Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:34
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đứa trẻ nhận nuôi từ chi thứ vô cùng hiểu chuyện, hiện đang theo học tại Quốc Tử Giám, ưu ái, tiền đồ tương lai rộng mở.

 

Mọi sự rõ ràng đang tiến triển theo hướng , vì lẽ gì giữa chừng xảy biến cố ...

 

“Lão phu nhân im lặng?” Vân Sơ truy hỏi: “Đường đường là Bá Viễn hầu, là một nữ nhi giả mạo, lẽ nào Lão phu nhân lời nào để biện minh?”

 

“Hắn, nàng... ... Hầu phủ...”

 

Lão thái thái đ.á.n.h úp bất ngờ, căn bản thể thốt nên lời. Cổ họng dâng lên vị tanh ngọt, bà cố gắng nén , tránh để bản phun m.á.u ngất xỉu ngay tại Dưỡng Tâm Điện.

 

Quốc sư Đinh Nhất Nguyên lạnh lùng chất vấn: “Chẳng lẽ bộ hơn trăm trong Bá Viễn hầu phủ đều toa rập lừa gạt triều đình, chỉ là kẻ giả mạo Bá Viễn hầu, nhiễu loạn triều cương?”

 

Bá Viễn hầu cạnh Vân Sơ ngừng run rẩy.

 

Nàng Vân Trạch đè chặt vai thể nhúc nhích, chỉ thể dùng ánh mắt khẩn thiết hiệu cho tổ mẫu của , khẽ lắc đầu.

 

Lão thái thái hiểu thấu ý tứ , tức khắc nước mắt rơi đầy mặt, gần như phát điên kêu lên: “Đây ... tuyệt đối Bá Viễn hầu! Lão cũng hề nàng là ai, một nữ tử ti tiện như nàng dám giả mạo Hầu gia, mạo phạm lễ nghi! Thái Tử Phi, nàng giả mạo mệnh quan triều đình, nhiễu loạn triều cương, tội ... đáng, đáng tru diệt! Xin Thái Tử Phi, Nhiếp Chính Vương đòi công bằng cho Bá Viễn hầu phủ chúng !”

 

Nói xong, Lão thái thái nhắm nghiền hai mắt.

 

Nếu thừa nhận kẻ là Bá Viễn hầu, bộ Hầu phủ sẽ phạm tội khi quân.

 

Trong thời điểm Tiên hoàng băng hà mẫn cảm như thế , tội khi quân đủ để tru di tam tộc, thậm chí cửu tộc; nhẹ nhất cũng xử lưu đày biên ải...

 

Hy sinh một thể giữ trọn cả gia tộc. Dù là đứa tôn nữ bà tự hào nhất, cũng thể nhẫn tâm vứt bỏ.

 

Vân Sơ cũng thấu.

 

Dù kết quả , chỉ cần chứng minh phận Bá Viễn hầu là giả, thì di chiếu tuyên hiển nhiên cũng là giả mạo.

 

“Ta tội!” Bá Viễn hầu nặng nề quỳ sụp xuống đất, cúi gằm mặt, đ.á.n.h mất tôn nghiêm: “Là mưu sát Bá Viễn hầu chân chính, thế , chiếm cứ Hầu phủ! Di chiếu cũng là do ngụy tạo! Ta nguyện lấy cái c.h.ế.t để tạ tội với tiên đế!”

 

Nàng dứt lời, lập tức lao đầu về phía cây cột gần đó.

 

Vân Trạch nhanh chân bước tới cản nàng, lạnh lùng quát: “Là ai sai khiến ngươi ngụy tạo di chiếu để Nhiếp Chính Vương đăng cơ! Chưa khai rõ chuyện, há thể dễ dàng tìm c.h.ế.t như !”

 

Đại Lý Tự Khanh tiến lên, lớn tiếng cãi : “Thẩm vấn phạm nhân là chức trách của Đại Lý Tự, việc liên quan gì đến Vân đại nhân!”

