Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 440

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:30:35
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sở Thụy lập tức nắm lấy cổ tay thị để bắt mạch.

 

Hắn bệnh lâu ngày, tự nhiên cũng tích lũy chút kiến thức y lý, việc bắt mạch là chuyện vô cùng dễ dàng đối với .

 

Khi cảm nhận mạch đập yếu ớt, mong manh đang nảy lên, trái tim co rút kịch liệt.

 

Hắn thực sự hài tử, nhưng mà...

 

“Phu, quân...”

 

Tô Tử Nguyệt gian nan thốt hai chữ nhắm nghiền mắt , mất thở.

 

“Phu nhân!”

 

Sở Thụy bi thống, gầm lên một tiếng nhẹ.

 

Tại , tại nàng sớm cho ?

 

Tại đợi đến khi mũi kiếm đ.â.m , nàng mới cho một việc trọng đại như thế?

 

Khi còn nhỏ, tận mắt chứng kiến phụ tắt thở mặt.

 

Thuở thiếu thời, cũng chính mắt mẫu lìa đời.

 

Lớn hơn một chút, trưởng tỷ luôn che chở cũng qua đời.

 

Giờ đây, ngay cả hài tử sinh cũng đoạn tuyệt thở ngay mắt ...

 

Y vốn mang mệnh Thiên Sát Cô Tinh, cớ gì vẫn cô độc một , cớ gì như thế!

 

Văn võ bá quan đều cảnh tượng mắt cho kinh hãi tột độ.

 

Trong ấn tượng của quần thần, Nhiếp Chính Vương chính là một kẻ bệnh tật triền miên, sắc mặt thường nhật vẫn luôn tái nhợt, trông vô cùng yếu đuối, nào ngờ y g.i.ế.c là g.i.ế.c chút do dự!

 

Kẻ y g.i.ế.c c.h.ế.t chính là thê tử mới cưới cửa!

 

Nếu y đang bộ, thì vẻ bi thống thê lương gương mặt quả thực giống ngụy trang một chút nào!

 

Vân Sơ gần đó nên rõ ràng những lời đứt quãng của Tô Tử Nguyệt, nàng trong cơ thể non nớt thai nhi.

 

Thai nhi thành hình đó phụ ruột thịt thọc một kiếm mà đoạt mạng.

 

Nếu vì đứa bé , e là Sở Thụy dù giỏi ngụy trang đến mấy cũng khó mà rơi nổi một giọt nước mắt bi thương.

 

Đáng thương cho Tô Tử Nguyệt mới mười sáu tuổi xuân, một lòng gửi gắm nơi Sở Thụy nhưng y xem như quân cờ thí mạng.

 

“Bổn vương thanh lý môn hộ!” Sở Thụy nước mắt giàn giụa, gian nan thốt lên: “Bổn vương tuyệt tâm tư ngấp nghé ngôi vị cửu ngũ chí tôn. Một mảnh chân tâm của , mong chư vị đại nhân hãy rõ!”

 

“Nhiếp Chính Vương đại nghĩa diệt , quả là tấm gương sáng cho triều đình!” Đại Lý Tự Khanh vội vàng phụ họa tâng bốc: “Người , mau giam giữ Bá Viễn hầu giả mạo , đưa linh cữu của Nhiếp Chính Vương phi... về Nhiếp Chính Vương phủ!”

 

Cung nữ thái giám bước tới, nhanh chóng tẩy rửa vết m.á.u mặt đất, cứ như từng biến cố kinh hoàng nào xảy .

 

Thế nhưng, long thể của Hoàng đế vẫn còn long sàng nhắc nhở tất thảy rằng, chừng nào tân quân quyết định, chuyện vẫn thể kết thúc.

 

Thủ phụ Đại học sĩ của Nội Các bèn cất lời: “Nếu Hoàng Thượng lưu di chiếu, xin phép để Nội Các, Hàn Lâm Viện, cùng với ba vị Tam Công đại nhân cùng thương nghị quyết định tân quân kế vị của Đại Tấn...”

 

“Chờ .” Hứa thái sư vốn trong đám đông, bỗng nhiên tiến tới phía .

 

Nãy giờ Hứa thái sư vẫn giữ im lặng, Vân Sơ sớm nhận vị Thái sư hẳn Sở Thụy uy h.i.ế.p mà trở thành đồng lõa.

 

Hứa thái sư, chính là con đường thoái lui Sở Thụy tính toán kỹ lưỡng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-440.html.]

 

Thủ phụ Đại học sĩ cung kính hỏi: “Không Hứa thái sư điều gì chỉ giáo?”

 

“Đêm qua, Hoàng Thượng đơn độc tuyên triệu bản quan cung yết kiến, thương nghị việc lập trữ quân.” Hứa thái sư hiệu cho phó quan phía , lập tức lấy một bản thánh chỉ từ trong tay áo, cung kính đặt tay Thái sư: “Lúc đó Hoàng Thượng lo lắng về long thể, nên sớm định thừa kế ngai vàng... Khi Bá Viễn hầu tuyên di chiếu ban nãy, bản quan cứ ngỡ lúc lâm chung Hoàng Thượng đổi ý, nên tiện lấy thánh chỉ từ đêm qua... nếu di chiếu của Bá Viễn hầu là giả, thì chỉ thể lấy thánh chỉ trong tay bản quan chuẩn. Không chư vị đại nhân ý kiến ?”

 

Bình Tân hầu gan lớn, lên tiếng: “Tuy nhiên, di chiếu trong tay Thái sư đây cũng cần kiểm chứng thật giả. Chẳng bằng cần dài lời, cứ tuyên chỉ !”

 

Hứa thái sư lập tức mở thánh chỉ .

