Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 419

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:13
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lý Thái bảo đột nhiên ngẩng phắt đầu.

 

Y về phía Sở Dực, biểu cảm lạnh lùng dửng dưng của vị Điện hạ cho thấy, lời lời hăm dọa suông, mà là ý định quyết.

 

Đây là thương lượng, mà chỉ là thông báo một lời.

 

Khi y mở miệng toan điều gì, Sở Dực tiếp lời: “Bổn cung trong các ngươi vẫn còn kẻ qua với Nhân Vương, kẻ thì trung thành với Cung Hi Vương, thậm chí Tứ c.h.ế.t sớm của bổn cung cũng ít trung thần ủng hộ. Nếu bây giờ các ngươi thành thật với bổn cung, thẳng trung thành với Đông Cung, bổn cung sẽ nể trọng sự thẳng thắn đó, phái các ngươi đến bên cạnh chủ tử chân chính của .”

 

nếu các ngươi tiếp tục che giấu,” ngữ khí của dần trở nên băng lạnh, tựa hồ sương giá thấu xương: “Vậy thì, bổn cung chỉ thể khiến cả gia tộc các ngươi quy thiên bái kiến Diêm Vương!”

 

“Rắc!”

 

Hắn dứt lời, chiếc bút lông trong tay bóp gãy đôi.

 

Tiếng động sắc lạnh như x.é to.ạc màng nhĩ, cũng đồng thời nát tâm can của vô kẻ mặt.

 

“Bổn cung cho các ngươi mười hai canh giờ, quá thời hạn, tuyệt khoan thứ!”

 

Hắn dậy, phất tay áo choàng rời .

 

Hắn trở về vương phủ, mà đích gặp các vị đại thần tâm phúc trong triều.

 

Phạm Khắc Hiếu

Những đều là đối tượng sắp sửa đề bạt, cũng là trung thần thể tin cậy.

 

Dưới uy thế lôi đình vạn quân của Sở Dực, một đám bất trung trong Đông Cung khai trừ, đó nhanh chóng đề bạt các đại thần tín để củng cố quyền lực cho bản .

 

Cùng lúc đó, t.h.u.ố.c giải Cửu Hắc Cổ cũng chế luyện xong.

 

“Thái Tử điện hạ, Thái Tử Phi, t.h.u.ố.c giải chia hai loại.” Ngô đại phu nâng hai bình sứ đưa tới: “Thuốc viên màu trắng dùng để ngăn chặn sự phát triển của cổ, phòng ngừa cổ trùng tiếp tục ăn mòn thánh thể của Hoàng Thượng, chia thành chín dùng. Mỗi dùng, một điểm đen n.g.ự.c Hoàng Thượng sẽ tự tiêu biến, cho đến khi sạch hết. Thuốc viên màu đen dùng để tiêu diệt tử cổ, chỉ cần cho mang tử cổ uống, một viên thôi là tử cổ sẽ tan rã trong cơ thể ký chủ, mối liên hệ giữa kẻ đó và Hoàng Thượng cũng sẽ tự động giải trừ.”

 

Sở Dực vội vàng lời cảm tạ: “Đã phiền Ngô đại phu vất vả . Hiện tại sẽ mang viên t.h.u.ố.c giải màu trắng lập tức tiến cung.”

 

Điều khiến lo lắng nhất vẫn là long thể của phụ hoàng.

 

Vừa định bước cửa, thấy Trình Tự hốt hoảng đến: “Điện hạ, Cao công công đang tới để tuyên thánh chỉ của Hoàng Thượng.”

 

Sở Dực và Vân Sơ khỏi đưa mắt .

 

Cả hai đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương, vì thánh chỉ đến đúng lúc ?

 

Hai lập tức đổi xiêm y, đến tiền viện nghênh tiếp.

