Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 424

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:18
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hình Bộ Thượng thư Đỗ đại nhân tiến lên: “Cao công công là hầu hạ bên cạnh Hoàng Thượng, nhưng dám ôm dã tâm lớn đến , tự tiện dời phần mộ tổ tiên đến long mạch, đây chính là tử tội tru di!”

 

Bình Tân Hầu c.ắ.n răng, hùng hồn : “Chẳng trách long thể Hoàng Thượng càng ngày càng suy nhược, thì là Cao công công tác quái! Tuy rằng Cao công công hầu hạ Hoàng Thượng nhiều năm, chẳng công cũng khổ, nhưng nay dám vọng tưởng cắt đứt căn cơ Đại Tấn, thiên lý khó dung! Xin Bệ hạ nghiêm minh quyết đoán, chớ nên mềm lòng!”

 

Một âm thanh từ bên ngoài vọng tới, là tiếng của Cao công công: “Hoàng Thượng, Quốc sư tới .”

 

Hoàng đế lạnh lùng : “Cao công công, ngươi cùng Quốc sư điện.”

 

Cao công công tại cảm thấy sởn tóc gáy, lão lén lút về phía Sở Thụy.

 

Sở Thụy bộ mắt mũi, mũi tim, lặng lẽ yên tại chỗ.

 

Kế sách của Vân Sơ nhằm thẳng Cao công công, mà hề sự chuẩn . Hắn cần thiết tự rước họa .

 

C.h.ế.t một Cao công công thì sẽ còn công công khác.

 

Đối với , chuyện chẳng hề tạo thành bất kỳ tổn thất nào.

 

Hoàng đế gằn từng chữ một: “Quốc sư, Vân ái khanh tâu với ngươi, ngươi hãy thử xem xét và cho Trẫm kết quả.”

 

Đinh Nhất Nguyên duỗi tay chắp tay niệm quyết, đó liếc mắt về phía Cao công công xuống bậc thang, dạo quanh Cao công công một vòng.

 

Cao công công chỉ cảm thấy một nỗi kinh hãi vô hình đang bủa vây.

 

“Hoàng Thượng!” Đinh Nhất Nguyên xoay , ngữ khí kinh ngạc : “Vi thần phát hiện long khí quấn quanh Cao công công... Cao công công hầu hạ Hoàng Thượng nhiều năm, theo lẽ thường, long khí chỉ nên quẩn quanh bên kẻ hầu cận, nhưng hiện giờ vi thần thấy luồng long khí len lỏi sâu lục phủ ngũ tạng của Cao công công... Cao công công di chuyển phần mộ tổ tiên chiếm long mạch, hút cạn long khí nên mới khiến long thể Thánh thượng ngày càng suy nhược! Nếu xử tử Cao công công, long khí của Hoàng Thượng sẽ hút khô, dẫu Biển Thước tái thế cũng khó cứu vãn long thể!”

 

Cao công công thể tin nổi, sợ tới mức đầu gối mềm nhũn, lập tức quỳ sụp xuống: “Bệ hạ! Lão nô hề chuyện đó! Nô tài đối với Hoàng Thượng trung thành tận tâm, tuyệt đối bất kỳ tâm tư bất chính nào. Lão nô gì về việc dời phần mộ tổ tiên, chắc chắn là kẻ đang hãm hại lão nô...”

 

“Hừ! Một tên thái giám như ngươi, ai rỗi ăn hãm hại ngươi?” Bình Tân Hầu lạnh : “Chỉ là Hoàng Thượng quá mức tín nhiệm ngươi, khiến ngươi mới sinh những tâm tư bất chính!”

 

Đại học sĩ chắp tay : “Quốc sư từng dự đoán chính xác địa long chuyển , đủ thấy năng lực của là chân thật. Xin Bệ hạ mau chóng quyết đoán!”

 

“Ngươi! Ngươi!”

 

Hoàng đế tức đến mức ngón tay run rẩy.

