Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 391
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:23
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đích trưởng nữ Lê gia thở dài: “Mặc dù lời nên , nhưng lớn đến ngần , còn bao giờ diện kiến cô nãi nãi.”
Nàng chỉ thể cô nãi nãi từ xa trong mấy cung yến, một câu cũng từng qua, thể ban tặng thứ gì chứ.
“Không thể nào?” Vân Sơ lộ vẻ kinh ngạc: “Cẩm phu nhân về Lê gia ?”
Đích trưởng nữ Lê gia chỉ thở dài mà lên tiếng.
Mấy tiểu cô nương khác ríu rít tiếp.
“ đó, cô nãi nãi từng về nhà một nào, uổng phí Lão thái quân cứ giữ nơi cho bà .”
“Ta từng tham gia cung yến, còn cô nãi nãi trông như thế nào .”
“Ta cô nãi nãi cũng nữ nhi sinh của phu nhân hiện giờ, cho nên...”
Vân Sơ khẽ nhíu đôi mày liễu.
Đám tới yến thính.
Thu Đồng cũng trở , nhỏ giọng bẩm báo: “Trong phòng sạch sẽ, hẳn là mỗi ngày quét tước, trang trí bài trí đều theo kiểu dáng của khuê các cô nương thuở , lẽ những năm gần đây từng đổi...”
Vân Sơ khẽ gật gật đầu.
Trong lòng nàng suy đoán sơ bộ.
Đi tìm Lê lão phu nhân thử thăm dò một chút sẽ ngay.
Lúc Vân Sơ tìm Lê lão phu nhân chuyện, Sở Trường Sinh ngoan ngoãn tại chỗ ăn điểm tâm.
Bây giờ nàng là đại cô nương sáu tuổi, chờ tới mùa đông năm nay sẽ lên bảy, lộ dáng vẻ đoan trang nên của một thiên kim tiểu thư hoàng thất.
“Tiểu quận chúa.”
Một đám thế gia quý nữ tới.
Sở Trường Sinh buông đồ ăn trong tay, ngẩng đầu, lộ tươi : “Chu tiểu thư, Dư tiểu thư...”
Nàng vẫn nhận những , may nhờ Thính Sương nhắc nhở phận, nàng mới thể gọi đúng tên tuổi của các vị tiểu thư.
Nếu là lúc , nàng tuyệt đối sẽ chào hỏi, hoặc là cúi đầu duy trì trầm mặc, hoặc là xoay trốn lưng Thính Sương.
phụ vương và nương , nàng là nữ nhi hoàng thất, học cách đối mặt với những chuyện , dù thích thì cũng học cách xã giao, kết quan hệ.
Nàng mở miệng : “Các vị xuống cùng dùng điểm tâm ?”
Rất nhiều phu nhân dậy kết giao trò chuyện, vị trí bên cạnh đều trống , Sở Trường Sinh vẻ nhiệt tình mời mọc.
Vị quý nữ dẫn đầu cỡ chừng tám chín tuổi, che miệng : “Nghe Trường Sinh quận chúa tìm một tiện dân thị độc, chuyện ?”
Nụ gương mặt Sở Trường Sinh thoáng chốc tan biến.
Hai từ 'tiện dân' khiến nàng cảm thấy vô cùng khó chịu và mâu thuẫn.
Nhàn tỷ nhi là tiện dân, đó là tri kỷ của nàng.
Nàng hít sâu một , cố nén cơn phẫn nộ trong lòng, tiếp tục nở nụ tươi tắn: “Chu tiểu thư bằng lòng tới thư đồng cho ?”
Vị quý nữ dẫn đầu chính là đích thứ nữ Chu gia. Chu gia vốn là phủ Chính nhất phẩm, nàng tự thấy bản hề kém cạnh so với Sở Trường Sinh quận chúa .
vì trưởng nữ nên nàng tư cách theo học ở Quốc Tử Giám. Nếu thể trở thành thư đồng của nữ nhi hoàng thất, nàng tất nhiên sẽ cơ hội đặt chân Quốc Tử Giám.
Nàng lập tức đổi thái độ, khanh khách đáp: “Đương nhiên nguyện ý.”
“ mà... .” Sở Trường Sinh dằn từng tiếng, mỗi lời thốt đều rành rọt: “Ta tình nguyện để một thứ dân hèn mọn thư đồng, còn hơn là Chu tiểu thư. Chu tiểu thư thậm chí chẳng bằng một kẻ hạ tiện, ý là đấy, ?”
Phạm Khắc Hiếu
Chu tiểu thư lập tức mở to đôi mắt: “Ngươi, ngươi, ngươi... ngươi dám...”
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-391.html.]
“Chu tiểu thư hãy cho rõ, Tạ Nhàn thứ dân hạ tiện.” Sở Trường Sinh ngẩng cao đầu: “Không ngươi Quốc Tử Giám ? Tạ Nhàn thể, nhưng ngươi thì . Bởi , ngươi tư cách nhạo nàng .”
Chu tiểu thư tức giận đến mức nghẹn họng, phắt bỏ chạy mất dạng.
