Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 375

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:07
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Lẽ Mạnh Thâm nhập học Quốc Tử Giám từ tháng Chín năm nay, nhưng khi Vân Sơ và Sở Dực đang chịu phạt, ở kinh thành. Công chúa Khánh Hoa lo ngại Mạnh Thâm đến Quốc Tử Giám sẽ ai che chở, nên mới chần chừ mãi đến nay mới hồi kinh.

 

Trước nay mỗi hồi cung, nàng đều cư ngụ tại Trường Thu Cung của Ân phi. vì con trai sẽ ở Bình Tây Vương phủ, nên nàng đưa cháu tới vương phủ để quen cảnh, tiện bề sắp xếp thỏa chuyện ăn uống nghỉ ngơi cho Thâm ca nhi.

 

Vân Sơ cho chuẩn một yến tiệc đón gió tẩy trần chu đáo cho nàng.

 

“Nhị tỷ, đường vất vả .” Vân Sơ đích cửa nghênh đón: “Bên ngoài gió lạnh, xin mau trong.”

 

“Cữu mẫu.” Mạnh Thâm mới tám tuổi nhưng là một hài tử lễ độ, chắp tay hành lễ với Vân Sơ: “Làm phiền cữu mẫu đích đón.”

 

Công chúa Khánh Hoa thoáng bụng Vân Sơ: “Dực nhi thư cho ngươi mang thai. Đã mời tới xem là nam nữ ?”

 

Vẻ tươi mặt Vân Sơ hề đổi: “Năm nay Quốc Tử Giám đổi một vị họ Vương. Ai nấy đều vị cá tính quái đản, Thâm ca nhi đến Quốc Tử Giám nhập học nên cần để tâm một chút, đừng phạm kiêng kỵ của Vương , nếu nhằm thì .”

 

Công chúa Khánh Hoa dời lực chú ý: “Vị Vương nhà nào mà kiêu ngạo vô lễ đến thế? Học sinh ở Quốc Tử Giám đều là hoàng tử tôn quý, dòng dõi huân quý, họ Vương dám chăng?”

 

“Là Vương đương kim Thánh thượng kính trọng nhất.” Vân Sơ cất lời: “Vương vốn dĩ ở ẩn, là Phụ hoàng tốn nhiều tâm sức mới mời ngài xuất sơn...”

 

Công chúa Khánh Hoa vội vàng : “Vậy ngươi mau xem Vương những điều kiêng kỵ nào?”

 

Bọn họ bước noãn các ấm áp, nha tự giác dâng thức ăn nóng sốt lên, đoàn an tọa xung quanh bàn tiệc.

 

“Đại Lý Tự Khanh mời Vương gia uống , e rằng mãi đến khuya mới về .” Vân Sơ cất lời: “Không cần chờ Vương gia, chúng cứ dùng bữa .”

 

Công chúa Khánh Hoa lộ vẻ vui, một năm nàng mới hồi kinh một ruột thịt đích tiếp đón.

 

Sự khó chịu trong lòng nàng lập tức biểu lộ ngoài mặt.

 

Mạnh Thâm cất lời: “Nửa năm nay quan chức của Cữu cữu ở Công bộ gián đoạn, quả thật nên giao thiệp nhiều hơn để khôi phục.”

 

Công chúa Khánh Hoa chợt nhớ , nửa năm Vân Sơ khiến Phương trắc phi sảy thai, Sở Dực chịu phạt trượng, cách chức, đến nay vẫn về triều.

Phạm Khắc Hiếu

 

Một vị Vương gia hơn nửa năm thượng triều, sợ rằng tâm phúc cũng sẽ lưng. Quả thật nên tăng cường giao hảo, mau chóng khôi phục chức vị, như Thâm ca nhi ở kinh thành cũng sẽ dễ dàng hơn.

 

Nói , vẫn là tại Vân Sơ, ngờ nàng thể khác sảy thai, chẳng là thù hận to lớn đến mức nào.

 

“Chuyện Phương trắc phi sảy thai cụ thể , truy cứu sâu thêm.” Công chúa Khánh Hoa Vân Sơ : “Hiện giờ ngươi đang mang thai, thể tiếp tục chăm sóc phu quân, nên sắp xếp trắc phi, thứ phi thị ?”

 

Nàng dừng một chút, tiếp tục : “Ngày đầu tiên ngươi và Dực nhi mới thành , từng lời , lúc đó nhắc đến quả thực phần thích hợp, nhưng hiện tại thời điểm chín muồi.”

 

Vân Sơ buông đũa, gương mặt như , ẩn chứa ý vị khó lường.

 

Biểu cảm khiến Công chúa Khánh Hoa tức giận: “Không cần chi tới Hoàng thất, ngay cả những dòng dõi thấp hơn, nam tử nào mà tam thê tứ ? Ngươi cũng là nữ tử từng trải qua hôn nhân, nghĩ cho nam nhân nhà ? Nếu ngươi cứ một hai đố kỵ ganh ghét như , thì đại cô tỷ như đây sẽ buộc lòng những chuyện mấy ho.”

 

Vân Sơ nhẹ nhàng hỏi : “Là chuyện gì ho?”

 

“Ta sẽ tự chọn vài nữ nhân đưa tới hậu trạch Bình Tây Vương phủ.” Công chúa Khánh Hoa vẻ quyền thế: “Ngươi chịu thì sẽ khác ngươi .”

 

Vân Sơ khẽ cong môi mỉm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-375.html.]

