Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 411
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:05
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ , Hoàng đế nâng tay, cất lời: “Tuyên, Bình Tây Vương tài năng xuất chúng, tuân theo ý trời, cẩn cáo thiên địa, xã tắc, tông miếu, sắc lập Bình Tây Vương Sở Dực Hoàng Thái Tử... Khâm thử!”
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Thái Tử thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”
Chúng thần quỳ xuống khấu kiến vị Tân Thái Tử nhậm chức.
Sau khi các nghi thức kết thúc, Hoàng đế phất tay bãi triều.
Trong triều, bá quan văn võ đều vây , tâng bốc chúc tụng.
“Thái Tử điện hạ, chúc mừng, chúc mừng!”
“Bình Tây Vương lập Thái Tử chính là phúc phần của Đại Tấn !”
“Khi nào Thái Tử điện hạ mở tiệc rượu, thần nhất định sẽ đến phủ chúc mừng!”
Sở Dực chắp tay thi lễ, đáp lời .
Ánh mắt xuyên qua đám đông, thấy Trang Thân Vương Sở Thụy đang ngoài vòng vây.
Sở Thụy khiêm tốn hành lễ, nở nụ nhã nhặn: “Chúc mừng .”
Sở Dực cũng mỉm đáp .
Hắn điều tra lúc nhị ca Sở Mặc đưa đến đất phong mang hết tất cả tiền bạc và thế lực, thể nào âm thầm gây chuyện nữa.
Nhị hoàng Sở Mặc vẫn còn giam trong đại lao. Hắn vẫn luôn cho thử thăm dò, quả thật Sở Mặc điên , còn điên nặng hơn cả gây họa điên cuồng .
Các hoàng khác, dù là ai cũng thể khả năng hạ độc phụ hoàng.
Như thì chỉ còn một Sở Thụy.
Lúc Thái Hậu mưu phản, Sở Thụy trông như một kẻ vô tội, nhưng hóa trong lòng còn ẩn chứa dã tâm lớn hơn thế.
“Lễ bộ cần đo kích cỡ để may quan phục Thái Tử cho , đây, xin thứ thể tiếp chuyện cùng chư vị nữa.” Sở Dực chắp tay thi lễ cáo từ theo Lễ bộ Thị lang đến nơi chuyên trách y phục của Lễ bộ.
Sở Thụy cụp mắt xuống, hàng mi rủ che khuất cảm xúc trong lòng .
Sau khi đến Lễ bộ đo lường kích cỡ xong, Sở Dực cất bước đến cung điện của Vân phi.
“Cô cô.”
Hắn khẽ cúi đầu hành lễ.
“Thái Tử điện hạ khách khí .” Vân phi dám vẻ bề : “Mời . Người , dâng .”
Trước luôn là Sở Dực và Vân Sơ đến thỉnh an, hôm nay chỉ một Sở Dực tới đây, Vân phi chắc chuyện quan trọng nên cho bộ hạ nhân lui hết.
“Hiện giờ cô cô đang tạm chấp chưởng phượng ấn, quyền lực tuy mang danh Hoàng Hậu nhưng cũng tương đương.” Sở Dực mở lời: “Mặc kệ phụ hoàng lập hậu thì cũng xin cô cô đừng tiếc rẻ, hãy tận dụng quyền lực trong tay .”
Vân phi thẳng : “Ý của ngươi là gì?”
“Cung nhân của Dưỡng Tâm Điện, cô cô hãy nghĩ cách sắp xếp một tín đó .” Sở Dực nhỏ tiếng : “Hiện giờ phụ hoàng bệnh, bên cạnh hầu bệnh là một khác họ, nếu kẻ dã tâm lợi dụng, e rằng...”
Nói đến đây, Vân phi khỏi thở dài: “Hậu cung nhiều phi tử như nhưng Hoàng Thượng để một nữ tử khác họ thị bệnh, quả thực là . Ta và vài vị cung phi khác đến Dưỡng Tâm Điện dò ý, nhưng Hoàng Thượng căn bản chịu gặp chúng ... Thái Tử điện hạ đúng, thể giao Dưỡng Tâm Điện cho một khác họ, dù đó là nhân của Hoàng Thượng chăng nữa. Ngươi yên tâm, sẽ lập tức sắp xếp trung thành Dưỡng Tâm Điện.”
Sắp xếp tai mắt bên cạnh Hoàng Thượng, nếu phát hiện sẽ xử tử tha.
nếu an bài thì sợ là sẽ xảy biến cố ngoài ý .
Vân phi hiểu rõ tầm quan trọng của chuyện , chờ Sở Dực rời , bà lập tức bắt đầu hành động.
Sở Dực tiếp tục đến Trường Thu Cung gặp Ân phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-411.html.]
“Dực nhi, điều là thật ?” Ân phi vui mừng quá đỗi: “Hôm nay thượng triều, Hoàng Thượng lập con Thái Tử, ?”
Tuy chuyện thành sự thật nhưng bà vẫn dám tin, cứ như đang mơ .
Sở Dực gật đầu: “ .”
“Thật quá, thật quá!” Ân phi kích động kiềm chế : “Con là Thái Tử, đây... chẳng sẽ trở thành Hoàng Hậu ? Đáng tiếc trong cung một Lê tiểu thư, vị ở đó, chắc chắn Hoàng Thượng sẽ dễ dàng lập hậu. Dực nhi, con nghĩ cách để phụ hoàng con lập Hoàng Hậu, như con chính là đích tử do chính cung sinh !”
Sở Dực xoa xoa ấn đường: “Ta tới đây là để với mẫu phi một tiếng, xin đừng sinh sự ở hậu cung, đặc biệt là đừng tranh hậu vị.”