 

“Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu : Nay Đông Lăng rắp tâm tham vọng quốc thổ Đại Tấn, trắng trợn bắt giữ quận chúa nước , uy h.i.ế.p sự an nguy của bách tính Đại Tấn. Trẫm đêm ngày lo lắng, khó bề yên . Thái Tử điện hạ Sở Dực vốn kiêu dũng thiện chiến, dụng binh như thần, Trẫm đặc lệnh Thái Tử Đại tướng quân Tiên phong, Uy Võ tướng quân Phó tướng, dẫn theo tám mươi ngàn tinh binh thẳng tiến Đông Hải, thảo phạt Đông Lăng, chấn hưng quốc uy! Khâm thử!”

 

Vân Sơ kinh hãi tột độ.

 

Từ xưa đến nay, Hoàng đế và Thái Tử cơ bản đích chiến trường. Trừ phi cục diện giằng co kéo dài, quốc gia lâm thế yếu, cần trữ quân mặt để chấn hưng sĩ khí.

 

hiện tại chiến sự còn nổ , phái Thái Tử tiền tuyến, điều trái với lẽ thường.

 

Hơn nữa, điều cốt yếu nhất là lượng hoàng tử còn ở kinh thành chẳng còn bao nhiêu. Dù từ góc độ nào, Hoàng Thượng cũng nên hạ chiếu để Sở Dực dẫn binh chinh phạt Đông Lăng.

 

“Nhi thần tuân chỉ, Phụ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

 

Sở Dực đưa tay, đón nhận thánh chỉ.

 

“Hoàng Thượng truyền khẩu dụ, ba ngày Thái Tử điện hạ lập tức khởi hành!” Cao công công đỡ Sở Dực dậy: “Long thể Hoàng Thượng bất an, nên thể đích đến đưa tiễn Điện hạ.”

 

Sở Dực bình thản đáp: “Cao công công về , tiễn.”

 

Cửa vương phủ chậm rãi khép .

 

Vân Sơ mở lời: “Cần diệt trừ tử cổ ngay lập tức, mới thể xoay chuyển cục diện.”

 

Kẻ lợi dụng cổ trùng để khống chế Hoàng Thượng hạ thánh chỉ, dã tâm lang sói của bọn chúng lộ rõ. Bởi vì Sở Dực đến sự tồn tại của cổ trùng, bọn chúng đẩy hiểm cảnh, đó sẽ thúc giục Hoàng Thượng lập Tân Thái Tử.

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-419.html.]

 

“Tử cổ diệt trừ, Đông Lăng cũng nhất định tiêu diệt.” Sở Dực khẽ vuốt mái tóc Vân Sơ: “Một ngày trừ Đông Lăng, bầy hài tử sẽ an . Thánh chỉ , thể nhận.”

 

Ánh mắt nàng dâng lên sự phức tạp khôn cùng.

 

Tuy Đông Lăng chỉ là một xứ sở chật hẹp, nhỏ bé, nhưng thực lực của chúng cũng chẳng hề yếu kém. Một đảo quốc nhỏ xung quanh đều chúng thâu tóm, binh lực ít nhất cũng hai ba vạn .

 

Thế nhưng, Hoàng Thượng chỉ sắp xếp tám vạn nhân mã thảo phạt Đông Lăng.

 

Dù Sở Dực tài dụng binh như thần, e rằng cũng khó lòng chiếm thế thượng phong tại một quốc gia khó công dễ phòng thủ như Đông Lăng.

 

Bọn họ chỉ còn vỏn vẹn ba ngày.

 

Vân Sơ lập tức thư gửi cho Vân phi.

 

Sáng ngày hôm , Vân phi quả nhiên tổ chức một buổi tiệc ngắm hoa.

 

Lúc là đầu hạ, muôn hoa cỏ đua khoe sắc nở rộ. Bướm chập chờn khắp Ngự Hoa Viên, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.

 

“Gần đây Hoàng Thượng lâm bệnh, cả triều đình lẫn hậu cung đều tịch mịch thê lương. Bổn cung tổ chức yến ngắm hoa hôm nay là để chư vị nương nương thư giãn một phen.” Vân phi : “Thái y Hoàng Thượng chỉ nhiễm phong hàn, gì trở ngại. Tịnh dưỡng cho , qua đợt là sẽ thôi, cần quá lo lắng.”