 

Quốc sư từng tính toán chuẩn xác nhiều xảy thiên tai, Trẫm sẽ hoài nghi Quốc sư.

 

Trẫm và Cao công công cùng lớn lên từ nhỏ. Khi còn nhỏ hiểu chuyện, Trẫm thường xuyên cho Cao công công cùng ăn cùng ngủ. Đây là Trẫm tín nhiệm nhất, cũng là bằng hữu Trẫm coi trọng nhất.

 

Trẫm quả thật ngờ Cao công công dám chuyện như !

 

“Hoàng Thượng, lão nô !”

 

Cao công công bò lê lết, ôm lấy ống quần Hoàng đế.

 

Chính lúc , Quốc sư Đinh Nhất Nguyên bất chợt rút Thượng Phương Bảo Kiếm đeo bên Hoàng đế, lạnh giọng thốt: “Kẻ tiếp xúc long thể thể khiến long mạch mau chóng suy yếu, Bệ hạ mau tránh xa!”

 

Hắn vung kiếm quét ngang, cánh tay Cao công công lập tức c.h.é.m rơi xuống đất.

 

Cao công công kinh sợ ngây dại, nhưng ngay đó y dùng cánh tay còn túm chặt long bào Hoàng đế: “Bệ hạ, lão nô oan uổng, xin minh xét cho!”

 

Hoàng đế ho khan kịch liệt.

 

Người càng tin rằng chỉ cần Cao công công chạm là long khí của sẽ hút mất, khiến thể ngày một suy yếu. Hèn chi bệnh tình lâu mà cứ ngày càng trầm trọng.

 

Hóa đầu sỏ gây họa là kẻ cận bên .

 

“Phàn Minh!”

 

Hoàng đế gầm lớn.

 

Phàn Minh đang canh gác ngoài điện vội vàng bước , thấy cánh tay đứt lìa đại điện, m.á.u tươi vương vãi, sắc mặt lập tức biến đổi.

 

Hắn thấy Quốc sư tay cầm bảo kiếm, cứ ngỡ Quốc sư ý hành thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-424.html.]

 

“G.i.ế.c Cao công công!” Hoàng đế lạnh lùng phán: “G.i.ế.c ngay cho trẫm!”

 

Máu huyết của Cao công công b.ắ.n tung tóe khắp nơi.

 

Tin tức lan truyền khắp triều dã, bất kể là văn võ bá quan dân chúng, ai dám tin một tên hoạn quan hèn mọn dám mưu toan xâm chiếm long mạch.

 

Vân Sơ tin lúc nàng đang xem xét sổ sách.

 

Cái c.h.ế.t của Cao công công tuy là do một tay nàng sắp đặt, nhưng trong lòng nàng hề chút gợn sóng. Một hoạn quan gia tộc nương tựa, một khi chọn phản bội chủ tử, tự nhiên gánh chịu hậu quả tương xứng.

 

Nàng đặt sổ sách xuống, lấy một bình sứ nhỏ đưa cho Thu Đồng đang phía : “Đưa thứ đến Trịnh gia, để họ chuyển cung cho Thục phi.”

 

Thu Đồng thoáng dừng hỏi: “Có thể tin tưởng Thục phi ?”

 

Vân Sơ chỉ mỉm .

 

Nàng sớm đoán Sở Thụy sẽ gây trở ngại, tuyệt đối để Vân phi Ân phi ở Dưỡng Tâm Điện hầu hạ. Bởi , nàng một bước, tìm đến mẫu của Thất hoàng tử, chính là Thục phi.

 

Thục phi là khiêm nhường, tranh giành đoạt vị, ở trong cung hầu như cảm giác tồn tại, cũng chính vì thế mà khiến khác kiêng kỵ.

 

Phạm Khắc Hiếu

Hiện tại, trong hoàng thất, ngoài Sở Dực thì Thất hoàng tử là khả năng tranh chấp ngôi vị nhất. Sở Thụy chắc chắn sẽ cho rằng Thất hoàng tử và Thái tử đối đầu , vì mới yên tâm để Thục phi đến chăm sóc Bệ hạ, tin rằng sẽ xảy biến cố nào.

