Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 437

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:32
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vân Sơ vén váy lăng xăng chạy về phía Dưỡng Tâm Điện.

 

Đến cửa Dưỡng Tâm Điện, nàng còn thì thấy tiếng t.h.ả.m thiết vang lên, là tiếng của các hậu phi cùng chư vị hoàng tử, công chúa.

 

Bước trong, cung nữ thái giám cùng với chư vị đại thần đều đang quỳ rạp đất, rống t.h.ả.m thiết.

 

Không khí bi thương bao trùm cả Dưỡng Tâm Điện.

 

Vân Sơ bước lên một bước, tiến trong đại điện. Càng đến gần thì tiếng tê tâm liệt phế càng thêm rõ rệt. Những vị hậu phi mất chỗ dựa, đến đứt ruột đứt gan.

 

Nàng bước qua ngạch cửa, cuối cùng cũng tới nội thất.

 

Nàng thấy Sở Hoằng Du cùng Sở Trường Sinh cũng đang dựa long sàng to.

 

Quốc Tử Giám tan học thì hai hài tử thấy tiếng chuông, dĩ nhiên hiểu hàm ý thâm sâu của nó. vì tất cả đều chạy tới Dưỡng Tâm Điện nên hai đứa nhỏ cũng theo tới đây...

 

“Hoàng tổ phụ ...” Sở Hoằng Du nhào về phía Vân Sơ, thanh âm nghẹn ngào: “Nương, hoàng tổ phụ còn nữa...”

 

Sở Trường Sinh cũng nhào lòng Vân Sơ: “Nương, con buồn...”

 

Vân Sơ khẽ xoa đầu hai hài tử, hiệu cho Thính Sương trấn an các con. Nàng thì về phía long sàng.

 

Đến bên cạnh long sàng, nàng thấy Hoàng đế đang đó. Dung nhan tái xám tựa than chì, khóe miệng còn vương mấy giọt huyết đen tanh tưởi.

 

Bốn cung nữ đang quỳ gối bên cạnh lau rửa cho Hoàng đế, chỉnh trang thứ, long bào...

 

Cạnh long sàng, Nhiếp Chính Vương Sở Thụy đang sừng sững.

 

“Chính là ngươi!”

 

Ánh mắt Vân Sơ đỏ ngầu. Nàng bước thẳng tới, vươn tay chộp lấy cổ áo Sở Thụy.

 

Lòng nàng dâng lên sự căm hận tột cùng, hận thể lập tức kết liễu tên gian tặc mắt.

 

“Thái Tử Phi quá mức kích động, trách nàng thất thố.” Sở Thụy cong môi khẩy: “Ngày hôm qua tin tức Thái Tử hoăng thệ truyền về kinh thành, nàng cũng mất khống chế như , đủ để chứng minh tình cảm của nàng và Thái Tử vốn chẳng sâu đậm gì đúng ?”

 

Lồng n.g.ự.c Vân Sơ dâng trào mạnh mẽ.

 

Nàng mím chặt môi, cố hết sức đè nén cảm xúc đang trào dâng.

 

Sự thật hiển nhiên, tức giận lúc cũng vô ích, nàng cần tĩnh tâm suy xét vì Sở Thụy đột nhiên mưu sát Hoàng Thượng...

 

Nàng quỳ gối long sàng.

 

Nước mắt tự nhiên trào như suối.

 

Tuy cơ thể đang than, nhưng đầu óc nàng vẫn ngừng tính toán...

 

Đôi mắt Sở Thụy lộ rõ vẻ u tối.

 

Y lợi dụng ả tiện phụ ngu xuẩn Lê Tĩnh Xu để hạ độc Hoàng đế, dĩ nhiên là ý đồ lợi dụng lâu dài, nào ngờ vì cái c.h.ế.t của Sở Dực mà Hoàng đế bi thương quá độ, ngừng thổ huyết... Sáng nay, chính y thúc giục cổ trùng khiến Hoàng đế miễn cưỡng thượng triều, ý định là để ông kịp thời lập tân Thái Tử, ngờ Hoàng đế ngất xỉu ngay triều, khi hồi cung Dưỡng Tâm Điện thì ngừng nôn máu, tất cả đều là huyết đen tanh tưởi, cứ thế , khí thì ít, khí thoát nhiều...

 

Lần y mạnh mẽ đ.á.n.h thức cổ trùng trong Hoàng đế, khiến bản hao tổn hai mươi năm dương thọ, hẳn là từ lúc đó, long thể của Hoàng đế cũng bước sang bên sườn dốc...

 

Nếu c.h.ế.t, thì cứ c.h.ế.t .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-437.html.]

Vừa lúc nhường chỗ.

 

Sở Thụy ngước mắt đám quần thần đang quỳ rạp đất.

 

“Trước khi Hoàng Thượng lâm chung, hạ thần là ở bên cạnh túc trực.” Một vị Đại học sĩ Nội các ngẩng đầu lên: “Hoàng Thượng đại nạn khó qua nên khẩu thuật thánh chỉ cho ghi , quyết định tân quân. Giờ đây, long thể của Tiên Hoàng, hạ thần sẽ tuyên thánh chỉ , mời chư vị tiếp nhận!”

 

Trong Dưỡng Tâm Điện là của hoàng thất và các quyền thần chủ chốt.

 

Bên ngoài bậc thềm điện, bá quan văn võ, thái giám cung nữ cùng Ngự Lâm Quân chen chúc, tất cả đều đang lóc bi thương.

