Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 428
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:22
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trang Thân Vương lòng.” Hứa thái sư nhận lấy sách, : “Lão phu lúc chuyện quan trọng cần thương nghị với Hoàng Thượng. Chi bằng để đưa sách . Mời Trang Thân Vương hồi phủ.”
Vừa dứt lời, ông xoay bước đại điện, cung nữ canh giữ lập tức khép chặt cửa điện.
Gương mặt Sở Thụy lập tức sa sầm.
Nếu thúc đẩy cổ trùng phát tác, cần tiếp cận gần gũi với Hoàng Thượng, nhất là giao tiếp bằng mắt. hiện giờ, cách nào để bước đại điện.
Cao công công còn, quả nhiên y mất một cánh tay đắc lực.
Mấy ngày kế tiếp, Sở Thụy tìm cách vẫn thể tiến điện.
Sau mấy lượt Hứa thái sư ngăn cản, cuối cùng thể nhẫn nhịn thêm. Khi chư thần còn kịp rời , lớn tiếng : “Chúng thần sáu ngày diện kiến thánh nhan, vô cùng lo lắng cho long thể Hoàng Thượng. Hứa thái sư năm bảy lượt ngăn cản chúng thần tiến điện diện thánh, chăng chuyện gì che giấu?”
“ , Hứa thái sư,” Bình Tân hầu hùa theo: “Ít nhất cũng để chúng thần thỉnh an Hoàng Thượng một tiếng chứ.”
Thái phó mơ hồ cảm thấy điều gì đó , liền cất tiếng hô lớn: “Hoàng Thượng, chúng thần cầu kiến!”
Bá Viễn hầu cũng hưởng ứng: “Nghe đồn mấy ngày nay Hoàng Thượng triệu thái y tới khám. Chúng thần thật sự lo lắng cho long thể, xin Hoàng Thượng cho phép chúng thần yết kiến!”
Sở Thụy dẫn đầu quỳ rạp xuống đất.
Mấy vị đại thần khác cũng sôi nổi quỳ theo.
Hứa thái sư bậc thềm, siết chặt nắm đấm.
Hay cho Trang Thân Vương, đây là lợi dụng quần thần để tạo áp lực lên lão phu.
Trong điện, Thục phi cuống quýt cả tay chân: “Làm đây? Nếu những đại thần xông điện, e rằng chuyện Hoàng Thượng hôn mê nhiều ngày sẽ thể giấu giếm nữa!”
“Có gì hoảng hốt!” Vân phi lạnh lùng thốt lên: “Thục phi cứ an tâm hầu hạ Hoàng Thượng cho là !”
Bà hít một thật sâu tiến đến cửa đại điện, hiệu cho cung nữ lập tức mở cửa.
Cánh cửa điện nặng nề kẽo kẹt mở .
Chúng thần vội vàng ngẩng đầu. Họ tưởng Hoàng đế bước , ai ngờ chỉ thấy Vân phi, một khí lạnh, thẳng đến mặt họ.
“Hoàng Thượng đang an dưỡng, kẻ nào dám cả gan ồn!” Vân phi lạnh lùng : “Hoàng Thượng phán rằng Người gặp chư vị. Các vị đừng đến nữa. Chờ Hoàng Thượng khỏi bệnh, tự nhiên sẽ triệu kiến!”
Sở Thụy là kẻ giỏi nhẫn nại. Bằng , thể ẩn nhẫn nhiều năm đến thế.
Khó khăn lắm mới đến bước , quyết để thứ hủy hoại.
Huống hồ, và phe cánh của Thái Tử sớm trở mặt thành thù.
Hắn ngẩng đầu, từ tốn mở miệng: “Nếu nhất quyết điện diện kiến Hoàng Thượng thì , Vân phi nương nương thể gì ?”
Vân phi gằn từng tiếng: “Kẻ nào dám tự tiện xông Dưỡng Tâm Điện, g.i.ế.c tha!”
“Xoạt!” Phàn Minh bên cạnh, lập tức tuốt bội kiếm.
Sở Thụy vẫn giữ nguyên nét mặt: “Từ đến nay Ngự Lâm Quân chỉ lệnh Hoàng Thượng. Từ khi nào mà một tiểu tiểu hậu phi thể sai phái Thống lĩnh Ngự Lâm Quân?”