 

mà...

 

Vân Sơ nhấp một ngụm .

 

Ba năm , để tìm cách đưa Đinh Nhất Nguyên lên vị trí Quốc sư, nàng tay giúp một đàn ông lạc quê hương mấy chục năm tìm nhân. Thân nhân chính là Trịnh gia, nhà đẻ của Thục phi, còn nam tử lạc lối cùng với Thục phi, cũng là thừa kế tương lai của Trịnh gia.

 

Bắt đầu từ dạo đó, nàng kết mối giao hảo sâu sắc với Trịnh gia.

 

Thất hoàng tử còn nhỏ, Trịnh gia chỉ là quan Tứ phẩm, Thục phi thông minh, tất nhiên nàng nên lựa chọn phe phái nào.

 

“Mau .” Vân Sơ cất lời: “Chuyện thể trì hoãn thêm nữa.”

 

Thu Đồng gật đầu tuân lệnh, cầm bình t.h.u.ố.c nhanh chóng rời .

 

lúc , Sở Hoằng Du tan học trở về phủ. Trước tiểu tử về nhà đều luôn vui tươi hớn hở, nhưng hôm nay trông như đang mang nặng tâm sự.

 

Vân Sơ kéo nhi tử đến mặt, ôn tồn hỏi: “Du ca nhi, con gặp chuyện phiền muộn gì ?”

 

Sở Hoằng Du mím chặt môi, ngước mắt nàng: “Nương, con thấy trong Quốc Tử Giám rằng Hoàng tổ phụ g.i.ế.c Cao công công, liệu thật ạ?”

 

“Chuyện là chuyện mà một hài tử như con nên nhọc lòng...”

 

Vân Sơ thốt lên một nửa ngắt lời: “Nương, con sắp tròn tám tuổi , là một đại trượng phu.”

 

Sở Hoằng Du gằn từng tiếng, nghiêm nghị : “Phụ mặt tại kinh thành, trụ cột của gia đình chính là con, con là nam tử hán, con mau chóng trưởng thành để bảo vệ nương cùng các .”

 

Vân Sơ nhận nhi tử thực sự trưởng thành. Lần đầu gặp gỡ, thằng bé còn nhỏ xíu như thế, ba năm, nó cao vượt lên, nàng cần khom lưng để xoa đầu nó nữa. Nàng thể cứ xem Du ca nhi là tiểu hài tử mãi.

 

Nghĩ đến đây, Vân Sơ chút phiền muộn vì thời gian trôi nhanh, nhưng càng vui mừng hơn gấp bội.

 

Nàng chậm rãi cất lời: “Cao công công phản bội Hoàng tổ phụ, nô tài phản chủ là tội đáng muôn c.h.ế.t.”

 

Sở Hoằng Du trầm mặc một lát. Mỗi nó đến chỗ Hoàng tổ phụ náo loạn, Cao công công đều ôn tồn dỗ dành, cho nó ít quà bánh, nó quý Cao công công. Chỉ là nó thể ngờ Cao công công là phản đồ.

 

“Nương, con luyện võ.”

 

Sở Hoằng Du lưng, bước sân, nghiêm cẩn bắt đầu tập luyện.

 

Trong lúc Vân Sơ còn đang thất thần, Mạnh Thâm bước phòng khách: “Con thỉnh an cữu mẫu.”

 

“Thâm ca nhi đến ư.” Nàng nở nụ tươi tắn: “Sắp đến giờ cơm chiều, con hãy ở đây dùng bữa cùng cữu mẫu.”

 

Mạnh Thâm khẽ gật đầu: “Vài ngày nữa, mẫu con sẽ tiến về kinh thành. Người tin Bệ hạ lâm trọng bệnh nên vô cùng lo lắng, trở về kinh đô để hầu hạ bệnh tình.”

 

 

Loading...