Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 429

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Sơ nhi, con mau .” Ân phi vội vã : “Hài tử náo loạn đúng mực, đừng để thương lớn chuyện.”

 

Vân Sơ theo tiểu thái giám đến Ngự Hoa Viên.

 

Ân phi cùng Khánh Hoa tiếp tục về phía Dưỡng Tâm Điện.

 

Còn đến Dưỡng Tâm Điện thì gặp Tô Tử Nguyệt giữa đường.

 

“Ân phi nương nương, Công chúa Khánh Hoa.” Tô Tử Nguyệt uốn gối hành lễ: “Ta mới đến Dưỡng Tâm Điện. Người hầu hạ Hoàng thúc ngủ , Ân phi nương nương và Công chúa tới cũng thể diện kiến.”

 

“Không .” Ân phi nở nụ : “Khánh Hoa đường xa tới đây, dù thế nào cũng nên tới thỉnh an. Trang Thân Vương phi cứ thong thả.”

 

Tô Tử Nguyệt về phía , lúc nàng lướt qua Ân phi thì đột nhiên dừng bước.

 

“A, hình như son môi của nương nương dính răng .”

 

Nàng duỗi tay, dùng khăn tay khẽ lướt qua môi Ân phi.

 

Ân phi đột nhiên thấy bất an.

 

Bà đang định tránh thì đột nhiên cảm thấy môi tê dại, một thứ gì đó chui miệng bà trôi thẳng xuống yết hầu.

 

Con ngươi bà trợn to, đưa tay bóp cổ chính .

 

“Mẫu phi!” Khánh Hoa bước tới đẩy mạnh Tô Tử Nguyệt, xem xét tình huống của Ân phi. Thấy Ân phi liều mạng bóp cổ bản , nàng tức giận trừng mắt Tô Tử Nguyệt: “Ngươi gì Mẫu phi !”

 

Tô Tử Nguyệt vẻ vô tội, giọng điệu nhẹ nhàng: “Ta , chẳng Ân phi nương nương vẫn an đó ?”

 

Khánh Hoa đầu , quả nhiên thấy Ân phi lấy vẻ tĩnh tại như thường, giống như những gì xảy ban nãy chỉ là ảo giác.

 

Nàng còn kịp mở lời thì Ân phi rảo bước thẳng Dưỡng Tâm Điện.

 

Khánh Hoa chỉ đành theo .

 

Trong điện nhiều Ngự Lâm Quân, tam bộ nhất cương, canh giữ vô cùng nghiêm ngặt.

 

Có cung nữ đang sắc thuốc, mùi d.ư.ợ.c liệu nồng gắt quẩn quanh Dưỡng Tâm Điện khiến cảm thấy khó chịu.

 

“Bái kiến Ân phi nương nương, bái kiến Công chúa Khánh Hoa!”

 

Cung nhân ngoài cửa đồng loạt thỉnh an.

 

Ân phi đẩy cửa đại điện bước .

 

Khánh Hoa giật .

 

Tới nơi phụ hoàng tẩm điện, thể thẳng thừng tiến cần bẩm báo?

 

Nàng áp xuống nghi hoặc trong lòng, theo Ân phi bước bên trong.

 

Nàng thấy Hoàng đế, chỉ thấy bốn phía long sàng buông rèm nặng nề, ngăn chặn tầm mắt của tất cả .

 

“Ân phi tỷ tỷ.” Thục phi bên long sàng lên hành lễ: “Công chúa Khánh Hoa tới thỉnh an Hoàng Thượng ? Hoàng Thượng mới ngủ say .”

 

“Phiền Thục phi lấy một chén t.h.u.ố.c tới đây, Khánh Hoa đích đút t.h.u.ố.c cho Hoàng Thượng, bày tỏ chút lòng hiếu kính.” Ân phi bình thản mở miệng.

 

Khánh Hoa đôi mày liễu khẽ nhíu .

 

Hình như nàng từng đút t.h.u.ố.c cho phụ hoàng, nhưng nếu mẫu phi nàng thì cứ theo ý bà .

 

Một lúc , Thục phi bưng một chén t.h.u.ố.c tới.

 

Ân phi giành một bước, cầm lấy chén t.h.u.ố.c khuấy lên lạnh lùng mở miệng: “Kéo rèm .”

 

Thục phi bước lên vén từng lớp rèm che nặng nề sang một bên.

 

“Phụ hoàng...”

 

Khánh Hoa thấy long sàng, giọng lộ sự run rẩy.

 

Đây là phụ hoàng của nàng , tiều tụy đến nhường , còn uy nghi khí thế của đấng cửu ngũ chí tôn!

 

Tuy phụ hoàng thích nữ nhi nhưng nàng thể thích phụ hoàng chứ?

 

Nàng cũng như bao hài tử khác, cũng mong chờ phụ yêu thương, cũng hy vọng phụ thể sống lâu trăm tuổi, trường thọ vô biên.

 

“Phụ hoàng, rốt cuộc là ?”

 

Khánh Hoa rơi lệ.

 

Nàng cảm nhận điều gì đó thích hợp.

 

Động tĩnh trong đại điện lớn như , tại phụ hoàng dấu hiệu tỉnh ?

 

Ân phi đưa chén t.h.u.ố.c khuấy hồi lâu qua đó: “Cho phụ hoàng con uống t.h.u.ố.c .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-429.html.]

[]

 

Khánh Hoa lau nước mắt bưng lấy chén thuốc, thổi thổi đưa tới bên môi Hoàng đế.

 

Môi Hoàng đế chậm rãi mở .

 

lúc , một tiếng quát lạnh lùng vang lên: “Dừng tay!”