“Quận chúa Trường Sinh quả là lợi hại.”
Một nữ hài tám chín tuổi bên cạnh khẽ vỗ tay, bước nhẹ nhàng về phía Sở Trường Sinh.
“Trong ấn tượng của , tiểu quận chúa phủ Bình Tây Vương nay chỉ là một câm nín, ngờ hôm nay lanh mồm lanh miệng đến . Quả thực giống câu 'kẻ sĩ ba ngày gặp, bằng con mắt khác'. Ta đây vô cùng thích nữ hài như , chúng thể kết giao bằng hữu ?”
Thính Sương nhỏ giọng nhắc nhở bên tai: “Đây là đích thứ nữ của Binh bộ Thượng thư Khâu đại nhân.”
“Khâu tiểu thư.” Sở Trường Sinh cong môi khẽ: “Ngươi thích kết giao với nữ hài năng ngôn thiện biện ?”
Khâu tiểu thư gật đầu: “ , chính là giống như ngươi.”
Sở Trường Sinh trầm mặc.
Nàng vốn kiểu sắc sảo, khéo ăn . Nàng chỉ thích an tĩnh vẽ tranh một , thích cùng Tạ Nhàn lặng lẽ sách bên .
Vị Khâu tiểu thư yêu thích là con thật của nàng.
thì ?
Ca ca từng dặn, khi ở trong phủ, nàng thể tùy ý chính , nhưng một khi rời khỏi Vương phủ, nàng sắm vai tiểu quận chúa của vương phủ cho thật .
Nghĩ đoạn, nàng vươn tay : “Được thôi. Vậy đây xin kết bằng hữu với Khâu tiểu thư.”
Hai mỉm , cùng an tọa.
Lúc Vân Sơ về chỗ, thấy tiểu nữ nhi kết giao bằng hữu mới, trong lòng khỏi hân hoan khẽ.
Mặc dù nàng luôn cố gắng bảo vệ Trường Sinh, nhưng nàng hiểu rõ phận của Trường Sinh định rằng nàng thể sống như một bình thường, thể cứ mãi giống như một đóa hoa nuôi dưỡng trong phòng ấm.
Yến hội gần kết thúc, khách khứa dần dần giải tán.
Thái Tử Phi cũng đưa nữ nhi hồi cung.
Trên đường về, nàng ngừng giáo d.ụ.c nữ nhi về việc kết giao với các tiểu thư quý nữ, mở rộng quan hệ nhân mạch... liên tục dặn dò suốt cả đoạn đường về Đông Cung.
Nàng trở về chủ điện, liếc mắt thấy Thái Tử đang bên trong nhâm nhi , mà Ngô thứ phi đang hầu hạ bên cạnh y, cử chỉ hai vô cùng mật.
Nàng vẫn đinh ninh Thái Tử chỉ nhất thời hứng thú với Ngô thứ phi, nhưng ngờ Thái Tử cho Ngô thứ phi ở chủ điện, ở một suốt cả một năm trời. Thái Tử từng sủng hạnh bất cứ nữ nhân nào lâu dài như .
Dẫu , nàng cũng rõ Hoàng Hậu nương nương hề ưa Ngô thứ phi. Chờ đến khi Thái Tử đăng cơ, e rằng Ngô thứ phi ngay cả một danh vị phi tần cũng khó mà .
Thái Tử Phi bước chủ điện mà xoay lặng lẽ rời .
Tạ Phinh ngẩng đầu lên, kịp thấy góc áo chợt lóe lên biến mất của Thái Tử Phi.
Nàng khẽ nhếch môi. Tuy nàng dung mạo diễm lệ, dáng kiều diễm, càng gia thế hiển hách, nhưng nàng vẫn giá trị tồn tại. Nàng thể giúp Thái Tử điện hạ gánh vác, phân ưu giải nạn, thể một đóa hoa cho trút bầu tâm sự...
“Thái Tử điện hạ! Đại hỉ sự!” Tiểu thái giám từ ngoài điện hớt hải chạy : “Phương trắc phi mang long chủng, hỉ!”
“Cái gì!”
Thái Tử lập tức bật dậy.
Hiện tại ba nữ nhi, nhưng chỉ duy nhất một nhi tử. Đối với trong hoàng thất mà , một nhi tử thật sự là quá ít ỏi.
Hắn bỏ mặc Tạ Phinh, lập tức theo tiểu thái giám đến nơi ở của Phương trắc phi.
Tạ Phinh vẫn yên tại chỗ, đôi môi mím chặt.
Một năm Phương trắc phi sinh non, thể tổn thương, thể tiếp tục m.a.n.g t.h.a.i nhanh đến ?
Nàng trẻ tuổi hơn Phương trắc phi, tại nàng hầu hạ Thái Tử lâu như thế mà vẫn một chút kết quả nào?
Thứ nàng khao khát nhất lúc chính là một hài tử. Chỉ huyết mạch của Thái Tử mới thể giúp nàng chính thức chỗ vững chắc tại Đông Cung...