Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 386

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:18
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàng Hậu cũng âm thầm tác động ít, cuộc chiến giữa hai phe phái chỉ còn thiếu một mồi lửa để bùng nổ.

 

Tuy rằng các thế lực ngầm đấu đá kịch liệt, nhưng tấu chương liên quan tới việc đoạt đích triều đình ngày càng thưa thớt. Rất nhiều cảm nhận sự tĩnh lặng lạ thường cơn sóng ngầm.

 

Bụng của Vân Sơ cũng dần dần nhô cao, càng lúc càng dáng một thai phụ.

 

“Động, Muội đang động đấy!” Sở Hoằng Du đặt tay bụng Vân Sơ, kiên nhẫn gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng cảm nhận thai nhi cử động. Nó hưng phấn kêu lên: “Nương, mau sờ , Muội còn đang động !”

 

“Ca ca, thể khẽ giọng một chút .” Sở Trường Sinh thở dài một tiếng: “Muội dọa .”

 

Sở Hoằng Du vội vàng che miệng .

 

“Được , nương của các con cần nghỉ ngơi.” Sở Dực mở miệng đuổi bọn trẻ.

 

Chờ hai đứa nhỏ rời học, lúc mới quỳ gối bên cạnh Vân Sơ, nghiêng đầu áp tai lên bụng nàng.

 

Có lẽ là cảm nhận cha, tiểu nhân nhi trong bụng bắt đầu yên.

 

“Quả nhiên là đang động thật đấy!” Ngữ khí Sở Dực ngập tràn hưng phấn: “Đây đích thị là một hài tử hoạt bát!”

 

Tuy mỗi ngày đều cảm nhận thai động, nhưng cứ mỗi khi thấy hài tử máy thai, vẫn cảm thấy vô cùng kích động.

 

Đôi khi tự hỏi, nếu lúc khi nàng m.a.n.g t.h.a.i Du ca nhi và Trường Sinh, cũng ở bên cạnh nàng, thì mấy. cũng chỉ nghĩ thôi.

 

Quá khứ qua, con học cách quý trọng những gì đang .

 

Mỗi sáng sẽ tới Đại Lý Tự xử lý công vụ, còn buổi chiều và buổi tối đều ở nhà, gạt hết những tạp vụ khác sang một bên.

 

Hằng ngày sẽ cùng Vân Sơ xử lý chuyện thường nhật trong nhà, đó dùng cơm. Nàng ăn đủ cả bữa sáng, bữa trưa, bữa tối, điểm tâm chiều, cùng các bữa ăn nhẹ. Đặc biệt, mỗi tối khi ngủ, Vân Sơ dùng thêm một bữa phụ mới an giấc . Nàng thường xuyên bừng tỉnh giữa đêm vì đói bụng, do đó cũng sẽ dùng chung với nàng một ít để bầu bạn.

 

Không chỉ Vân Sơ đẫy đà thêm, mà chính cũng cảm thấy như tròn trịa .

 

Hắn chỉ thể đợi Vân Sơ ngủ say, mới cầm kiếm sân luyện tập một phen để tiêu bớt mỡ thừa...

 

Thời gian nhoáng cái đến tháng sáu tháng bảy, ngày dự sinh của Vân Sơ là tháng tám.

 

Giờ đây, nàng cũng thành vấn đề, chỉ dạo bước trong vườn một vòng thở dốc, cứ dựa hẳn Sở Dực, nhúc nhích.

 

Sở Dực ôn nhu khuyên nhủ: “Ngự y dặn, khi lâm bồn một tháng nhiều hơn một chút, đến lúc đó sinh nở mới thuận lợi. Sơ nhi ngoan, chúng tản bộ thêm một vòng nữa.”

 

Vân Sơ cũng rõ đạo lý .

 

Nếu nàng tự tản bộ thì vẫn thể liền một hết ba vòng.