 

khoảnh khắc vị Đại học sĩ Nội Các cầm thánh chỉ dậy tuyên , tiếng than chậm rãi lắng xuống.

 

Vân Sơ nhướng mắt vị đại thần . Hắn là Bá Viễn hầu, đồng thời nhậm chức Tứ phẩm Đại học sĩ trong Nội Các. Thân phận huân quý, chức quan hiển hách, điểm mấu chốt là nắm giữ quyền lực trong Nội Các, khiến trở thành một trong những nhân vật hàng đầu ở kinh thành.

 

Nàng từng Du ca nhi nhắc tới đích tử của Bá Viễn hầu, biểu hiện ở Quốc Tử Giám vô cùng xuất sắc, là hai học sinh Vương coi trọng nhất, ngang hàng với Mạnh Thâm.

 

Dựa theo xu hướng , phủ Bá Viễn hầu nhanh sẽ trở thành một thế lực lớn mạnh.

 

Chỉ đáng tiếc... Bá Viễn hầu chọn nhầm phe phái.

 

Vân Sơ cúi đầu, che giấu sự lạnh lẽo nơi đáy mắt.

 

“Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu rằng, Trẫm tại vị ba mươi năm, cặm cụi suốt ngày đêm, quản gian nan...”

 

Phần mở đầu của thánh chỉ là một đoạn tự sự dài dòng của Hoàng đế, liệt kê những việc trong mấy năm qua, những cống hiến cho Đại Tấn, những lợi ích mang cho bá tánh... Mãi một hồi lâu mới vấn đề cốt lõi.

 

Phạm Khắc Hiếu

“... Nhiếp Chính Vương Sở Thụy tuổi nhỏ chịu bao nhiêu khổ sở, luyện tính nhẫn nại phi thường... lúc Trẫm hấp hối, Sở Thụy cận kề bên cạnh, Trẫm đích dạy bảo, cùng chung một thể với Trẫm... Trẫm cưỡi hạc về Tây, Đại Tấn trữ quân kế vị, Trẫm nghĩ tới nghĩ lui, triệu Hứa thái sư, Nhiếp Chính Vương, Bá Viễn hầu, Quân Cơ Xử Tề đại nhân... cùng thương nghị, quyết định lập Nhiếp Chính Vương Sở Thụy tân hoàng đế kế thừa đại thống! Bố cáo thiên hạ, ghi sử sách, Khâm thử!”

 

Bá Viễn hầu dứt lời, cạnh Sở Thụy là Lâm đại nhân, tân Thống soái Ngự Lâm Quân, đồng thời là đích trưởng tử nhà đẻ của Bá Viễn hầu và là tâm phúc Sở Thụy đề bạt, lập tức mở miệng hô vang: “Thần khấu kiến tân quân, Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

 

Vị Thống soái mở miệng, bảy tám xung quanh Sở Thụy cũng hùa theo, cúi đầu xưng thần: “Chúng thần khấu kiến tân quân, Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

 

Những đại thần còn đều lặng lẽ đưa mắt .

 

Rõ ràng vẫn còn hoàng tử, còn hoàng tôn cùng huyết mạch hoàng thất, tại Hoàng Thượng lập một chất tử dòng bên tân quân?

 

Chuyện quả thực quá thái quá, thể chấp nhận.

 

Nhiếp đại nhân quỳ bên cạnh Vân Sơ nhịn ngẩng đầu: “Xin hỏi Bá Viễn hầu, di chiếu đóng Ngọc Tỷ ?”

 

“Nhiếp Chu lớn mật!” Bá Viễn hầu tay cầm thánh chỉ, đại biểu cho Hoàng quyền, gọi thẳng tên Nhiếp đại nhân, lạnh giọng quát: “Ngươi hoài nghi di chiếu, ngươi tội đáng c.h.ế.t là gì !”

 

Vân Trạch nhàn nhạt mở miệng: “Từ xưa đến nay, khi di chiếu của Tiên Hoàng ban bố, văn võ bá quan đều khấu đầu tung hô tân đế. tại lúc , tất cả đại thần ngoài điện đồng loạt giữ im lặng? Chính là vì nội dung của di chiếu khó thể phục chúng!”

 

Bá Viễn hầu cầm di chiếu ném tay Vân Trạch, lạnh lùng : “Di chiếu là lời vàng ngọc của Tiên Hoàng, đích chép thành văn bản. Nếu chư vị còn nghi ngờ, xin mời bá quan văn võ tự truyền thánh chỉ !”

 

Bình thường, chỉ đôi khi Hoàng đế hứng chí mới tự tay thánh chỉ, còn đều do Đại học sĩ Nội Các chép , đó Hoàng đế đóng Ngọc Tỷ xác nhận.

 

Vân Trạch lướt qua, quả thật tìm vấn đề, đó truyền thánh chỉ cho bá quan văn võ luân phiên truyền .

 

Sở Thụy lạnh.

 

Di chiếu chính là do Đại học sĩ Nội Các Bá Viễn hầu đích , Ngọc Tỷ cũng là Ngọc Tỷ thật, dù thế nào cũng thể tìm sai sót.

 

Năm đó, phụ của y từng là Thái Tử, nhưng chính vị Hoàng đế hiện tại hãm hại đến c.h.ế.t.

 

Nay, y thể tự tay tiễn kẻ thù g.i.ế.c cha xuống cửu tuyền, cũng phụ đoạt non sông . Dù y chỉ còn mười năm dương thọ thì , chỉ cần đủ thời gian để y một hài tử, kéo dài huyết mạch đế vương và bảo vệ giang sơn cho phụ là đủ .

 

 

Loading...