Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 382
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:14
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Dực cẩn thận đỡ Vân Sơ, hai tiến đại điện. Khách khứa đang an tọa bên trong đồng loạt về phía bọn họ.
Sau đó, những tiếng nghị luận xì xào vang lên.
“Mấy vị , Ân phi nương nương ban cho Bình Tây Vương, tất cả đều đưa tới quân doanh .”
“Bình Tây Vương là nam nhi chăng, đem hết thảy nữ nhân ban thưởng mà đưa ngoài. Ta nghi đây là ý của Bình Tây Vương phi.”
“Từ khi Bình Tây Vương phi cửa, nhũ mẫu của vương phủ đuổi , nay đuổi thêm mấy thị thì gì lạ lùng ?”
“Bình Tây Vương yêu thương Vương phi tới mức ?”
“Ngươi cũng xem Vân gia là dòng dõi gì, Đại tướng quân kiêm nhiệm Đại tư mã, cả Đại Tấn tìm thứ hai.”
“Vậy Bình Tây Vương cũng khả năng lên vị trí ...”
“Bình Tây Vương kiêm nhiệm chức vị nào, hơn nửa năm thượng triều, hình như hề tâm cơ tranh đoạt quyền vị.”
“...”
Mọi chỉ dám nhỏ giọng nghị luận, đợi đến khi bốn phủ Bình Tây Vương , tiếng ồn ào cũng im bặt.
“Nương, cẩn thận một chút.” Sở Hoằng Du nhét một chiếc gối tựa lưng Vân Sơ: “Nương chậm rãi xuống. Muốn dùng món gì, nương cứ dặn con, con sẽ gắp cho nương.”
Sở Trường Sinh cũng ôm theo một đống trái cây tới dâng cho Vân Sơ dùng.
Sở Dực an tọa bên cạnh ba mẫu tử, ánh mắt quan sát cả ba, đáy mắt lộ vẻ nhu hòa tĩnh lặng.
Một màn tiền Quốc công phu nhân, nay là Cẩm phu nhân, thu đáy mắt.
Từ khi phủ Quốc công xảy biến cố, tước vị còn, bà khó tiến cung. Hoàng đế nhân đó mà ban cho bà tước vị Nhị phẩm phu nhân, phong hào Cẩm.
Nhờ mà bà mới thể xuất hiện tại tiệc trừ tịch đêm nay.
Bà thấy Vân Sơ và Sở Dực ân ái mặn nồng, các hài tử vây quanh, trong bụng còn đang hoài một hài tử sinh nữa. Một màn viên mãn khiến bao nhiêu hâm mộ.
Đây chính là hạnh phúc đơn giản mà bà hằng mong mỏi, nhưng đời vĩnh viễn khó thành sự thật.
Mọi nhanh bàn tán về Lê Tĩnh Xu.
“Không rõ vì Hoàng Thượng phong bà Nhị phẩm phu nhân, bà chuyện gì đáng để phong thưởng ?”
“Lúc Bình Tây Vương phi sáng lập cô nhi viện cũng chỉ phong Ngũ phẩm Nghi nhân.”
“Khả năng là Hoàng Thượng niệm tình công lao lão Quốc công thôi.”
“Cũng ân cứu mạng Hoàng Thượng, tới tận bây giờ vẫn quan tâm chiếu cố như .”
“Không rõ thì thôi chớ nên nghĩ nhiều nữa...”
Nghe mấy lời nghị luận đó, gương mặt Hoàng Hậu lập tức tái mét.
Bà ở hậu cung lâu như , sớm tu luyện kỹ năng để lộ hỉ nộ mặt, nhưng lúc bà thật sự kìm chế cảm xúc của nữa.
Bà cho rằng khi phủ Quốc công tan biến thì tiện nhân Lê Tĩnh Xu sẽ cắt đứt với Hoàng Thượng, bà thật ngờ Hoàng Thượng phong Lê Tĩnh Xu Nhị phẩm phu nhân.
Chắc bà chính là vị Hoàng Hậu hèn nhát nhất từ đến nay.
Hoàng Hậu hít sâu một , gượng gạo nặn một nụ : “Chất nữ nhà đẻ của Cẩm phu nhân chắc cũng sắp tới tuổi hôn phối đúng ? Vừa lúc Hoàng Thượng nhắc tới kỳ tuyển tú mùa xuân năm , bằng lựa chọn một vài nữ tử Lê gia cung?”
Sắc mặt Lê Tĩnh Xu trầm xuống.
Nếu chất nữ của bà trở thành hậu phi thì khả năng bà thể quang minh chính đại ở bên Hoàng Thượng càng nhỏ hơn.
Hoàng Hậu chặt đứt tất cả đường lui của bà .
Bà miễn cưỡng đáp: “Nếu Hoàng Thượng thể trúng bọn họ thì đó chính là phúc khí của bọn họ, chuyện nhờ Hoàng Hậu nương nương chủ.”
Trong mỗi dịp cung yến khó tránh khỏi đấu tranh gay gắt, giữa đám cung phi, giữa các vị quý phu nhân, trong bông kim, ngươi tới vô cùng náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-382.html.]
