Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:24
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thái Tử Phi tin Phương trắc phi m.a.n.g t.h.a.i thì sắc mặt quả nhiên trầm xuống.

 

Thái Tử mong thêm con nối dõi, nhưng nàng thì .

 

Tuy nhiên, nàng là Thái Tử Phi, thể để lộ hết tâm tư ngoài mặt. Nàng định tâm lý, đến Khôn Ninh Cung bẩm báo tin vui cho Hoàng Hậu.

 

“Tốt, , !” Hoàng Hậu vô cùng vui mừng: “Tuy Phương trắc phi là kẻ ngu xuẩn, nhưng cái bụng thật tranh đua. Thái Tử Phi chăm sóc, chiếu cố nhiều hơn, thai tuyệt đối xảy bất kỳ sai sót nào.”

 

Hiện giờ lão nhị Sở Mặc giam cầm, mối uy h.i.ế.p lớn nhất đối với Thái Tử giải trừ.

 

Chuyện quan trọng nhất lúc loại bỏ lão tam Sở Dực khỏi bàn cờ. lão tam cũng hung hăng, khoa trương như lão nhị, bà thể từ từ mưu tính.

 

Trong lòng bà sẵn kế hoạch. Tam hoàng tử (Bình Tây Vương), tuy bề ngoài lạnh lùng, nhưng thực chất là một phụ . Chẳng đích trưởng tử ? Nếu cách lợi dụng hài tử đó, bà thể loại bỏ phủ Bình Tây Vương khỏi vòng xoáy quyền lực ...

 

bây giờ nghĩ tới chuyện đó vẫn còn quá sớm. Bà chuyện quan trọng hơn cần ngay lúc .

 

“Thái Tử Phi, chuyện bổn cung nhắc nhở con.” Hoàng Hậu chậm rãi mở lời: “Ngô thứ phi đó thể giữ . Con hãy tìm một cơ hội thích hợp để trừ khử nàng .”

 

Thái Tử Phi sửng sốt: “Trừ khử? Ý của Mẫu hậu là... đoạt mạng nàng ?”

 

Hoàng Hậu vốn định lấp liếm, nhưng Thái Tử quá ngu dốt, bà chỉ thể trông cậy Thái Tử Phi nên cũng đành phận chân thật của Ngô thứ phi cho nàng .

 

“Vậy mà, mà sự thật là thế ...” Thái Tử Phi run rẩy: “Nếu Phụ hoàng , e là vị trí Thái Tử của Điện hạ sẽ giữ nổi mất, Điện hạ thật hồ đồ quá đỗi...”

 

“Thái Tử vẫn cần con chú ý kèm cặp nhiều hơn.” Hoàng Hậu với giọng điệu thâm trầm: “Con là mẫu nghi thiên hạ tương lai, trong lòng thể vương vấn chút tình cảm nữ nhi nông nổi nào. Thái Tử an vị, con mới thể an vị, hài tử của con mới thể kế thừa đại thống. Đã rõ ?”

 

Thái Tử Phi gật đầu thật mạnh.

 

Nàng rời khỏi Khôn Ninh Cung, thì ngay đó, ma ma bên ngoài bước bẩm báo: “Bẩm Nương nương, Cẩm phu nhân tới cầu kiến.”

 

Cánh môi Hoàng Hậu lập tức treo lên ý .

 

Năm qua, bà Lê Tĩnh Xu thiết kế, đ.á.n.h mất hơn phân nửa quyền chấp chưởng hậu cung.

 

bây giờ Nhị hoàng tử Sở Mặc giam cầm, Lê Tĩnh Xu còn đồng minh. Phải chăng nàng tới đây nhận thua?

 

Lê Tĩnh Xu mau chóng bước , cúi đầu hành lễ: “Bái kiến Hoàng Hậu nương nương.”

 

“Cẩm phu nhân khách khí.” Hoàng Hậu khẽ mỉm : “Ngồi xuống .”

 

liếc mắt, đám cung nhân lượt lui .

 

Lê Tĩnh Xu ngay hàng ghế đầu, ngước mắt quanh Khôn Ninh Cung, mặt lộ nụ kỳ dị: “Những gì Hoàng Hậu nương nương đang hưởng thụ lúc , vốn dĩ nên thuộc về .”

 

“Ngươi gì cơ?” Sắc mặt Hoàng Hậu chợt đại biến.

 

Tuy trong lòng bọn họ đều rõ chuyện đó, nhưng bao giờ ngoài miệng.