 

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu rằng: Từ khi Trẫm đăng vị đến nay... quốc gia bảo vệ lâm nguy, trật tự quản lý loạn... Long thể của Trẫm ngày càng sa sút, đêm ngày thể an giấc. Sau khi Trẫm quy tiên, nếu kế thừa thể giữ tâm tư cẩn trọng, Trẫm mới thể yên lòng mà , cơ nghiệp Đại Tấn mới thể truyền thiên thu vạn đại... Thái Tử vốn Trẫm tin tưởng yêu thương, vốn nên kế thừa đại thống, nhưng bỏ mạng sa trường, đó là nỗi đau lớn của Đại Tấn... Hoàng Thái Tôn Sở Hoằng Du thuận lòng thiên hạ, nên đăng cơ ngai vàng.”

 

“Nhiếp Chính Vương đảm nhận sự vụ, Hứa thái sư chí bỉnh trung trinh, Đại học sĩ tài trí hơn ... Năm lấy Nhiếp Chính Vương đầu, trở thành đại thần phụ quốc cho đến khi ấu đế thể tự chấp chính...”

 

“Thần dân thiên hạ, mang áo tang hai mươi bảy ngày. Chư vương tại đất phong cần hồi kinh tham dự...”

 

“Khâm thử!”

 

Thánh chỉ xong, những mặt chỉ trầm mặc giây lát, đồng loạt dập đầu hô lớn: “Chúng thần lãnh chỉ!”

 

Lật xem sách sử mấy trăm năm của Đại Tấn, quả thật từng chuyện Hoàng Thái Tôn lên kế vị dù vẫn còn Hoàng tử. Điều cũng chuyện quá khó tiếp thu đối với triều thần.

 

Huống hồ, những vị Hoàng tử còn đều mẫu tộc cường đại hậu thuẫn. Nếu lên ngôi ấu đế, mà thế lực chống đỡ thì khó an ngôi vị .

 

Vì thế mà chúng đại thần cũng chỉ kinh ngạc một lát, đồng loạt thừa nhận tính chân thực của di chiếu, đồng thời tham kiến tân quân.

 

“Khấu kiến Hoàng Thượng, ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

 

Sở Hoằng Du vẫn còn đang đắm chìm trong nỗi đau Hoàng tổ phụ băng hà, cũng để tâm kỹ thánh chỉ. Mãi đến khi bản chúng đại thần vây quanh, đưa lên vị trí tối cao, mới nhận chuyện gì đang xảy đến.

 

Phạm Khắc Hiếu

Hắn lập tức đưa mắt về phía Vân Sơ.

 

Vân Sơ đáp bằng một ánh mắt ẩn ý, Sở Hoằng Du ngầm hiểu, hít sâu một cất tiếng: “Chúng ái khanh bình .”

 

Chúng thần đồng loạt dậy.

 

Vân Sơ liếc Sở Thụy đang lẫn trong đám .

 

Người , quả nhiên mưu tính vô cùng thâm sâu.

 

Y dùng bản di chiếu thứ nhất nhằm dò xét điểm mấu chốt của bá quan văn võ. Nếu ai dám bóc trần sự giả dối của bản thánh chỉ đó, Sở Thụy thể danh chính ngôn thuận bước lên ngôi cửu ngũ.

 

Khi bản di chiếu đầu tiên phản bác, y lập tức dùng đến bản di chiếu thứ hai.

 

Bản thánh chỉ mới xác định tân quân là Hoàng Thái Tôn. Ấu đế vẫn còn đến tám tuổi, tất yếu cần đại thần phụ quốc.

 

Theo ý chỉ, Nhiếp Chính Vương đầu, bốn vị đại thần phụ quốc còn đều tuân theo mệnh lệnh của Sở Thụy. Trong , Hứa Thái Sư bức bách quy phục, hai vị Nội Các Đại học sĩ chắc chắn cũng trở thành tay chân của Sở Thụy. Hiện tại, chỉ còn duy nhất Thủ phụ Đại học sĩ vẫn kéo vòng xoáy .

 

Vân Sơ khẽ mím bờ môi. Sở Thụy dường như nắm rõ suy tính của nàng. Muốn Du ca nhi thuận lợi đăng cơ, nàng tất thừa nhận tính chân thật của bản chiếu thư , đồng thời chấp nhận việc Sở Thụy trở thành đại thần phụ quốc, nắm quyền nhiếp chính.

 

Sau khi xác định tân quân thì đợi Tiên hoàng nhập táng Hoàng Lăng mới thể cử hành đại điển đăng cơ. Toàn bộ việc đều giao cho Lễ Bộ xử lý.

 

Toàn bộ hoàng cung khoác lên màu tang tóc. Cung nhân đều y phục trắng, đầu cài hoa trắng, đèn lồng trắng giăng mắc khắp nơi. Tiếng than triền miên dứt, khí bi thương bao trùm chốn.

 

Vân Sơ nhịn nghĩ tới đời .

 

Lúc nàng qua đời cũng chỉ mới hơn ba mươi, khi đó Hoàng Thượng vẫn còn sống khỏe, mà đời Hoàng Thượng thành như ...

 

Khi nàng đổi vận mệnh của thì cũng đồng thời đổi mệnh của nhiều khác. Có một nên c.h.ế.t từ sớm thì vẫn sống tới bây giờ, vài vốn nên sống khỏe thì đoản mệnh...

 

Sở Dực...

 

Hốc mắt nàng đỏ hoe. Vừa nãy, trong triều, đại thần đề nghị xây dựng một ngôi mộ y quan tại Hoàng Lăng để chôn cất di vật của Sở Dực, bởi vì di thể của thể tìm thấy. Tuy nhiên, nàng kiên quyết cự tuyệt việc . Nàng vẫn một mực tin Sở Dực tử vong.

Loading...