Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:29:31
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ân phi hoa dung thất sắc, run rẩy kêu lên: “Bệ hạ, xin cứu lấy Bệ hạ...”

 

“Mẫu phi vốn hiểu võ nghệ, nếu tới đó chỉ khiến Phụ hoàng thêm rối trí, nhiều võ tướng tại đây, Phụ hoàng tất sẽ bình an!” Khánh Hoa đỡ Ân phi lánh .

 

Đỗ Lăng đỡ Kỷ lão phu nhân: “Bà mẫu, chúng mau theo Sơ nhi thôi.”

 

Kỷ lão phu nhân tránh sang một bên: “Bình Tây Vương phi vốn ở ngoài cung, thạo đường xá trong cung cấm, thể theo nàng? Hãy theo của Đông Cung mà .”

 

dứt lời, lập tức cất bước theo Thái Tử Phi về hướng cửa Bắc.

 

Nhìn thấy đại điện ngày càng hỗn loạn, Đỗ Lăng nóng lòng dậm chân: “Bà mẫu, Sơ nhi chắc chắn dẫn sai đường, lối , xin hãy theo lối !”

 

Không đợi nàng thêm, Vân Sơ vội vàng kéo nàng .

 

Phương Tâm Nghiên cong môi khẩy: “Nếu Bình Tây Vương phi tìm đường c.h.ế.t, cứ để nàng . Chúng mau chạy thoát thôi.”

 

Mọi đều rõ, Phương trắc phi từng vì Bình Tây Vương phi mà mất hài tử, dù rõ ngọn nguồn chi tiết, song thù hận giữa hai thể hóa giải.

 

Thái Tử Phi nhanh chóng : “Mặc kệ thế nào thì nơi đây cũng là nơi để ở lâu, đừng thất thần nữa, chạy mau.”

 

Đám nữ quyến đưa mắt , cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng Thái Tử Phi.

 

Lúc , nhóm Vân Sơ sớm biến mất tăm dạng.

 

Bên , một đám nữ quyến rầm rập hướng về cửa Bắc. Xung quanh con đường vắng lặng lạ thường, cung nữ thái giám đều sớm bỏ chạy tán loạn. Cánh cổng mở, các nữ quyến thuận lợi thoát ngoài.

 

“Ta cửa an hơn mà.” Phương Tâm Nghiên lộ rõ ý đắc thắng: “Các vị phu nhân đừng sợ hãi, qua con đường sẽ tới Ngự Hoa Viên, chúng sẽ sớm bình an.”

 

Còn Vân Sơ chọn lầm đường, chắc chắn sẽ c.h.ế.t trong cơn loạn lạc .

 

nơi thật sự quá yên tĩnh, Thái Tử Phi bỗng sinh dự cảm bất .

 

lúc , tiếng xào xạc của cây cối bỗng nhiên vọng tới, ngay đó, mấy chục thậm chí hàng trăm hắc y nhân từ nơi nào đó ào ạt xông .

 

Đám nữ quyến còn kịp thốt lên tiếng thét kinh hoàng, lưỡi đao vung xuống.

 

Phương Tâm Nghiên kinh hoàng ma ma đang đỡ c.h.é.m đứt đầu, chiếc đầu lăn chạm đến chân nàng.

 

Nàng sợ hãi đến mức ngã quỵ xuống đất, bụng m.a.n.g t.h.a.i đau quặn, nàng lăn bò tháo chạy: “Thái Tử Phi tỷ tỷ, cứu với, mau cứu ...”

 

Đám lập tức rối loạn.

 

“Có thích khách, chạy mau.”

 

“Phương trắc phi chỉ sai đường , chúng nên tin tưởng nàng .”

 

“Mau, chạy mau!”

 

Đám nữ quyến bỏ chạy tán loạn khắp nơi.

 

Thái Tử Phi vốn định cứu Phương Tâm Nghiên nhưng bên cạnh nàng chỉ bốn thị vệ, nếu chia cho Phương Tâm Nghiên hai thì bản nàng cũng khó mà bảo .

 

Nàng thoáng Phương Tâm Nghiên ngã đất, nhẫn tâm xoay tháo chạy.

 

Nàng cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn Hoàng Hậu cho mấy hài tử tới đây, nếu bọn nhỏ đều sẽ gặp nguy hiểm.

 

“A! Cứu ...” Phương Tâm Nghiên ôm chặt Kỷ lão phu nhân, cũng chính là chồng của Đỗ Lăng: “Kỷ lão phu nhân, mau giúp , đỡ dậy...”

 

Kỷ lão phu nhân định giơ chân đá kẻ bám víu sang một bên, thì gáy cảm thấy tê dại. Bà đưa tay sờ lên, thấy lòng bàn tay dính đầy m.á.u tươi, hai mắt nhắm nghiền, lập tức hôn mê bất tỉnh.

 

Một hắc y nhân tiện tay đ.â.m mạnh một đao bụng Kỷ lão phu nhân.

 

Ngay đó, lưỡi đao nhanh chóng xẹt qua cổ Phương Tâm Nghiên, nàng thậm chí còn kịp thét lên ngã gục, tắt thở.

 

hắc y nhân ùa đại điện.

 

lúc , Ngự Lâm Quân cũng kịp thời đến nơi, hai bên lập tức xảy ẩu đả kịch liệt.

 

Rất nhiều thái giám cung nữ vô tội c.h.ế.t lưỡi đao, triều thần kẻ c.h.ế.t thương, sàn đá cẩm thạch nhuộm đỏ bởi m.á.u tươi.

