Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:03
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chư vị phu nhân khuất xa.

 

Sắc trời dần tối xuống, khách khứa cũng dần tan , Trang Thân Vương Sở Thụy tiến đến cửa tân phòng.

 

Tô Tử Nguyệt đang ngay mép giường, lập tức khẩn trương cầm lấy cây quạt, che nửa gương mặt .

 

Lúc Sở Thụy bước tân phòng, trái tim nàng ngừng đập thình thịch.

 

Ban đầu Hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn nàng và Trang Thân Vương, nàng vô cùng kháng cự. Tô gia nhiều nữ nhi như , vì chọn nàng ? Nàng trốn trong phòng thật lâu.

 

vì danh dự gia tộc, nàng thể vực dậy tinh thần, đồng ý để Tô gia hộ tống nàng tới kinh thành gả chồng.

 

Vừa đến cửa thành, nàng thấy hôn phu tương lai, Trang Thân Vương Sở Thụy.

 

Nàng chỉ gần ba mươi tuổi, một chỉ nhỏ hơn phụ nàng vài tuổi, tư thái phong thái trác tuyệt đến .

 

Sắc mặt tái nhợt, qua liền bệnh tật trầm kha, nhưng khí thế của như thường, khiến nàng chỉ mới diện kiến một khó lòng quên .

 

Từ khi nàng đến kinh thành, việc ăn mặc ngủ nghỉ đều do chính tay sắp xếp. Hắn vốn yếu ớt như nhưng vì để nàng sớm quen thuộc với kinh thành, đích đưa nàng dạo chơi khắp nơi.

 

“Đã đói bụng lắm ?”

 

Sở Thụy bưng một tô mì đến.

 

“Quá đói thì chỉ nên dùng món thanh đạm, mau ăn .”

 

Ngữ khí của vô cùng ôn nhu.

 

Tô Tử Nguyệt cảm thấy lòng dâng lên một cỗ nhiệt khí, hổ : “Ta, đói bụng.”

 

Thị nữ bên cạnh cúi đầu : “Vương gia, Vương phi, nên uống rượu hợp cẩn.”

 

Sở Thụy buông tô mì xuống cùng Tô Tử Nguyệt thành lễ hợp cẩn tân hôn. Lúc , nhóm nha mới lui , tiện tay đóng chặt cửa phòng.

 

Nến đỏ lay động, đêm động phòng thật động lòng .

 

Nửa đêm, ánh trăng chiếu qua khung cửa sổ, Sở Thụy ôm thiếu nữ trong lòng, nhẹ giọng : “Ta độc nửa đời , từng nghĩ rằng cả kiếp sẽ cô độc một . May mắn , gặp nàng.”

 

Đầu óc Tô Tử Nguyệt tựa như pháo hoa nổ tung, nàng cũng cảm thấy vô cùng viên mãn, ôn nhu đáp: “Ta cũng may mắn vì gả cho Vương gia.”

 

“Hôn sự của chúng là do Hoàng thúc một tay thúc đẩy.” Ánh mắt Sở Thụy tối : “Hiện giờ Hoàng thúc long thể khỏe, thượng triều cũng khó khăn. Nàng bằng lòng tiến cung hầu bệnh ?”

 

Tô Tử Nguyệt sửng sốt: “Ta?”

 

Phụ nàng là đích tử của cữu cữu Hoàng Thượng, mặc dù quan hệ cận như nhưng phụ nàng từng bái kiến Hoàng Thượng.

 

Quan hệ giữa nàng và Hoàng Thượng càng xa xôi hơn, Bệ hạ thể để nàng đến hầu bệnh?

 

“Hoàng thúc tuổi cao, thường xuyên nhớ nhung Tô gia.” Sở Thụy mở miệng : “Tô gia chỉ một thi đậu cử nhân triều quan, nhưng dòng chính của Tô gia. Còn nàng là đích nữ Tô gia, trông thấy nàng, hẳn là Hoàng thúc sẽ nhớ đến Tô phi năm đó. Bệnh tình hẳn sẽ khá lên một chút, nàng thấy đúng ?”