 

Chỉ là hiểu vì , cứ ở bên Sở Dực, nàng hóa thành bộ dáng mong manh dễ vỡ .

 

Trước ngày dự sinh một tháng là quãng thời gian cực kỳ gian nan. Ngay cả giấc ngủ đêm cũng khó khăn, nàng chỉ thể mà ngủ gà ngủ gật, chợp mắt một lát bừng tỉnh vì đủ loại nguyên do.

 

“Sơ nhi, sinh hạ hài tử xong, chúng sẽ thêm mụn con nào nữa.”

 

Sở Dực ôm nàng, nhẹ giọng .

 

Càng gần đến ngày lâm bồn, sự sợ hãi trong lòng càng dâng cao.

 

Sợ nàng huyết băng, sợ nàng xảy bất trắc, sợ hài tử gặp chuyện...

 

Vân Sơ cũng sợ hãi.

 

Đã từng trải qua một tuyệt vọng nên nàng vô cùng cẩn trọng.

 

Ngày tháng trôi qua, tiết trời giữa tháng tám càng thêm oi bức. Thế cục triều đình cũng ngày càng hỗn loạn. Thế lực Cung Hi Vương bành trướng mãnh liệt, Thái Tử suy yếu dần, trong dân gian râm ran tin đồn Đông Cung sắp đổi chủ...

 

Vân Sơ rõ, Sở Dực sớm nắm trong tay nhân chứng vật chứng về việc Cung Hi Vương tham dự vụ gian lận khoa cử. Thế nhưng vì nàng bụng mang chửa, e sợ xảy ngoài ý nên vẫn giữ kín công bố. Mọi chuyện đều chờ khi nàng sinh nở xong xuôi mới định liệu.

 

Một đêm cuối tháng tám, bụng Vân Sơ chợt truyền đến từng cơn đau đớn quy luật...

 

“Mau, mau gọi bà đỡ!”

 

“Mấy các ngươi đun nước ấm!”

 

“Không cần hoảng loạn, theo sự sắp xếp của bà đỡ!”

 

“...”

 

Bình Tây Vương phủ sớm chuẩn sẵn bốn vị bà đỡ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-386.html.]

Bọn họ đều là những bà mụ lão luyện nhất nhì ở kinh thành, mời Vương phủ trú ngụ từ hai tháng .

 

Bốn ở Vương phủ gần hai tháng, quả thực nhàn rỗi đến phát hoảng, tối nay Vân Sơ chuyển , rốt cuộc bốn cũng đất dụng võ.

 

“Vương phi, đừng sợ. Hài tử đủ tháng, năng lực tự chui .”

 

“Chỉ cần Vương phi dùng sức theo sự hướng dẫn của bọn , chắc chắn mẫu tử sẽ bình an.”

 

“Nào, hít một thật sâu, từ từ thở nhẹ ...”

 

“Ôi chao, Vương gia tiến nơi !”

 

Lúc mấy bà đỡ đang hướng dẫn Vân Sơ cách hít thở và dùng sức thì một ảnh cao to đẩy cửa bước . Hắn đóng cửa , nhấc rèm lụa giường tới bên cạnh Vân Sơ, đó ngay mép giường nắm lấy tay nàng.

 

Bà đỡ kinh ngạc thốt lên: “Vương gia, thể như ! Phòng sinh là nơi ô uế, e rằng sẽ ảnh hưởng đến khí vận của nam nhân. Xin Vương gia hãy mau chóng rời khỏi đây, chỉ cần chờ đợi bên ngoài là .”

 

Sở Dực siết c.h.ặ.t t.a.y Vân Sơ, ngữ khí trầm thấp pha lẫn sự khẩn trương: “Phàm là nam tử, ai chẳng sinh từ nơi ? Nếu thực sự ảnh hưởng đến khí vận, thì hẳn ảnh hưởng ngay từ khoảnh khắc chào đời .”

