Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 390
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:22
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Khụ khụ khụ!”
Tạ Thế An ôm cổ ngã xuống đất, đáy mắt thoáng hiện một tia lạnh lẽo, nhưng đó nhanh chóng biến thành bộ dáng kính cẩn lời.
“Đa tạ Vương gia nguyện ý cho Tạ mỗ một cơ hội.” Y quỳ đất: “Thái Tử tầm thường, Tứ hoàng tử c.h.ế.t, Ngũ hoàng tử phế, Lục hoàng tử tàn phế, Bát hoàng tử đến đất phong, Cửu hoàng tử Thập hoàng tử còn nhỏ... tuy Hoàng Thượng mười nhi tử, nhưng thể trọng dụng chỉ còn Vương gia và Bình Tây Vương! Nếu Thái Tử và Bình Tây Vương cùng lúc xảy chuyện, Hoàng Thượng chỉ còn một nhi tử khả năng kế thừa là Vương gia, lúc đó Hoàng Thượng liệu còn xử lý Vương gia nữa ?”
Sở Mặc nhíu mày: “Ý ngươi là bây giờ bổn vương đồng thời đối phó Thái Tử và lão tam ? Ngươi xem trọng bổn vương quá !”
Hơn nữa bây giờ y đang giam cầm, phụ hoàng phái giám thị, y gì bản lĩnh lớn đến !
“Vương gia, Quốc công phu nhân, , là Cẩm thị , đến lúc phát huy tác dụng . Đối phó Hoàng Hậu hẳn là dư dả. Hoàng Hậu ngã, Thái Tử tự nhiên cũng sẽ ngã theo.” Tạ Thế An ngẩng đầu lên: “Còn Bình Tây Vương, Tạ mỗ nguyện ý tay xử lý để chứng tỏ lòng trung thành của đối với Vương gia, xin Vương gia hạ lệnh!”
Sở Mặc bắt đầu cân nhắc.
Sau khi y và Lê Tĩnh Xu hợp tác, Lê Tĩnh Xu nhiều tay với Hoàng Hậu, khiến Hoàng Hậu phân chia quyền chấp chưởng hậu cung.
Điều đó thể chứng minh Lê Tĩnh Xu thể gây sát thương nhất định cho Hoàng Hậu, y thể đe dọa dụ dỗ một phen.
Mà lão tam (Sở Dực)... thật sự khó giải quyết, để Tạ Thế An thử một cũng .
Y suy nghĩ một lúc mở miệng: “Từ xưa đến nay, vu cổ chính là nghịch lân của hoàng thất. Ngươi xem thử thể dựa chuyện để đối phó phủ Bình Tây Vương ?”
Tạ Thế An chắp tay: “Tạ mỗ hiểu ý của Vương gia, Tạ mỗ lập tức ngay!”
Phạm Khắc Hiếu
Phủ Bình Tây Vương.
Trong thời buổi rối ren , Vân Sơ tăng tuần tra để tránh ban đêm xông vương phủ.
Bên ngoài vương phủ an bài thị vệ, bên trong cũng nhiều thị vệ, vây kín vương phủ một kẽ hở.
Hơn nửa đêm Sở Dực mới trở về, thấy Giác ca nhi đang ngủ trong lòng Vân Sơ, lập tức gọi nhũ mẫu tới ôm hài tử .
“Sơ nhi, khiến nàng bận lòng phòng theo .” Sở Dực xuống bên cạnh nàng: “Như nàng đoán, Sở Mặc giam cầm nhưng vẫn thành thật. Y an bài tìm Cẩm phu nhân Lê Tĩnh Xu mật đàm, e là sắp tới Hoàng Hậu sẽ yên .”
Vân Sơ mở miệng hỏi: “Ngự y trị bệnh cho điên hơn một năm, tiến triển ?”
“Người điên quá xảo quyệt.” Ánh mắt Sở Dực âm trầm: “Ta tra xét một phen đưa một kết luận, dù chứng cứ xác thực, nàng cứ qua cho . Nhị Lang trong miệng điên hẳn là phụ hoàng của . Rất thể khi còn trẻ, bà và Lê Tĩnh Xu đều qua với phụ hoàng. Lê Tĩnh Xu ghen ghét nên mới thiết kế khiến bà phát điên, nhốt ở thôn trang gần ba mươi năm.”
Vân Sơ suy tư: “Ta cảm giác như lời ...”
Trị một năm còn trị hết, e là khó trị.
Nếu điều tra rõ chuyện thì tới Lê gia một chuyến .
Vì Lê Tĩnh Xu mà mấy năm nay Lê gia thăng quan tiến chức, hiện giờ Lê đại nhân là quan viên Nhị phẩm trong triều.
Vừa sắp tới tiệc mừng thọ của Lê lão thái quân.
Vốn dĩ thời điểm mấu chốt nên tổ chức thọ yến, nhưng lão thái quân lúc tròn tám mươi tám tuổi, là tuổi đại cát đại lợi, hơn nữa phát thiệp mời từ nửa năm , cũng tiện hủy bỏ, vì thế chỉ đành cố gắng chống đỡ mà tổ chức thọ yến.
Vân Sơ mang theo Trường Sinh tham gia yến hội.
Trong vòng một hai năm nay, Tạ Nhàn bạn , Trường Sinh càng ngày càng hoạt bát, cởi mở hơn. Trước Trường Sinh bao giờ dám tham gia yến hội, hiện tại cũng bắt đầu thích ứng.