 

Tô Tử Nguyệt gật đầu: “Sáng mai đến thỉnh an sẽ hỏi ý Hoàng thúc. Nếu Bệ hạ đồng ý thì sẽ ở hầu bệnh.”

 

Trời còn tờ mờ sáng, Tô Tử Nguyệt ma ma đ.á.n.h thức, mặc phẩm phục Vương phi, đầu đội phượng quan nặng nề.

 

Tuổi nàng còn nhỏ, thể gánh vác nổi triều phục nặng nề như , trông cứ như tiểu hài tử khoác lên y phục lớn.

 

Hai xe ngựa tiến cửa hoàng cung thì trời cũng hửng sáng.

 

Hai bách bộ đến cửa Dưỡng Tâm Điện.

 

Cao công công thở dài : “Hoàng Thượng ho khan cả một đêm, hôm nay thể thượng triều. Trang Thân Vương ở ngoài thỉnh an là , đừng quấy nhiễu Hoàng Thượng nghỉ ngơi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-409.html.]

Sở Thụy gật đầu: “Hoàng thúc, Thụy nhi và Vương phi đến vấn an.”

 

Tô Tử Nguyệt cũng cất lời: “Tử Nguyệt khấu kiến Hoàng Thượng, hy vọng Hoàng Thượng thể an khang, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

 

[]

Phạm Khắc Hiếu

 

Vấn an xong, một âm thanh khàn khàn từ trong đại điện vọng : “Vào .”

 

Sở Thụy cùng Tô Tử Nguyệt bước đại điện.

 

Bên trong nồng nặc mùi t.h.u.ố.c thang, xen lẫn mùi Long Tiên Hương, hương vị hỗn tạp, quả thực khó ngửi vô cùng.

 

Một cung nữ đang bên cạnh đút thuốc, lẽ do t.h.u.ố.c quá đắng nên Bệ hạ lập tức nhăn mày, trực tiếp đ.á.n.h đổ chén thuốc. Cung nữ sợ hãi quỳ sụp xuống đất.

 

Sở Thụy lén đưa cho Tô Tử Nguyệt một ánh mắt.

 

Tô Tử Nguyệt run rẩy bước lên. Tuy nàng và Hoàng Thượng quan hệ huyết thống, nhưng quan hệ cách quá xa, hơn nữa đây là đầu tiên nàng chính thức gặp mặt Bệ hạ.

 

“Hoàng, Hoàng Thượng.” Tô Tử Nguyệt căng da đầu bước tới: “Để Tử Nguyệt hầu hạ Hoàng Thượng uống t.h.u.ố.c .”

 

Bệ hạ nàng, ánh mắt chút thất thần, hoảng hốt.

 

Người quả thật nhớ đến cố nhân Tô phi, sinh mẫu của . Sinh mẫu tạ thế khi còn thơ bé. Người còn nhớ rõ dung mạo của Tô phi, nhưng chắc hẳn khác thiếu nữ mắt là bao.

 

“Theo lẽ, ngươi cũng nên gọi trẫm một tiếng biểu thúc.” Hoàng đế chậm rãi cất lời. “Hoặc cứ gọi hoàng thúc như Thụy nhi cũng .”

 

“Vâng, Hoàng thúc.” Tô Tử Nguyệt nhận chén t.h.u.ố.c từ ma ma. “Hoàng thúc, Tử Nguyệt xin phép đút dùng thuốc.”

 

Hoàng đế còn kháng cự, chậm rãi uống cạn chén thuốc.

 

Cao công công mừng rỡ đến rơi lệ: “Từ khi Thánh thượng lâm bệnh đến nay, mỗi dùng t.h.u.ố.c đều là nan giải, Trang Thân Vương phi quả thực giúp một việc lớn!”