 

Đặc biệt là ngay lúc , Lê Tĩnh Xu còn ai để dựa , dám đến Khôn Ninh Cung năng xằng bậy như ?

 

“Chẳng lẽ ?” Lê Tĩnh Xu lộ vẻ châm chọc: “Ta và Hoàng Thượng lưỡng tình tương duyệt, Hoàng Thượng từng thề cưới chính thê. Ngôi vị Hoàng Hậu của ngươi vốn nên thuộc về , là ngươi cướp mất Hoàng Thượng của , còn cướp cả hậu vị của . Mấy năm nay ngươi ở vị trí Hoàng Hậu an ?”

 

“Ngươi điên !”

 

Hoàng Hậu từng ai khiêu khích đến mức .

 

giơ tay, hung hăng giáng xuống một cái tát.

Phạm Khắc Hiếu

 

Tiếng bạt tai khô khốc, giòn giã vang vọng trong điện.

 

“Đã từng tuổi mà còn dám thốt mấy lời hổ!” Hoàng Hậu tức giận đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt: “Bổn cung và Hoàng Thượng tuân theo lệnh phụ mẫu, Tiên hoàng tứ hôn, khi nào thì đến lượt ngươi lên tiếng chỉ trích? Ngươi gả cho Quốc công mà còn dám lén lút quyến rũ Hoàng Thượng. Loại tiện tỳ dâm phụ như ngươi sớm nên dìm c.h.ế.t. Ngươi sống đến giờ là ân điển lớn nhất của bổn cung, dám cả gan đến Khôn Ninh Cung càn!”

 

Lê Tĩnh Xu sờ soạng tay áo, chậm rãi móc một thanh chủy thủ.

 

dứt khoát rút chủy thủ .

 

Hoàng Hậu biến sắc, kinh hãi lùi về vài bước, lập tức lớn tiếng gọi: “Người ! Cung nhân , mau tới đây!”

 

cho rằng Lê Tĩnh Xu ám sát , nhưng thấy nữ nhân đối diện rút chủy thủ , hung hăng tự đ.â.m bụng .

 

Lê Tĩnh Xu chậm rãi đổ gục xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-392.html.]

 

Cung Hi Vương giam cầm, sẽ còn ai giúp bà đối phó Hoàng Hậu. Bà chỉ thể dùng chính sinh mệnh của để mở một đường máu...

 

Hạ nhân bên ngoài điện phá cửa xông .

 

Người theo còn cả Hoàng đế.

 

“Tĩnh Xu!”

 

Hoàng đế vọt , quỳ xuống đất, run rẩy nâng đang trong vũng m.á.u tươi dậy.

 

Hoàng Hậu ngây ngốc yên tại chỗ.

 

ngàn suy vạn nghĩ cũng ngờ đến Lê Tĩnh Xu sử dụng chiêu .

 

Người hơn năm mươi tuổi mà vẫn còn dùng mấy trò tranh sủng của tiểu cô nương. Lớn tuổi như , thật sự sợ bản sẽ mất mạng mũi d.a.o của chính ?

 

gian nan mở miệng: “Hoàng Thượng, Thần , ...”

 

“Không liên quan tới Hoàng Hậu nương nương...” Lê Tĩnh Xu suy yếu mím môi: “Là , chọc giận Hoàng Hậu nương nương. Nương nương tát một cái cảnh cáo, vẫn còn hiểu chuyện, tiếp tục nhắc chuyện xưa cho nên Hoàng Hậu nương nương mới... trách Hoàng Hậu, là , đều là sai...”

 

Hoàng đế thấy năm ngón tay in mặt Lê Tĩnh Xu, xiêm y của nàng m.á.u tươi nhuộm đỏ.

 

Đôi mắt của Hoàng đế lập tức đỏ ngầu: “Thái y ! Thái y đang ở nơi nào? Mau chóng truyền tới đây!”

 

Cao công công vội vàng tiến lên: “Thái y sẽ đến ngay, nhưng bây giờ Cẩm phu nhân cần nghỉ ngơi giường. Xin hỏi Hoàng Thượng định mang Cẩm phu nhân đến nơi nào trị liệu?”

 

Hoàng đế chút suy nghĩ : “Mang nàng tới Dưỡng Tâm Điện.”

 

Cao công công sửng sốt.

 

Dưỡng Tâm Điện là nơi nghỉ ngơi thường ngày của Hoàng đế, ngay cả Hoàng Hậu cũng từng đến đó ở, bây giờ để một mệnh phụ khác họ tới đó thì thật vô lý.