Ân phi như hắt một chậu nước lạnh: “Vì ?”
“Thêm dầu lửa, dệt hoa gấm, đều là chuyện .” Sở Dực nhàn nhạt : “Mẫu phi rảnh thì thường xuyên đến Dưỡng Tâm Điện hầu bệnh , đừng nhọc lòng những chuyện khác.”
Ân phi lập tức cho đến Ngự Thiện Phòng lấy d.ư.ợ.c thiện bưng đến Dưỡng Tâm Điện, lúc đụng Vân phi ngay ngoài cửa.
Bà gả cho Hoàng Thượng Vân phi, nhi tử của bà cũng ưu tú hơn nhi tử của Vân phi, bà phục vì Hoàng Thượng cho bà chấp chưởng phượng ấn.
“Ân phi tỷ tỷ.” Vân phi mỉm : “Hiếm khi đụng mặt, chúng cùng thôi.”
Bà tới Dưỡng Tâm Điện là để quan sát xem cung tỳ nào thể tự do Dưỡng Tâm Điện thì sẽ thế của vị trí đó.
Hai đến cửa đại điện, Cao công công khom lưng : “Hoàng Thượng đang uống thuốc, hai vị nương nương chờ một lát.”
“Ta đây lúc thể hầu hạ Hoàng Thượng uống thuốc.”
Ân phi đợi Cao công công thêm thì đẩy ông , bước thẳng trong, Vân phi cũng theo sát phía .
Một vị là mẫu của tân Thái Tử, một vị là phi tử chấp chưởng phượng ấn, hai vị đều thể đắc tội, Cao công công cũng dám ngăn cản.
Ân phi bước trong, còn nội thất thì thấy tiếng thiếu nữ đang chuyện: “... Hoàng thúc long thể khang kiện, thật cần vội vã lập Thái Tử sớm như ... Lúc Tử Nguyệt từng một chuyện xưa trong sách, ở một quốc gia một vị Thái tử, ở ngôi vị đó hơn bốn mươi năm nhưng Hoàng Thượng trường thọ quá mức, Thái tử cách nào đăng cơ, bởi ...”
“Ngươi đang những lời càn rỡ gì đó!” Ân phi vén rèm bước : “Thì lời càn rỡ là Trang Thân Vương phi. Hoàng thượng, Trang Thân Vương phi thốt những lời ngay khi Người lập Thái Tử, khó tránh khỏi việc khiến nghi ngờ nàng ý đồ bất chính nào đó. Hoàng thượng chớ để nàng che mắt!”
Tô Tử Nguyệt sợ đến mức mặt mày trắng bệch.
Chuyện xưa là phu quân dặn dò, bảo nàng kể cho Hoàng thượng . Nàng hiểu vì phu quân nàng thuật điều , nhưng phu quân mở lời thì ắt là dụng ý sâu xa.
Nàng ngờ ngoài Hoàng thượng còn khác mấy lời .
“Tử Nguyệt cũng sai.” Hoàng đế chậm rãi cất lời: “Nàng chỉ là lập trường của trẫm, lo lắng cho trẫm mà thôi.”
Ân phi trợn tròn đôi mắt.
Rõ ràng nữ nhi Tô gia đang can thiệp việc Hoàng thượng lập Thái Tử, cho dù là Hoàng Hậu thì cũng tư cách những lời mặt Hoàng đế.
Chẳng lẽ chỉ vì Trang Thân Vương phi họ Tô, là nhà đẻ của mẫu phi Hoàng thượng, nên Người mới thể khoan dung đến thế ư?
Phạm Khắc Hiếu
“Tử Nguyệt xuất từ thương hộ, am hiểu quy củ triều chính, là Tử Nguyệt quá phận.” Tô Tử Nguyệt ngước mắt về phía Hoàng đế: “Xin Hoàng thúc trách phạt.”
Hoàng đế đối diện với ánh mắt nàng, bỗng nhiên thoáng chút hoảng hốt, nhịn thốt lên: “Việc lập Thái Tử quả thực chút nóng vội...”
Lời Người còn dứt, một tiếng “choang” vang lên, chén t.h.u.ố.c rơi xuống đất vỡ tan tành.
Vân phi lạnh giọng cất lời: “Ngay cả chén t.h.u.ố.c cũng bưng nổi, còn cần ngươi gì nữa? Người , kéo ngoài, phạt mười trượng, biếm đến Hoán Y Cục!”
Cung nữ vô cùng sợ hãi, đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất: “Cầu Vân phi nương nương tha mạng, nô tỳ sai , nô tỳ dám nữa, cầu nương nương thu hồi mệnh lệnh ban ...”
Ân phi chút bực tức vì Hoàng đế bao che Tô Tử Nguyệt, bèn trút giận lên cung nữ : “Hét lớn ầm ĩ thế còn thể thống gì nữa? Người , còn mau lôi xuống!”
Hoàng đế xua tay: “Trẫm mỏi mệt, tất cả đều lui .”
Vân phi, Ân phi, cùng Tô Tử Nguyệt khép gối thỉnh an cáo lui. Cao công công chậm rãi khép cánh cửa đại điện .
“Trong Dưỡng Tâm Điện đang thiếu bưng rót nước, bổn cung sẽ về sắp xếp đến bổ sung vị trí .” Vân phi thuận miệng : “Hiện giờ long thể Hoàng thượng bất an, nếu Dưỡng Tâm Điện cần thêm nhân thủ, Cao công công cứ sai đến chỗ bổn cung thông báo một tiếng.”
Cao công công cúi đầu: “Vâng.”