 

Tô Tử Nguyệt thoáng Sở Thụy : “Trước khi Tử Nguyệt nhập kinh, tổ phụ dặn dò Tử Nguyệt tận lực báo đáp ân đức Hoàng thúc ban cho Tô gia. Nếu Hoàng thúc nâng đỡ, Tô gia thể trở thành hoàng thương... Tử Nguyệt chỉ là một nữ tử yếu đuối, năng lực gì, nguyện lưu bên cạnh Hoàng thúc hầu hạ bệnh tình, khẩn cầu Hoàng thúc ân chuẩn!”

 

“Nếu ngươi lòng thành như , cứ lưu .” Hoàng đế ho khù khụ . “Cao công công, dọn dẹp một sương phòng ở Dưỡng Tâm Điện, để Tử Nguyệt an vị.”

 

Vừa đến cửa, ông trông thấy Vân Sơ dắt theo hai đứa nhỏ đến Dưỡng Tâm Điện. Vị Tổng quản vội vã hành lễ: “Bái kiến Bình Tây Vương phi, bái kiến Tiểu thế tử, Tiểu quận chúa.”

 

Vân Sơ lo lắng : “Nghe tin Phụ hoàng bệnh nặng, hai đứa nhỏ cũng sốt ruột nên mới đến đây thỉnh an.”

 

Đời , cho đến khi nàng tạ thế, thể Thánh thượng vẫn luôn cường tráng, bỗng dưng lâm bệnh nguy kịch đến ?

 

Không đợi Cao công công kịp bẩm báo, Sở Hoằng Du nhanh nhảu nhảy trong đại điện: “Hoàng tổ phụ, khỏe hơn chút nào ? Con và Trường Sinh lo lắng cho lắm.”

 

Do dùng thuốc, tinh thần Hoàng đế cũng phấn chấn hơn, chống tay lồm cồm dậy.

 

Thấy hai đứa nhỏ tiến , mặt hoàng đế lộ chút tươi : “Hiện giờ Quốc Tử Giám khai giảng trở , hai con đừng vì chuyện mà chậm trễ việc học.”

 

Sở Trường Sinh mềm giọng : “Việc học quan trọng bằng việc thăm hỏi Hoàng tổ phụ. Hoàng tổ phụ, nhất định chuyên tâm dùng thuốc, mau chóng khỏe đó.”

 

Khi hai đứa nhỏ trò chuyện cùng Hoàng đế, Vân Sơ kịp chú ý trong điện còn hai khác, chính là Trang Thân Vương và Vương phi mới đại hôn ngày hôm qua.

 

“Hoàng thượng!” Một ma ma tiến khẩn cấp bẩm báo: “Lê tiểu thư dùng thuốc, đầu óc thanh tỉnh nhưng đang tìm kiếm Thánh thượng khắp nơi!”

 

Lê Tĩnh Xu chân chính lớn tuổi, nhưng vì từng xuất giá nên trong cung vẫn gọi là Lê tiểu thư. Nàng mắc chứng điên loạn, sự can ngăn của cung nhân, hiện nay còn ở Dưỡng Tâm Điện mà chuyển sang Nguyệt Hoa Cung ngay kề bên.

 

Hoàng đế lập tức đỡ ma ma dậy, chẳng màng bản còn đang ho khan, liền tức tốc bước khỏi đại điện. Cung nhân trong điện cũng vội vã theo chân, đại điện trong khoảnh khắc trở nên trống trải.

 

Vân Sơ hai đứa nhỏ : “Mau đến Quốc Tử Giám học , chớ để trễ giờ.”

 

Sở Hoằng Du cùng Sở Trường Sinh ngoan ngoãn thưa: “Vậy chúng con xin cáo lui , Mẫu . Thụy bá bá, Bá nương, hẹn gặp .”

 

“Bình Tây Vương phi.” Tô Tử Nguyệt mỉm đáp lời.

 

 

Loading...