 

Vân Trạch lập tức im lặng.

 

Kể từ khi Sở Thụy hạ cổ độc lên Hoàng Thượng, ngoài việc đề bạt của Lâm gia, Phùng gia, còn đổi hết những kẻ cận của Sở Dực tại Đại Lý Tự.

 

Đại Lý Tự Khanh hiện tại chính là tay sai đắc lực của Sở Thụy.

 

“Việc còn cần điều tra ?” Bình Tân hầu nhịn mà lên tiếng: “Di chiếu lợi cho ai lớn nhất, kẻ đó chính là chủ mưu sai sử!”

 

Ánh mắt của tất cả triều thần lập tức đổ dồn về phía Sở Thụy.

 

Hắn thờ ơ đáp lời: “Lúc nãy, cũng thầm cân nhắc vì Hoàng thúc quyết ý truyền ngôi cho , thừa nhận ban đầu thật sự vui mừng khôn xiết. khi bình tĩnh suy xét, nhận chắc chắn kẻ đang mưu toan vu oan hãm hại !”

 

Vân Sơ cất lời: "Tuy vị Bá Viễn hầu là kẻ giả mạo, nhưng chắc chuyện liên quan đến hầu phủ. Ta cho rằng nên bắt giam bộ trong hầu phủ để thẩm vấn. Tội giả truyền thánh chỉ tội nhẹ, cần điều tra rõ!"

 

Nghe lời , Bá Viễn hầu lập tức run rẩy bần bật.

 

Thái Tử Phi rõ ràng phận chân thật của thị, thị là dòng m.á.u của hầu phủ nên mới dùng bộ hầu phủ để uy h.i.ế.p thị.

 

Nếu thị thành thật khai báo, e rằng cả hầu phủ lẫn thị sẽ biến mất khỏi kinh thành !

 

nếu khai , Nhiếp Chính Vương chắc chắn sẽ dễ dàng buông tha cho phủ Bá Viễn hầu...

 

Thị c.ắ.n đầu lưỡi, cuối cùng thốt lên: “Là, là do Nhiếp Chính Vương phi lệnh cho giả thánh chỉ!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-439.html.]

Hoàng đế băng hà, là phụ nhân của tông thất, Nhiếp Chính Vương phi đương nhiên mặt từ sớm. Thị đang quỳ gối trong đám , lời khai của Bá Viễn hầu giả thì vô cùng kinh ngạc và hoảng sợ.

 

Sao nàng thể sai khiến Bá Viễn hầu giả thánh chỉ ...

 

khi chạm ánh mắt của Sở Thụy, nàng lập tức hiểu rằng bản chỉ một con đường để , đó chính là phu quân thừa nhận hành vi phạm tội .

 

Chỉ thế, phu quân mới thể thoát , mới thể bảo vị trí Nhiếp Chính Vương tôn quý.

 

Phu quân của nàng chính là Nhiếp Chính Vương. Dẫu cho nàng nhận tội , tống thiên lao, phu quân nhất định sẽ tìm cách cứu nàng . Bởi lẽ, từng nàng giống như một tia sáng rọi thế giới tăm tối của ...

 

“Nhiếp Chính Vương phi còn lời gì để biện minh?” Đại Lý Tự Khanh lớn tiếng chất vấn: “Một nữ tử dám cả gan nhúng tay việc triều chính, còn bịa đặt thánh chỉ, ngươi bản phạm trọng tội gì !”

 

“Là, là ...” Tô Tử Nguyệt bước khỏi đám đông, quỳ gối thềm bậc thang: “Việc do một gây , liên quan tới bất kỳ ai khác. Chính là tham vọng Hoàng Hậu, trở thành mẫu nghi thiên hạ nên mới lừa gạt phu quân, chuyện đại nghịch bất đạo như . Tội nhân Tô Tử Nguyệt cam tâm tình nguyện mặc cho Đại Lý Tự Khanh xử lý!”