 

Bà đỡ á khẩu, đáp lời.

 

“Bổn vương chỉ một .” Ánh mắt Sở Dực lạnh như băng quét qua bốn : “Nếu mẫu tử đều bình an vô sự, các ngươi sẽ một đời phú quý vinh hoa. Bằng , chỉ cần xảy một chút sai sót, bốn các ngươi hãy liệu hồn...”

 

Hắn còn xong thì Vân Sơ đè tay . Nhân thời gian nghỉ giữa những cơn co thắt, nàng mở miệng : “Đừng mấy lời .”

 

Điềm xui rủi thì bỏ qua một bên, điều quan trọng là sẽ khiến các bà đỡ đây áp lực tâm lý nặng nề.

 

Nàng đang định dặn dò thêm vài câu thì cơn đau quặn thắt đột nhiên ập đến, phần bụng nàng căng cứng, đau nhức lan khắp cơ thể, xương cốt nơi thắt lưng chịu đựng cơn đau đến mức cực hạn.

 

Một bà đỡ lập tức dạy nàng hít sâu.

 

Một bón canh sâm, cố duy trì thể lực cho nàng.

 

Hai ngay chân giường quan sát độ mở của sản đạo.

 

Cả đám nha đều luôn tay luôn chân, thì bưng nước ấm, thì chuẩn xiêm y cho hài nhi, thì chạy lấy canh gà canh sâm đưa tới...

 

Sở Dực bản thể gì nên cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ngừng tiếp thêm sức mạnh.

 

Đây cũng đầu tiên Vân Sơ sinh hài tử.

 

Nàng cảm nhận rõ ràng sinh giống như đầu tiên.

 

Phạm Khắc Hiếu

Lần sinh non sáu năm , hài tử hề sức lực, chỉ nàng dùng sức. Cuối cùng, hài tử khó sinh, nàng cũng xuất huyết nhiều.

 

, hài tử đủ tháng, lúc nàng dùng sức thì hài tử cũng cùng cố gắng.

 

“Ra , thấy đầu !”

 

“Vương phi, nỗ lực hơn nữa!”

 

“Không vội, vội, chờ cơn đau tiếp theo dùng sức, uống canh sâm .”

 

Thính Phong run rẩy dâng bát canh sâm đặt tay bà đỡ.

 

Bà đỡ cũng mặc kệ Vân Sơ uống nổi , cứ liên tục đút miệng nàng. Vân Sơ chỉ thể nuốt xuống theo bản năng.

 

Cơn gò tiếp theo lập tức ập đến, cổ họng nàng phát tiếng rống lớn, chỉ cảm thấy hạ nóng rực, phần bụng tức khắc trở nên nhẹ nhõm.

 

“Oa oa oa!”

 

Tiếng của hài nhi vang vọng khắp phòng sinh.

 

Vân Sơ mồ hôi đầm đìa, ướt sũng, kiệt sức giường. Nàng hài tử bé bỏng lọt thỏm trong lòng bàn tay, chậm rãi cong môi nở nụ .

 

“Vương phi, dùng sức một chút nữa, thai còn .”

 

Thời khắc nguy hiểm nhất trong phòng sinh qua , tiết tấu cũng chậm . Mọi chậm rãi xử lý thai, lau rửa sạch sẽ cho hài nhi...

 

Không khí trong phòng trở nên nhẹ nhàng thư thái, nhưng hai đứa nhỏ chờ đợi bên ngoài gần như phát cuồng.

 

“Ca ca, thấy tiếng hài nhi .” Sở Trường Sinh nắm lấy tay Sở Hoằng Du, giọng run run: “Nương và đều bình an, đúng !”

 

Sở Hoằng Du vẫn còn đang run rẩy, lẩm bẩm: “Không , nhất định là !”

 

Có nhiều lúc cả hai xông nhưng Thính Sương ở ngoài cửa khuyên ngăn.

 

 

Loading...