Hắn dứt lời, thần sắc của tất cả mặt đều đổi.
Ánh mắt họ quét qua Vân phi và Phàn Minh.
Vân phi tức giận đến mức mặt đỏ tía tai.
“Trang Thân Vương lời thật nực .”
Một giọng lạnh lùng truyền đến từ bên ngoài điện.
Chỉ thấy Vân Sơ dẫn theo vài hài tử bước Dưỡng Tâm Điện.
Đôi môi nàng khẽ nhếch, lộ vẻ châm biếm: “Vân phi nương nương đang nắm giữ Phượng ấn, quyền thế chẳng khác gì Hoàng Hậu. Ngự Lâm Quân tuy chỉ lệnh phụ hoàng, nhưng cũng phục tùng Phượng ấn! Hơn nữa, nếu Vân phi nương nương thể tự do Dưỡng Tâm Điện, còn thể sai phái Ngự Lâm Quân, điều đó đủ chứng tỏ chuyện đều phụ hoàng ngầm cho phép! Trong điện, ngoài Vân phi nương nương còn Thục phi nương nương, và phụ hoàng cũng thường xuyên triệu kiến các hài tử như Du ca nhi điện để trò chuyện…”
Bên cạnh nàng là Du ca nhi, Trường Sinh, Mạnh Thâm, cùng với Thất hoàng tử, Cửu hoàng tử và Thập hoàng tử—ba vị hoàng tử còn ở kinh thành đều mặt.
Thất hoàng tử mười một tuổi, dáng thẳng tắp như thanh trúc, bình thản : “Phụ hoàng cao tuổi, càng thích quây quần bên cạnh tôn tử. Người thường bảo chúng điện vui đùa, tấu chương xử lý công vụ. Chư vị hà tất phiền?”
Mọi đầy nghi ngại.
Phi tử, hoàng tử, nhi tức, tôn tử của Hoàng Thượng, cùng với Thống lĩnh Ngự Lâm Quân và Hứa thái sư, tất cả đều đang ngăn cản những kẻ ý định tiến điện.
Nếu nhất quyết xông , e rằng sẽ rước lấy cơn thịnh nộ của thánh thượng.
Đa quần thần đều nảy sinh ý định rút lui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-428.html.]
Trên gương mặt Sở Thụy, khóe môi cong lên một nụ nhạt.
Vân Sơ ơi Vân Sơ, quả nhiên khiến thất vọng. Trí tuệ mẫn tiệp quả hổ danh là trưởng tỷ của , khiến đành bó tay thể đối phó.
E rằng Hoàng Thượng hạ mê dược, nếu tại tử cổ trong cơ thể y hề phản ứng...
Hiện giờ là ngày thứ sáu, chờ thêm ba ngày nữa cổ trùng trong cơ thể Hoàng Thượng sẽ tiêu diệt, lúc đó sẽ còn gì để cậy .
Tất cả đại thần đều lui , Dưỡng Tâm Điện khôi phục vẻ an tĩnh.
Vân phi thở phào nhẹ nhõm. May mắn Sơ nhi nhắc nhở bà liên thủ với các phi tần hậu cung.
Lúc đầu bà còn e sợ đám hậu phi sẽ phản bội, nhưng Sơ nhi , mẫu sẽ luôn nghĩ cho cốt nhục tiên.
Nếu Hoàng Thượng băng hà, thê t.h.ả.m nhất chính là những vị hoàng tử .
Thử hỏi, mẫu nào thể lấy nhi tử sinh của mạo hiểm?
Thất hoàng tử nắm tay Cửu hoàng tử, Thập hoàng tử dặn dò: “A Cửu, A Thập, phụ hoàng đang nghỉ ngơi, hôm nay chúng đừng thăm nữa, chúng đến Ngự Hoa Viên chơi .”
Thập hoàng tử dùng chất giọng trẻ con : “ lâu gặp phụ hoàng.”
“Suỵt!” Sở Hoằng Du hiệu cho im lặng: “Nếu các đại thần hỏi, ngươi là ngươi gặp Hoàng tổ phụ . Tuyệt đối để lộ chuyện ngoài.”