[]
Vân Sơ ăn uống no nê xong thì cảm thấy mệt mỏi, bình thường giờ nàng ngủ, bây giờ thật sắp chịu đựng nổi nữa.
Vừa lúc Hoàng Thượng dậy. Thừa cơ chú ý, Lê Tĩnh Xu cũng lặng lẽ rời tiệc.
Vân Sơ trao cho Sở Dực một ánh mắt hiệu.
Sở Dực lên đỡ Vân Sơ, hai đứa nhỏ cũng lập tức dậy theo. Người một nhà bái biệt Hoàng Hậu nương nương rời khỏi hoàng cung.
Vân Sơ lên xe ngủ .
Lúc về tới nhà, nàng đột nhiên bừng tỉnh, mở mắt ngay ngắn.
Sở Dực vẫn ngủ, tựa bên giường nương theo ánh nến mong manh thư từ. Vừa thấy nàng tỉnh giấc, lập tức đặt thư xuống, nghiêng gần nàng hỏi: “Có chỗ nào thoải mái , đói bụng khát nước?”
“Hôm nay là trừ tịch.” Vân Sơ vỗ trán: “Sao quên chuyện mừng tuổi chứ, còn chuẩn lì xì cho hai đứa nhỏ.”
Sở Dực bật : “Lúc nàng ngủ thì hai đứa nhỏ cũng ngủ say . Bao lì xì của nàng cũng chuẩn xong, đặt gối đầu của bọn nhỏ, đợi sáng mai thức dậy là thể thấy ngay.”
Hiện giờ Du ca nhi viện tử riêng là Quan Tinh Các, Trường Sinh còn viện riêng nên đang ở tại tây sương phòng của chính viện, nha chăm sóc.
Thấy Sở Dực chuẩn chu , lúc Vân Sơ mới nhẹ nhàng thở , nhắm mắt xuống.
Đêm nay nàng ngủ ngon, ngày hôm chính là mùng một tết, là ngày đầu tiên của năm mới.
Mùng một tiến cung thỉnh an chúc Tết, mùng hai về Vân gia chúc mừng. Mùng ba mùng bốn cũng những hoạt động tương tự, song Vân Sơ đang mang thai, nàng cần tham dự.
Mùng sáu Tết, Công chúa Khánh Hoa rời kinh trở về, để đích trưởng tử Mạnh Thâm tại Bình Tây Vương phủ. Mùng bảy, Thâm ca nhi sẽ chính thức nhập học Quốc Tử Giám.
Rạng sáng mùng bảy, Vân Sơ cố ý dậy sớm, đích đưa Du ca nhi cùng Mạnh Thâm lên xe ngựa. Chỉ đến khi thấy hai tiểu hài tử khuất dạng, nàng mới chậm rãi cất bước về phòng nghỉ ngơi thêm.
Bỗng dưng, nàng trông thấy một bóng hình nho nhỏ đang lấp ló bức tường của Vương phủ.
Thu Đồng cao giọng quát lạnh: “Kẻ nào lẩn trốn ở nơi đó?”
Bóng lập tức bước , chính là Tạ Thế Doãn.
Y tiến đến mặt Vân Sơ, thi lễ: “Bái kiến Vương phi, đây là lễ vật tân niên con chuẩn kính tặng Vương phi và tiểu quận chúa.”
Hắn dâng hai câu đối phúc.
“Bình an hỉ nhạc.”
“Mẫu tử bình an.”
Hai hàng chữ nắn nót, ngay ngắn chỉnh tề, là nét chữ của hài tử.
Vân Sơ mới bắt đầu học chữ đầy nửa năm, thể dùng bút lông câu đối với nét chữ như thế là vô cùng đáng quý.
“Xin Vương phi đừng ghét bỏ. Con, con xin cáo lui .”
Tạ Thế Doãn dâng lễ xong, liền xoay rời .
“Chờ .” Vân Sơ gọi , từ tay bà tử lấy một túi kẹo đưa cho : “Nếu thích ăn kẹo, con cũng nên dùng một chút. Năm mới, dùng đồ ngọt để cả năm ngọt ngào.”
Tạ Thế Doãn cảm thấy sống mũi cay cay.
Lần ở Vương phủ, Vương phi từng ban thưởng cho , dặn dò mua kẹo ăn, nhưng khi thích. Thực , thích kẹo. Mỗi khi Di nương tiền, đều sẽ lên phố mua kẹo về cho , chỉ là... Di nương tạ thế .
Hắn hít hít mũi : “Tạ ân điển của Vương phi.”
Hắn nắm chặt mấy viên kẹo trong tay, chậm rãi bước .
Vân Sơ cho mang bức “Mẫu tử bình an” cất giữ. Đây quả là điều mà nàng mong đợi nhất trong thời khắc . Sau đó, nàng cầm bức “Bình an hỉ nhạc” đến tặng Trường Sinh.
Sở Trường Sinh cùng Tạ Nhàn mới kết thúc buổi học, hai nữ hài tử đang thủ thỉ trò chuyện, đến chuyện gì mà cả hai khúc khích bật .
Phạm Khắc Hiếu
“Trường Sinh, đây là lễ vật tân niên Doãn ca nhi mới đưa tới cho con.” Vân Sơ bước , đưa bức tranh chữ cho nàng.