 

Hoàng đế bây giờ rõ ràng ai khuyên can, Cao công công chỉ đành gọi ma ma tới đỡ Lê Tĩnh Xu lên...

 

“Hoàng Thượng, thể để Cẩm phu nhân Dưỡng Tâm Điện.” Hoàng Hậu ngước mắt, giọng đầy kiêng dè: “Bà là góa phụ của Quốc công. Nếu để bà trú ngụ tại Dưỡng Tâm Điện, thì thiên hạ sẽ nghị luận về thể thống cung đình ?”

 

“Nếu thể Dưỡng Tâm Điện, ở Khôn Ninh Cung thì ?” Hoàng đế gằn từng chữ: “Ngươi cam tâm nhường Khôn Ninh Cung cho nàng ?”

 

Lồng n.g.ự.c Hoàng Hậu đột nhiên quặn thắt.

 

Nàng còn kịp định thần, một tiếng "chát" giáng thẳng lên gò má.

 

Nàng sinh vốn là đích trưởng nữ Công Tôn gia, cành vàng lá ngọc. Từ thuở bé muôn vàn sủng ái, khi cập kê trăm ngàn kẻ dâng sính lễ cầu hôn. Sau cùng Tiên đế tứ hôn cho Nhị hoàng tử, trở thành Nhị hoàng phi. Kế đến, Nhị hoàng tử đăng cơ đại bảo, nàng nghiễm nhiên lên ngôi vị Hoàng Hậu, mẫu nghi thiên hạ, chẳng mấy chốc hạ sinh Thái tử. Cuộc đời nàng vốn dĩ thuận buồm xuôi gió là , nhưng giờ đây, nàng chịu đựng một cái tát cay nghiệt đến thế.

 

Toàn Hoàng Hậu run rẩy ngừng.

 

“Đồ độc phụ!” Gương mặt Hoàng đế tràn ngập sự chán ghét đến tột cùng: “Tĩnh Xu từng tranh giành với ngươi một điều gì, một mực tôn kính ngươi là Hoàng Hậu. Ngươi tát nàng một bạt tai đành, cớ còn dám động đến đao kiếm? Chẳng lẽ ngươi thể dung dưỡng khác ?”

 

“Thần ...”

 

Đôi môi Hoàng Hậu khẽ run, hồi lâu mới thốt nên lời.

 

Ánh mắt đầy vẻ chán ghét của Hoàng đế như hàng ngàn mũi kim đ.â.m thấu tâm can, khiến trái tim nàng dường như tan vỡ, đau đớn đến mức ngất lịm. Nàng bao giờ dám đối đầu trực tiếp với Lê Tĩnh Xu, bởi nàng hiểu rõ Thánh Thượng sẽ chút do dự mà chọn tiện nhân . khi khoảnh khắc thực sự đến, nàng mới nhận , hóa nàng để tâm đến ...

 

“Không thể dung dưỡng khác, xứng mẫu nghi thiên hạ!” Thanh âm Hoàng đế sắc lạnh tựa lưỡi dao: “Người ! Nghe ý chỉ của trẫm, Hoàng Hậu Công Tôn thị vô đức, lập tức tước phượng ấn, biếm lãnh cung vĩnh viễn!”

 

Lệ Hoàng Hậu rào rào tuôn rơi: “Chỉ vì tiện nhân Khôn Ninh Cung dưỡng thương, mà Hoàng Thượng nỡ lòng biếm thần lãnh cung ư?”

 

Hoàng đế phất mạnh tay áo: “Mau lui !”

 

Các ma ma ngoài cửa lập tức tiến , tuy dám vô lễ nhưng vẫn cung kính hiệu mời Hoàng Hậu rời .

 

“Được, , lắm!”

 

Hoàng Hậu giơ tay áo lau sạch nước mắt.

 

“Ta rõ, Hoàng Thượng, chuyện ! Ha ha ha!”

 

Nàng lạnh lùng tháo mũ phượng đầu xuống, để chiếc mũ rơi xuống đất phát tiếng kim loại leng keng chói tai. Nàng ngẩng cao đầu, nhấc chân bước thẳng ngoài.

 

Đến ngưỡng cửa, nàng dừng giây lát, trong lòng vẫn ôm ấp tia hy vọng cuối cùng, mong Hoàng đế sẽ cất lời giữ nàng . thứ nàng , là tiếng quan tâm dịu dàng đến lạnh lùng của nam nhân : “Tĩnh Xu, nàng đau lắm ...”

 

 

Loading...