Nếu Sở Dực mở lòng , nàng là chủ mẫu ắt hẳn sẽ theo quy củ chuẩn thị , thông phòng cho . Sở Dực rõ ràng với nàng, tuyệt đối nạp .

 

Ở chung lâu ngày, nàng càng hiểu rõ nam nhân hơn, cũng tin tưởng lời . Nếu như , hà cớ gì nàng chuyện khiến chính thoải mái?

 

“Nếu Nhị tỷ mùng một thì đây cũng ngại mười lăm.” Vân Sơ ánh mắt hướng về hài tử đang chơi đùa ngoài noãn các, chậm rãi cất lời: “Thâm ca nhi cần ở Vương phủ nữa, e là sẽ gây chuyện .”

 

Công chúa Khánh Hoa đập bàn phắt dậy. Đây rõ ràng là nhà của ruột thịt của nàng, nào đến lượt một ngoài như nàng chủ!

 

“Nhị tỷ đừng nóng giận, chẳng đang m.a.n.g t.h.a.i ?” Vân Sơ vẫn giữ nguyên nụ : “Thân thể vốn , m.a.n.g t.h.a.i càng tâm tư lo lắng những chuyện vụn vặt trong phủ. Ta sợ Thâm ca nhi ở Vương phủ sẽ ủy khuất nên mới thế thôi.”

 

Ánh mắt Công chúa Khánh Hoa trầm xuống. Đứa con trong bụng Vân Sơ mới chính là đích tử chính danh của Vương phủ.

 

Bình Tây Vương đối đãi với hai hài tử rõ lai lịch như Du ca nhi và Trường Sinh đong đầy cưng chiều, huống chi là đích tử ruột thịt của .

 

Nếu Vân Sơ lấy cớ m.a.n.g t.h.a.i mà chấp thuận cho Thâm ca nhi ở vương phủ, e rằng với tính tình của Sở Dực, tất sẽ thuận theo ý nàng.

 

Thâm ca nhi đương nhiên thể cung cùng Ân phi, song dù cũng trực hệ Sở gia, việc cung cấm tiện, còn dễ kẻ khác ức hiếp.

 

Nghĩ đến đây, Công chúa Khánh Hoa chậm rãi thở : “Ta sẽ tự sắp xếp nhân sự hầu hạ Thâm ca nhi, cần nhọc lòng.”

 

Dù giọng điệu nàng vẫn sượng sùng, nhưng nàng cũng đề cập chuyện hậu viện Bình Tây Vương phủ nữa.

 

Dùng thiện xong, Vân Sơ liền sai đưa Công chúa Khánh Hoa và Mạnh Thâm tới Thanh Phong Cư an trí.

 

Công chúa Khánh Hoa chỉ huy hạ nhân thu thập hành lý, đồng thời sai đến nhĩ phòng tiền viện canh chừng. Quả nhiên, chốc lát , nọ trở về khải bẩm: “Khởi bẩm Công chúa, Vương gia hồi phủ.”

 

Công chúa Khánh Hoa dậy ngoài.

 

“Mẫu .” Mạnh Thâm đặt sách xuống, gọi nàng: “Lúc dùng thiện, hình như và cữu mẫu chút bất hòa. Mẫu định tìm cữu cữu cáo trạng chăng?”

 

“Con chỉ là hài tử, chuyện gì?” Công chúa Khánh Hoa hờ hững . “Con cứ chuyên tâm sách, một lát sẽ ngay.”

 

“Con nghĩ Mẫu nên .” Mạnh Thâm dậy: “Hiện tại chúng đang ở Vương phủ của cữu cữu, việc đều do cữu mẫu quản lý. Chúng nên gây thêm sự cố.”

 

Công chúa Khánh Hoa thở dài.

 

Nhi tử của nàng thông minh hiểu chuyện. chính vì nó quá lời, gặp phiền phức cũng chịu cho lớn, nên nàng mới lo lắng cho nhi tử cung ở.

 

“Quốc Tử Giám mới một vị Vương tới nhậm chức. Ta qua hỏi cữu cữu con đôi lời, thăm dò tính nết của Vương thôi.” Công chúa Khánh Hoa sờ đầu nhi tử: “Ngoan ngoãn sách, đừng nghĩ nhiều như .”

 

Nàng cất bước tới thư phòng của Sở Dực.

 

Ban đầu, Sở Dực luôn xử lý công vụ ngay tại chủ viện của Vân Sơ. từ khi nàng mang thai, nàng ưa thích sự tĩnh lặng hơn, sợ việc thường xuyên đến bẩm báo công vụ sẽ quấy rầy nàng nghỉ ngơi, nên đành trở về thư phòng chuyên tâm giải quyết công việc.

 

Lúc về tới vương phủ, bèn gọi mấy tâm phúc đến dặn dò công việc.

 

Trong thời gian , triều đình bắt đầu nổi phong ba. Tuy Sở Dực ngoài cuộc, song điều đó nghĩa là khoanh tay . Hắn vẫn luôn ngầm bày binh bố trận.

 

Hiện giờ, một nửa quyền chưởng quản hậu cung của Hoàng Hậu rơi tay Huệ phi; Công Tôn Ninh tạm thời cách chức để điều tra; Đông Cung Thái Tử còn chứa chấp một mối họa lớn là Tạ Phinh... Nhìn tổng thể, tình huống của Thái Tử trưởng ngày càng thêm gay go.

 

Sở Dực thầm nghĩ, đến lúc trợ giúp Thái Tử trưởng một tay.

 

 

Loading...