 

Phạm Khắc Hiếu

Hoàng đế và Thái Tử mấy chục Ngự Lâm Quân bảo hộ ở chính giữa, Lê Tĩnh Xu run bần bật tránh lưng Hoàng đế, vòng ngoài chính là võ tướng đương triều, Sở Dực tay cầm thanh đao, sát khí ngút trời, là m.á.u của địch nhân văng tung tóe.

 

Hoàng Hậu cũng cạnh đó, một toán Ngự Lâm Quân che chắn.

 

về phía bầu trời sườn đông, theo lẽ thì của bà khống chế tứ cổng chứ, cớ đến giờ vẫn thấy tín hiệu nào?

 

tin bản sẽ thất bại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-399.html.]

sắp xếp nghìn tên tử sĩ ám sát Hoàng Thượng, bốn nghìn tử sĩ khác công phá ngoài thành, khống chế tứ cổng chính, điều tương đương với việc kiểm soát bộ hoàng cung.

 

Còn Ngự Lâm Quân ư, hơn nửa thu mua, còn đáng ngại.

 

Quân doanh đóng giữ ngoài thành tuy nhiều binh lính nhưng bà sớm dùng danh nghĩa thọ yến của Hoàng đế để ban nhiều rượu mạnh, những thị vệ đó chắc say bí tỉ .

 

Điểm kiêng kị duy nhất của bà chính là tám nghìn tinh binh diệt phỉ trong tay Sở Dực, nhưng mấy ngày cố tình tạo chút nhiễu loạn ở Ký Châu, tám nghìn tinh binh đó điều động tới đó .

 

Đã là một kế hoạch hảo, tuyệt đối thể xảy sơ suất.

 

Hoàng Hậu vô cùng tin tưởng chính .

 

chờ mãi chờ mãi, chờ đến khi lực lượng tử sĩ của tiêu diệt gần hết thì mới nhận điều gì đó bất .

 

Tại trong cung nhiều Ngự Lâm Quân đến ?

 

Tại ngoài cung còn truyền đến tin tức?

 

Là chỗ nào xảy vấn đề?

 

“Vương gia, cửa Đông nổi lửa, khống chế!”

 

“Vương gia, cửa Tây phô trương thanh thế, lấy thủ cấp!”

 

“Vương gia...”

 

Liên tục Ngự Lâm Quân tiến đến bẩm báo.

 

Đồng tử Hoàng Hậu đột nhiên co rút , nào Ngự Lâm Quân, rõ ràng là tinh binh trướng Sở Dực!

 

Nói cách khác, tất thảy hành động của nàng đều trong dự liệu của Sở Dực. Hắn cố ý khiến nàng tin rằng tám ngàn tinh binh phái tới Ký Châu, nhưng kỳ thực, chúng đang ẩn nấp ngay trong cung!

 

Sở Dực thâm trầm hơn cả Sở Mặc! Y mới chính là kẻ khó đối phó nhất!

 

nàng nhận điều quá muộn!

 

“Nương nương...”

 

Doãn ma ma vội đỡ lấy thể lung lay sắp đổ của Hoàng Hậu.

 

Hoàng Hậu cục diện tại đại điện, chậm rãi rơi tuyệt vọng.

 

Hoàng Thượng sẽ c.h.ế.t, nhưng c.h.ế.t là nàng, là Thái Tử, và cả cháu nội nàng!

 

Thế nhưng, Thái Tử chẳng hề gì...

 

“Phải đây, Nương nương...” Doãn ma ma tuyệt vọng thốt lên: “Lão nô, lão nô nguyện ý nhận hết tội nghiệt ! Nương nương, xin bảo trọng ...”

 

Hoàng Hậu lắc đầu.

 

Đại nghịch bất đạo, ám sát Thánh Thượng, bức vua thoái vị đoạt ngôi, há là chuyện một ma ma thể đảm đương?

 

Giờ phút , nếu bảo vệ Thái Tử, chỉ còn duy nhất một con đường.

 

Nàng về phía đại điện. Thế cục rõ ràng nên Sở Dực dẫn theo một nhóm xông khỏi đại điện truy bắt thích khách, tránh để bọn chúng thừa cơ đ.á.n.h lén.

 

Thừa cơ hội !

 

“Cứu Hoàng Thượng!”

 

Hoàng Hậu đột ngột cất tiếng hô vang.

 

Ngay lập tức, đám tử sĩ vốn đang phân tán chợt tụ họp , màng sống c.h.ế.t liều mạng xông thẳng về phía Hoàng đế.

 

Các võ tướng cận vệ bên cạnh Hoàng đế gần như kiệt sức, khó lòng chống đỡ, chỉ đành liên tục thối lui.

 

“Nhị Lang, sợ quá...”

 

Lê Tĩnh Xu nép lưng Hoàng đế, sợ hãi đến mức sắc mặt trắng bệch, bước lảo đảo.

 

Hoàng đế che chở nàng , trấn an: “Chỉ là một đám ô hợp, đáng sợ. Đừng hoảng, sẽ sớm bình an thôi.”

 

Lời còn dứt, ông thấy tên hắc y nhân dẫn đầu bỗng nhiên phá tan vòng vây, trường kiếm trong tay đ.â.m thẳng về phía ấn đường của Hoàng đế.

 

Thị vệ cận lập tức dùng trường đao chặn .

 

Hắn tin tưởng rằng chiêu bản thể đỡ , vốn dĩ là vấn đề lớn.

 

Thế nhưng, ngay lúc trường đao của còn kịp vươn , một ảnh nữ tử từ bên sườn lao tới, nhắm thẳng mũi kiếm.

 

 

Loading...