Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 460
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:33:12
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Người , mau mời ngỗ tác.” Vân Sơ ngừng một chút bổ sung: “Mời tất cả ngỗ tác trong thành đến đây!”
Sở Thụy nhíu chặt mày: “Thái Hậu nương nương đang nghi ngờ điều gì?”
Vân Sơ Đại Lý Tự Khanh: “Chẳng lẽ Thường đại nhân điều gì ?”
Đại Lý Tự Khanh họ Thường, vốn chỉ là một quan Tứ phẩm của Đại Lý Tự, nhưng Sở Thụy một tay đề bạt, trở thành tay chân đắc lực trung thành nhất của y.
Đại Lý Tự Khanh là chức quan Nhị phẩm, chủ yếu phụ trách tra án, thể tham gia tất cả đại án, bao gồm các án kiện trong hoàng cung, đồng thời tham dự những quyết sách quan trọng của triều đình, quả là một trọng chức thực quyền.
Thường đại nhân cất lời: “Thái Hậu nương nương cho phép hạ quan tiếp cận thi hài, hạ quan đương nhiên thể điều gì.”
Vân Sơ tránh sang một bên: “Vậy mời Thường đại nhân tiến hành tra xét.”
Lúc nãy nàng chỉ lo sợ Thường đại nhân hỏng hiện trường nên mới cho của Sở Thụy tới gần.
hiện tại trong lòng nàng đoán sơ bộ chuyện là như thế nào, chỉ cần ngỗ tác đến nghiệm thi là chân tướng sẽ sáng tỏ.
Thường đại nhân bước lên, xuống xem xét thi hài một cách tỉ mỉ, đồng thời tra hỏi vài chi tiết từ các cung nữ ở Trích Nguyệt Các.
“Lúc Nhiếp đại nhân tới Trích Nguyệt Các thì say khướt.”
“Nhiếp đại nhân chỉ là lên đó giải sầu, dặn bọn nô tỳ đừng theo nên bọn nô tỳ vẫn tiếp tục quét dọn lá rụng bên .”
“Bọn nô tỳ đều đang bận rộn ở hậu viện, thấy tiếng động lớn thì mới chạy tới xem xét, đó phát hiện Nhiếp đại nhân rơi xuống, ngay đó Thu Đồng tỷ tỷ cũng tới nơi…”
Thường đại nhân ngừng gật đầu, đó đầu với Vân Sơ: “Khởi bẩm Thái Hậu, theo tra xét của hạ quan, Nhiếp đại nhân đau buồn vì mẫu qua đời, bi thống quá độ, mượn rượu giải sầu, may trượt chân ngã lầu. Phần gáy tổn thương, mất quá nhiều m.á.u nên dẫn đến tử vong.”
Vân Sơ thẳng : “Thường đại nhân dám khẳng định Nhiếp đại nhân c.h.ế.t vì mất m.á.u quá nhiều chăng?”
Thường đại nhân đang định gật đầu thì bỗng cảm nhận ánh mắt sắc lạnh như băng của Sở Thụy.
Hắn lập tức câm miệng, bởi lẽ hiểu rõ, càng nhiều thì sơ hở càng lớn.
Một lúc , ngỗ tác tới.
Tổng cộng năm vị ngỗ tác, đầu chính là Chân ngỗ tác lừng danh khắp kinh thành, ngay cả thường dân cũng nhận .
Phạm Khắc Hiếu
Chân ngỗ tác xuống, cẩn thận xem xét thi hài, đó chắp tay : “Hồi bẩm Hoàng Thượng, Thái Hậu, phần đầu của c.h.ế.t trọng thương, mất m.á.u quá nhiều nên dẫn đến tử vong.”
“Thật chăng?” Vân Sơ bước gần, chỉ mặt Nhiếp Chu hỏi: “Vậy xin hỏi, vì mặt Nhiếp đại nhân xuất hiện vài nốt đỏ ?”
Ánh mắt của Chân ngỗ tác lóe lên.
Trên mặt c.h.ế.t đều là máu, điểm đỏ vô cùng nhỏ, chỉ nghề ngỗ tác mới dễ dàng phát hiện , ngờ Thái Hậu thận trọng đến thế.
Hắn đáp: “Là do phần đầu c.h.ế.t thương nghiêm trọng, m.á.u tụ bên trong xuất huyết nên mới xảy hiện tượng như thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-460.html.]
Hắn là ngỗ tác hàng đầu, lên tiếng, những còn dám thêm tiếng nào.
Vân Sơ bình thản : “Chân ngỗ tác quả nhiên lợi hại, nhưng ai gia cũng lắng ý kiến của những khác.”
Nàng chỉ một ngỗ tác trông vẻ nhút nhát : “Ngươi tới nghiệm thi, những khác lắm miệng.”
Vị ngỗ tác run rẩy tiến lên, cẩn thận xem xét thi hài Nhiếp Chu, lật qua lật mấy , đó quỳ sụp xuống đất: “Hồi, hồi bẩm Thái Hậu, kết quả kiểm tra của tiểu nhân và Chân ngỗ tác... , hề tương đồng…”
Nàng đang định cất lời thì chợt thấy Chân ngỗ tác ngẩng đầu lên : “Tiếu Ngũ, ngươi nghề ngỗ tác còn đầy một năm, dám năng xằng bậy mặt Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương cùng chư vị đại nhân?”