 

Vân Sơ vội vàng tiến .

 

Ân phi đổi sắc mặt, cầm lấy chén t.h.u.ố.c rót miệng Hoàng đế.

 

“Khánh Hoa, mau ngăn mẫu phi !”

 

Vân Sơ la lớn.

 

Khánh Hoa gần nhất theo bản năng ngăn chặn hành động của Ân phi, nàng tin tưởng Vân Sơ, mà là nàng cảm nhận mẫu phi dường như trở thành một khác, vô cùng xa lạ.

 

“Xoảng!”

 

Chén t.h.u.ố.c Vân Sơ phất tay đ.á.n.h văng xuống đất.

 

Cùng lúc đó, nàng tiến lên, dứt khoát dùng khuỷu tay giáng mạnh một đòn gáy Ân phi, khiến bà lập tức hôn mê ngã xuống đất.

 

Thục phi sợ tới mức bịt chặt miệng , run rẩy yên.

 

Khánh Hoa trợn tròn đôi mắt, chất vấn: “Vân Sơ! Ngươi gì đó!”

 

Vân Sơ hít sâu một , khom lưng dọn sạch chén t.h.u.ố.c vỡ tan đất.

 

Hiện giờ Hoàng Thượng hôn mê, tự bọn họ gánh vác, cho phép cung nhân nào bén mảng tới gần tẩm điện, tất cả chuyện đều là do bọn họ tự xử lý.

 

Thục phi sợ tới mức dám gì, vội vàng hỗ trợ đỡ Ân phi tới chỗ chiếc ghế gần đó.

 

Khánh Hoa c.ắ.n răng : “Vân Sơ, nếu ngươi cho một lời giải thích thỏa đáng thì sẽ bỏ qua cho ngươi !”

 

Vân Sơ lau sạch t.h.u.ố.c dính tay, chậm rãi mở miệng: “Trên đường tới Dưỡng Tâm Điện hai gặp ai?”

 

Khánh Hoa Vân Sơ dẫn dắt, mở miệng trả lời: “Trang Thân Vương phi.”

 

“Quả nhiên là .”

Phạm Khắc Hiếu

 

Trong mắt Vân Sơ tràn ngập sát ý.

 

Lúc tiểu thái giám dẫn nàng tới Ngự Hoa Viên, nửa đường thì nàng cảm thấy gì đó đúng.

 

Nếu là nửa năm , tới với nàng Du ca nhi đ.á.n.h với thì nàng chắc chắn nghi ngờ.

 

từ khi Sở Dực xuất chinh, Du ca nhi nhanh chóng trưởng thành, ở giai đoạn đặc biệt thế , Du ca nhi thể gánh vác trách nhiệm của một đích trưởng tử, tuyệt đối chuyện đ.á.n.h trong cung cấm, khiến mẫu như nàng hao tổn tâm trí mà lo lắng.

 

Nàng nhanh chóng nhận dẫn dụ nàng .

 

Vì thế nàng tức tốc chạy về Dưỡng Tâm Điện, quả nhiên bắt gặp Khánh Hoa cùng Ân phi đang long sàng của Hoàng đế đút thuốc.

 

Chuyện đút t.h.u.ố.c cho Hoàng Thượng là bổn phận của Thục phi.

 

Ân phi nhúng tay thật sự bình thường.

 

Cũng may là nàng kịp thời ngăn cản.

 

Nàng dám chắc chắn chén t.h.u.ố.c sẽ khiến cổ trùng đang ngủ yên trong long thể Hoàng Thượng thức tỉnh trở , bảy đút t.h.u.ố.c giải mấy ngày nay sẽ thành công cốc.

 

Vân Sơ đến bên cạnh Ân phi, lấy một bình sứ từ trong tay áo , đổ một viên t.h.u.ố.c nhét miệng Ân phi.

 

“Ngươi cho mẫu uống cái gì?”

 

Khánh Hoa vội vàng ngăn cản.

 

Vân Sơ chậm rãi : “Trang Thân Vương phi hạ tử cổ lên mẫu phi.”

 

Nàng vẫn luôn suy nghĩ con cổ trùng thứ ba sẽ ai, chẳng ngờ Sở Thụy xem con tử cổ là quân át chủ bài, đến lúc vạn bất đắc dĩ sẽ chịu dùng tới.

 

Tử cổ cách mê hoặc lòng .

 

Cho dù Ân phi những chuyện nhưng cũng sẽ mê hoặc tâm trí, những chuyện sai trái.

 

Ân phi uống xong t.h.u.ố.c giải thì dần dần tỉnh táo, bà xoa xoa đầu, chút mờ mịt: “Sao gáy đau như ? Đã xảy chuyện gì?”

 

Vân Sơ bình tĩnh thuật chuyện cho bà .

 

Khánh Hoa tức khắc ngây dại: “Vu cổ? Tử cổ? Phụ hoàng hôn mê? Âm mưu của Trang Thân Vương? Chuyện ...”

 

“Sơ nhi, cũng may con kịp thời ngăn đút thuốc, nếu Hoàng Thượng chịu thêm nguy hiểm .” Ân phi trầm mặc : “Hay cho Tô Tử Nguyệt, dám ám toán , để xem xử trí nàng thế nào!”

 

“Mẫu phi hiện tại vẫn đang trong trạng thái trúng cổ.” Vân Sơ mím môi: “Cứ tạm thời che giấu Trang Thân Vương , bằng gây họa. Chờ qua hai ngày nữa, phụ hoàng khỏe thì chuyện đều dễ giải quyết hơn .”

 

Ân phi gật đầu: “Được, cứ ở Dưỡng Tâm Điện .”

 

 

Loading...