 

Trưởng công chúa mở miệng : “Còn đa tạ Tử Nguyệt hầu bệnh, mới khiến bệnh của Hoàng Thượng thuyên giảm nhanh chóng như .”

 

Trưởng công chúa và đương kim Hoàng thượng cùng chung một mẫu , trời sinh cũng hảo cảm với Tô gia. Người kéo Tô Tử Nguyệt bên cạnh để hàn huyên tâm sự.

 

Tô Tử Nguyệt mím môi, ngượng ngùng đáp lời: “Đây đều là việc Tử Nguyệt nên .”

 

“Trang Thân Vương phi quá khiêm tốn .” Vân Sơ giữ nụ đoan trang khóe môi: “Ta một cũng trạc tuổi Trang Thân Vương phi, thấy đây thật khiến cảm giác thiết như tiểu trong nhà.”

 

Tô Tử Nguyệt càng thêm ngượng nghịu: “Vậy đây mạn phép cả gan gọi Thái Tử Phi một tiếng tỷ tỷ.”

 

“Đây là bánh hoa quế do tự tay , tuy dùng hoa quế phơi khô từ năm nhưng hương vị cũng tệ.” Vân Sơ bưng mâm bánh hoa quế đưa qua: “Tử Nguyệt , nếm thử xem?”

 

Ân phi gật đầu: “Bánh hoa quế quả thực tệ. Sơ nhi truyền công thức cho Quách ma ma đó, cũng một ít.”

 

Tô Tử Nguyệt do dự một hồi.

 

Phu quân từng dặn dò, nàng phép dùng bất cứ thứ gì lạ bên ngoài, cũng uống nước ở bên ngoài, sợ cổ trùng trong nàng c.h.ế.t .

 

ánh mắt của bao , Thái Tử Phi hẳn là dám bỏ độc thức ăn nhỉ.

 

Nếu nàng ngã xuống ngay mặt , Thái Tử Phi sẽ khó thoát tội mưu hại.

 

Nghĩ , Tô Tử Nguyệt nhận lấy bánh hoa quế, c.ắ.n một ngụm nhỏ: “Đa tạ Thái Tử Phi tỷ tỷ.”

 

Một ngụm bánh hoa quế trôi xuống cuống họng, nàng đột nhiên cảm thấy lồng n.g.ự.c đau đớn kịch liệt, trái tim ngừng co rút, tay chân gần như tê liệt thể cử động .

 

chuyện chỉ xảy trong tích tắc, nàng nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường, cứ như sự thoải mái chỉ là ảo giác.

 

“Tử Nguyệt , bánh ngon ?”

 

Vân Sơ mỉm hỏi.

 

Ngô Vân từng khi tử cổ c.h.ế.t thì ký chủ sẽ phản ứng. Xem , con tử cổ đầu tiên c.h.ế.t .

 

Tô Tử Nguyệt gương mặt tươi của Vân Sơ, thầm nghĩ chắc bản đa nghi quá mức.

 

Nàng trả lời: “Đây là đầu tiên ăn bánh hoa quế ngon đến đó.”

 

hiểu vì , trong lòng nàng cảm thấy chút hoảng hốt.

 

Nàng lên : “Đã tới giờ hoàng thúc dùng t.h.u.ố.c , trở về Dưỡng Tâm Điện. Kính xin các vị nương nương thứ , Tử Nguyệt xin cáo từ .”

 

“Trang Thân Vương phi, cũng !” Sở Hoằng Du nhảy từ bàn của đám trẻ con sang: “Ta một bài văn mới, lúc để hoàng tổ phụ cho lời bình.”

 

Thằng bé nắm c.h.ặ.t t.a.y Vân Sơ: “Không sáng nay mẫu và phụ vương còn nhắc tới bệnh tình của hoàng tổ phụ ? Đi , chúng cùng !”

 

Những phi tử khác cũng thăm, nhưng mấy ngày nay cứ mỗi bọn họ tới đó là Hoàng Thượng giận mắng đuổi , ngày nào cũng là mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, khiến họ chẳng còn thiết tha đến nữa.

 

 

Loading...