyện qua một đêm trở mặt thành thù. Hoàng Thượng sớm quên chuyện đó , đúng Hoàng Thượng?”
Hoàng đế nhếch môi: “Ngày mai con về Công bộ nhậm sự .”
Sở Dực cúi đầu: “Nhi thần phạm lầm, vẫn cần thành tâm ăn năn hối cải, xin Phụ hoàng thu hồi mệnh lệnh ban .”
Sắc mặt Hoàng đế càng thêm lạnh lẽo.
Bệ hạ chủ động triệu Hắn hồi triều, bởi lẽ Ngài thấu rõ vụ Phương trắc phi sinh non liên can gì đến Vân Sơ, thế nhưng, Vương gia cố chấp chịu cúi đầu nhận lệnh.
Chẳng lẽ, vị Hoàng đế cao quý như Ngài, hạ nhận với nhi tức (Vân Sơ) ?
“Được lắm, ngươi cứ tiếp tục ăn năn hối cho trẫm xem!”
Phạm Khắc Hiếu
Hoàng đế lạnh lùng dậy, phất mạnh tay áo rời .
Hoàng hậu thở dài: “Dực nhi, mấy tháng qua phụ hoàng con thấu hiểu trách oan Sơ nhi . Chức vụ tại Công bộ vẫn còn đó chờ con, con đừng nên phật ý Thánh Thượng nữa, chẳng ích lợi gì . Sơ nhi, con mau khuyên nhủ phu quân con .”
Vân Sơ cúi đầu, nhẹ giọng đáp: “Thiếp ủng hộ quyết định của Vương gia.”
Hoàng hậu khẽ lắc đầu, Vân Sơ dù cũng là đích trưởng nữ của Phủ Tướng quân danh giá, hà cớ gì khi trở thành Vương phi thiếu khí chất của một đương gia chủ mẫu, chỉ theo phu quân như ?
Vì một việc nhỏ nhặt như thế mà đối nghịch với Thánh Thượng, há chẳng là đặt vinh nhục của Bình Tây Vương phủ chỗ hiểm nguy ?