Thậm chí còn thỉnh thoảng trò chuyện với một tiểu thư thế gia trạc tuổi trong yến hội, kết giao thêm hai ba vị bằng hữu.
Tiệc mừng thọ của Lê lão thái quân vẫn náo nhiệt.
Vân Sơ và Trường Sinh trong yến thính, nàng một vòng nhưng thấy Lê Tĩnh Xu.
Lê Tĩnh Xu là đích trưởng nữ Lê gia, tổ mẫu tổ chức đại thọ, theo đạo lý thì bà thể tới chúc thọ.
Đang nghĩ thì nàng thấy ma ma trong phủ cao giọng : “Cẩm phu nhân cho đưa thọ lễ tới, mời lão thái quân xem qua!”
Vân Sơ nhạy bén nhận Lê lão thái quân còn đang khanh khách đột nhiên lộ một tia lạnh lẽo, đó nở nụ che giấu: “Trình lên đây .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-390.html.]
Hạ nhân mang một bồn san hô cảnh sắc đỏ thắm , hít hà một .
“San hô đỏ cũng tốn hết mấy chục ngàn lượng bạc đó.”
“Phủ Quốc công suy tàn, ngờ Cẩm phu nhân vẫn thể dâng tặng thọ lễ trân quý đến thế.”
“Ngươi gì , sinh thần hàng năm của Lão thái quân, thọ lễ mà Cẩm phu nhân dâng lên đều là vật phẩm hiếm , quả thực là vô cùng hiếu thuận.”
“Nếu hiếu thuận, cớ nàng về Lê gia thăm hỏi? Nghe đồn, từ khi gả Quốc công phủ đến nay ba mươi năm, nàng từng đặt chân về nhà đẻ một .”
“Thật ư? Chuyện thật ...”
Vân Sơ nhấp chén , điềm nhiên lắng quần chúng nghị luận.
Lê gia những năm gần đây phất lên nhanh chóng, đủ để chứng minh Lê Tĩnh Xu từng qua với gia tộc. cớ gì nàng cố ý trở về thăm hỏi?
Nàng đầu với Trường Sinh: “Nương xiêm y. Con yên đây, chạy lung tung.”
Sở Trường Sinh còn dính như , gật đầu : “Nương yên tâm.”
Vân Sơ lên, dặn dò Thính Sương phía : “Ngươi trông chừng Trường Sinh cho kỹ.”
Nàng cùng Thu Đồng dậy phía yến thính.
Phòng xiêm y đằng một bức bình phong, chỉ cần qua một con đường nhỏ là đến, nhưng Vân Sơ cố ý sai đường.
Nàng tới Lê gia chính là để điều tra, đương nhiên sẽ bỏ qua cơ hội .
Thu Đồng lấy một bản vẽ từ trong tay áo , thì thầm: “Nơi từng là nơi ở của Lê Tĩnh Xu khi xưa, bộ phủ Quốc công trừ bỏ chủ viện lớn nhất , tất cả đều vì nàng mà để trống.”
“Đi, xem.”
Vân Sơ cất bước về phía nơi đ.á.n.h dấu.
Bởi vì Lê gia tổ chức yến hội nên nam nhân đều tới tiền viện, nữ tử đều tụ họp ở sân viện thứ hai, hậu viện căn bản bóng .
Chủ tớ hai nhanh chóng tới sân viện đ.á.n.h dấu bản vẽ. Chưa đến gần thể thấy hoa cỏ nở rộ, còn vài vị tiểu thư đang cửa sân.
“Đại tỷ, tỷ là đích trưởng nữ đồng lứa với chúng , viện hẳn là để cho tỷ ở mới đúng.”
“Phải đó, hiểu nổi cô nãi nãi nhiều năm về nhà, tại còn giữ sân viện chứ.”
“Năm đó cô nãi nãi Lão thái quân vô cùng sủng ái, trong phủ thứ gì đều đưa cho cô nãi nãi, tất cả đều đặt trong sân viện . Chúng xem .”
Một đám tiểu cô nương nhưng hai bà tử canh gác ngăn cản.
Hai bên đôi co vài câu, cuối cùng mấy tiểu cô nương chỉ thể bực tức rời .
Vân Sơ khẽ đưa cho Thu Đồng một ánh mắt.
Thu Đồng nhón chân nhảy lên, nhẹ nhàng tiến bên trong.
Vân Sơ bước thật nhanh đến phía đám tiểu cô nương: “Xin hỏi đây là Lê tiểu thư ?”
Mấy tiểu cô nương đầu .
Trong bọn họ cũng từng tham gia cung yến, tự nhiên nhận Vân Sơ, lập tức hành lễ : “Bái kiến Bình Tây Vương phi.”
Đồng thời, ánh mắt họ chút tò mò nàng, nơi là hậu viện Lê gia, tại Bình Tây Vương phi xuất hiện ở chỗ ?
“Ta y phục nhưng lạc mất phương hướng.” Vân Sơ ngượng ngùng : “Có thể nhờ Lê tiểu thư dẫn về yến thính ?”
Lê tiểu thư đương nhiên là gật đầu đồng ý.
Trên đường , Vân Sơ nhân tiện hỏi: “Lúc nãy trông thấy bồn san hô đỏ , quả thực là vật hiếm . Cẩm phu nhân tay hào phóng như , chắc ngày thường cũng tặng các tiểu bối như các ngươi nhiều thứ mới lạ nhỉ.”