Phạm Khắc Hiếu

 

Đại Lý Tự Khanh khỏi liếc Sở Thụy. Quả thật, vô cùng bối rối, nên xử lý vụ việc .

 

Sở Thụy bước từng bước xuống bậc thềm, chậm rãi tới bên cạnh Tô Tử Nguyệt.

 

Hắn bộ bá quan văn võ đang quỳ bên , gằn từng chữ một: “Vương phi của bổn vương vì hiểu chuyện nên mới gây chuyện lố bịch đáng chê như . Bổn vương nàng tạ với chư vị.”

 

Bá quan văn võ bên kìm mà xì xào bàn tán.

 

“Chuyện chê ư?”

 

“Giả truyền thánh chỉ, đây mà là chuyện chê ?”

 

“Hành vi suýt chút nữa điên đảo dòng dõi hoàng thất, chỉ một lời xin thể thoái thác trách nhiệm ?”

 

“Nhiếp Chính Vương quả thật coi chúng thần mắt...”

 

Mọi mới bắt đầu xôn xao, còn kịp lên tiếng phản bác thì Sở Thụy tiếp tục : “ hành vi của nàng gây tội ngập trời, khó lòng tha thứ. Một lời xin liệu thể khiến bá quan văn võ tâm phục khẩu phục? Bổn vương chỉ đành đại nghĩa diệt mà thôi!”

 

Hắn khom lưng, đỡ Tô Tử Nguyệt dậy.

 

Trong đầu Tô Tử Nguyệt vang lên những tiếng "rầm rầm" đinh tai, thị còn đang cố gắng suy nghĩ đại nghĩa diệt ý gì, chẳng lẽ giống như những gì thị đang dự đoán?

 

khi thấy nụ ôn nhu của Sở Thụy, thấy đôi mắt đa tình quen thuộc , thị cảm thấy hình như là quá đa nghi.

 

Chẳng kịp đợi thị nghĩ thêm điều gì, Sở Thụy đột nhiên rút bội kiếm bên hông vị thống soái Ngự Lâm Quân, Lâm đại nhân, hung hăng đ.â.m thẳng bụng Tô Tử Nguyệt.

 

“Phập!”

 

Trường kiếm xuyên thấu bộ thể Tô Tử Nguyệt, lục phủ ngũ tạng đều đ.â.m thủng, m.á.u tươi cũng theo đó trào từ khóe miệng nàng.

 

Nàng kinh ngạc tột độ đàn ông mặt: “Phu quân...”

 

Sở Thụy kề sát bên tai thị, giọng lạnh lùng: “Phu nhân, yên lòng mà . Ta sẽ lập bia trường sinh cho nàng, và trong lòng cũng sẽ vĩnh viễn một vị trí dành cho nàng.”

 

“Phu quân...” Tô Tử Nguyệt run rẩy cả thể, m.á.u từ khóe miệng vẫn ngừng tuôn : “Ta, ...”

 

Nàng vẫn còn nhớ buổi tối hôm thành năm xưa, ôn nhu dịu dàng tựa ánh trăng. Đôi mắt hoa đào của chứa chan hình bóng của nàng, khiến nàng dâng hiến bộ thể xác và tinh thần cho .

 

Nàng thể vì bất cứ chuyện gì, kể cả việc chịu c.h.ế.t... nhưng mà.

 

Thị run rẩy nâng tay lên, trìu mến vuốt ve bụng nhỏ của chính .

 

“Ta, quên cho, phu quân...” Tô Tử Nguyệt chỉ thốt lên vài chữ, đó phun một búng m.á.u lớn: “Ta, mang, mang thai...”

 

Cuối cùng, gương mặt Sở Thụy cũng xuất hiện một tia cảm xúc chân thật hề giả tạo: “Nàng cái gì cơ...”

 

“Ta... ọe.” Tô Tử Nguyệt nôn một ngụm m.á.u lớn.

 

Nàng còn kịp hết câu, thể mềm nhũn, ngã gục lòng Sở Thụy.

 

 

Loading...