Tiếu Ngũ cực kỳ bất mãn, kịp cất lời thì Vân Sơ lạnh giọng: “Chẳng lẽ ai gia từng , những kẻ liên quan phép xen lời? Người , vả miệng!”
Thu Đồng phía liền tiến lên, giáng mạnh một bạt tai mặt Chân ngỗ tác. Vị ngỗ tác họ Chân kinh hãi tột độ, nhưng nào dám ho he thêm nửa lời, chỉ đành cúi đầu lui sang một bên.
Sở Thụy lạnh lùng cất lời: “Theo thần , nghề ngỗ tác đề cao kinh nghiệm là nhất. Hành nghề vẻn vẹn một năm thì khác gì thường dân? Thần kiến nghị Thái Hậu vẫn nên tham khảo ý kiến của các vị ngỗ tác lâu năm khác.”
“Hả? Nhiếp Chính Vương cho rằng ai gia dám vả miệng ngươi chăng?” Thanh âm của Vân Sơ lạnh thấu xương cốt. Phải , tổn thương Nhiếp Chu chẳng khác nào chặt một cánh tay đắc lực của nàng. Nhiếp Chu chịu cái c.h.ế.t t.h.ả.m thương cũng vì bảo vệ nàng và Du ca nhi. Nàng thề đòi món nợ công bằng cho .
Trích Nguyệt Các lập tức lắng phắc , đám vây xem xung quanh ngay cả thở cũng dám mạnh. Tiếu Ngũ cũng cúi gằm mặt, thể run rẩy.
Vân Sơ dịu giọng hơn : “Tiếu ngỗ tác chăng, ngươi hãy cứ kết quả nghiệm thi của ngươi.”
“Khải bẩm Thái Hậu, tuy tiểu nhân mới nghề tròn một năm, nhưng việc phán đoán nguyên nhân tử vong cơ bản thành vấn đề. Nếu Thái Hậu tin tưởng, tiểu nhân xin mạn phép thẳng.” Tiếu Ngũ thấy Vân Sơ gật đầu, lúc mới lấy hết can đảm tiếp: “Mặt c.h.ế.t bầm tím, xuất hiện nhiều nốt đỏ li ti... Đây là biểu hiện của việc c.h.ế.t vì ngạt thở... Tiểu nhân cho rằng tử vong vì ngã lầu, mà là c.h.ế.t vì nghẹt thở , đó mới kẻ khác ném xuống lầu, cố tình giả hiện trường thành sảy chân ngã lầu c.h.ế.t.”
Khi triệu cung, còn cảm thấy mịt mờ, rõ tình hình . khi chứng kiến Chân ngỗ tác trợn mắt dối, liền hiểu rõ đây là một vụ cố ý sát hại, còn mua chuộc ngỗ tác để che đậy sự thật. Thân là một ngỗ tác, chức trách của họ chính là tìm chứng cứ sót thi thể, vong linh khuất cất lời. Hắn bao giờ quên bổn phận của . Tuy năng lực còn hạn chế, nhưng nguyện ý dốc hết khả năng để phơi bày sự thật, minh oan cho c.h.ế.t.
oái oăm , ở đây chẳng một ai chịu tin lời .
“Quả nhiên ngỗ tác mới hành nghề một năm thì chẳng dùng . Chúng đều tận mắt trông thấy Nhiếp đại nhân rơi từ tầng chín xuống cơ mà.”
“Trước khi rơi, Nhiếp đại nhân còn ngay lan can mà uống rượu, căn bản là c.h.ế.t .”
“Thanh danh của vị Chân ngỗ tác lừng lẫy khắp nơi, nguyên nhân tử vong tuyệt đối sai lệch.”
“Không hiểu tại Thái Hậu cứ khăng khăng tra xét việc , để Nhiếp đại nhân sớm ngày xuống đất an nghỉ chẳng hơn ?”
“Phải đó...”
Tiếu Ngũ đám đông ngờ vực nhưng hề hoảng loạn, ung dung mở miệng: “Người c.h.ế.t vì nghẹt thở đều sẽ xuất huyết ở nướu răng, đây là điều ghi chép trong ‘Ngỗ tác Đại điển’, thể sai sót.”
Có kẻ mạnh dạn bước lên mở miệng c.h.ế.t, cất lời lớn: “Nhiếp đại nhân nào hề xuất huyết nướu răng! Vị Tiếu ngỗ tác quả thực là hồ ngôn loạn ngữ!”
“Xin Thái Hậu cho phép mang liệt tửu đến đây chăng?” Tiếu Ngũ thỉnh cầu: “Tiểu nhân thể chứng minh lời .”
Vân Sơ khẽ phất tay.
Cung nữ phía lập tức lấy liệt tửu. Trong cung vốn đang tổ chức thọ yến, rượu mạnh hề thiếu. Rất nhanh, mang rượu tới.
Tiếu Ngũ quỳ đất, đổ liệt tửu khoang miệng c.h.ế.t, để bộ nướu răng rượu mạnh bao bọc.