Thập hoàng tử lập tức bịt chặt miệng, lắc đầu cam đoan: “Ta lời, ngoan, sẽ để lộ!”
Cửu hoàng tử vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Lúc nãy phụ hoàng còn khen , các ngươi đều thấy cả chứ?”
“ , thấy .” Sở Trường Sinh : “Đi thôi, chúng đến Ngự Hoa Viên!”
Mạnh Thâm cùng Thất hoàng tử dẫn theo một đám hài tử tới Ngự Hoa Viên.
Phạm Khắc Hiếu
Bên trong Dưỡng Tâm Điện, Thục phi tiếp tục đút t.h.u.ố.c cho Hoàng đế.
Ở đại điện bên cạnh, Hứa thái sư đang phê duyệt tấu chương. Ông là trọng thần Nhất phẩm, quan trong triều hơn nửa đời , nên một việc vẫn thể quyết định .
những đại sự như mở quốc khố, nghênh đón sứ thần ngoại quốc, gia tăng binh lực tiến đến biên cương... những việc một thần tử như ông thể quyết, chỉ thể tạm thời kéo dài thời gian.
Vân Sơ nhẩm đếm, cũng chỉ còn hai ngày nữa thôi. Chờ Thục phi đút xong t.h.u.ố.c cuối cùng, Hoàng Thượng sẽ thể thanh tỉnh , Sở Thụy cũng còn đáng sợ nữa.
Thấy Dưỡng Tâm Điện tạm thời yên , nàng cất bước trở về Đông Cung.
Mới trong thấy Ân phi đang ôm Giác ca nhi trêu đùa. Thấy nàng tới, bà mới giao Giác ca nhi cho nhũ mẫu lên : “Một khắc nữa Khánh Hoa sẽ tới, con và nghênh đón .”
Bà vì chuyện của tỳ nữ Đinh Đông mà giữa Khánh Hoa và Vân Sơ sinh ngăn cách.
Một bên là nữ nhi sinh, một bên là nhi tức. Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bà vẫn hi vọng hai bọn họ thể hòa hảo với .
Vì lẽ đó, bà mới cố ý đưa ý Vân Sơ đích nghênh đón Khánh Hoa.
Vân Sơ gật đầu.
Về tình về lý, nàng quả thật nên đích đón tiếp.
Hai đến cổng cung, thấy Khánh Hoa đang bước xuống xe ngựa.
“Nhị tỷ.” Vân Sơ hớn hở chào hỏi: “Đi đường vất vả , cho sắp xếp ngọ thiện ở Đông Cung, Nhị tỷ hãy đến Đông Cung nghỉ ngơi .”
Khánh Hoa mệt mỏi, nghĩ ngợi một lúc đáp: “Ta lo cho phụ hoàng, để thỉnh an phụ hoàng .”
“Cái ...” Ân phi về phía Vân Sơ: “Sơ nhi, con thấy việc ...”
Nét mặt Vân Sơ hề đổi: “Vậy đến Dưỡng Tâm Điện .”
Khánh Hoa từ phủ Bình Lãnh xa xôi trở về kinh thành thăm bệnh, nàng lý do gì để ngăn cản.
Hơn nữa, Sở Thụy chắc đoán chuyện Hoàng Thượng hôn mê, chỉ là nắm chứng cứ mà thôi.
Ngay cả Cửu hoàng tử, Thập hoàng tử nhỏ như còn thể những bí mật , nàng cũng nên che giấu Khánh Hoa gì.
Dù , cũng chỉ còn hai ngày.
Đoàn đến Dưỡng Tâm Điện.
Mới đến trường lang, một tiểu thái giám vội vã chạy tới: “Khởi bẩm Thái Tử Phi, , Du điện hạ đ.á.n.h với Cửu hoàng tử.”
“Cái gì?” Vân Sơ nhíu mày: “Sao đ.á.n.h ?”
Du ca nhi và Cửu hoàng tử cũng trạc tuổi, quan hệ giữa hai hài tử vô cùng thiết. Tuy rằng là thúc chất, nhưng thật thiết hơn cả , xảy xô xát?