Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 472
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:33:25
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Y ấn tượng sâu sắc về Tạ Thế An, vì Tạ Thế An thiếu mất một con mắt, mà là bởi vì còn quá trẻ tuổi, nhỏ hơn y hai ba tuổi, nhưng lúc đó Nhị hoàng vô cùng tín nhiệm và coi trọng... Y ngàn ngờ kẻ từng nguyện trung thành với Nhị hoàng giờ đây trở thành cánh tay của Lục hoàng .
“Thuở ngươi xúi giục Nhị hoàng mưu phản, hiện giờ kích động Lục hoàng mưu nghịch, rốt cuộc ngươi dã tâm gì!”
Thuận Vương thuận tay với lấy đồ vật gần nhất ném thẳng mặt Tạ Thế An.
Trong lều trại chỉ một chiếc bàn, bàn chỉ giấy, bút và mực. Hắn thuận tay cầm lấy nghiên mực ném mạnh tới, nhưng Tạ Thế An nhanh chóng né tránh, khiến nghiên mực chỉ sượt qua vai .
Sắc mặt Tạ Thế An lập tức trầm xuống.
Thuở xưa khinh nhục, khả năng chống trả.
Phạm Khắc Hiếu
hiện tại thì ...
Hắn khẽ nhếch môi lạnh: “Xem Thuận Vương Điện hạ vẫn rõ cục diện mắt. Người , kéo xuống! Đánh hai mươi trượng , tính .”
“Vâng!”
Hai thị vệ lập tức bước , lôi Thuận Vương xuống.
Tạ Thế An về phía Thành Vương: “Tốc độ mau hơn, quân cơ càng lúc càng tụ tập đông đảo, dễ sinh rễ sâu chồi mọc. Bắt đầu từ ngày mai, ngay cả ban đêm cũng hành quân.”
Thành Vương vốn dĩ theo Tạ Thế An răm rắp, lập tức gật đầu: “Cứ theo lời ngươi dạy.”
Khi đến Ninh Châu nhận phong phiên vương, ban đầu ai quản thúc, ngày ngày chìm đắm trong tửu sắc, vô cùng tự do tự tại.
chỉ trong chớp mắt xảy biến cố, một thế gia đại tộc ở Ninh Châu bắt đầu gây nhiễu loạn cho . Đám đó cướp một phần tiền thuế, khiến một phiên vương như thất thế, uy quyền còn bằng một tri huyện. Hắn dù bất mãn đôi co tranh cãi với đám thế gia , nhưng kết quả cuối cùng là trở thành một bù , một phiên vương hữu danh vô thực.
Ngay lúc vô cùng tuyệt vọng, Tạ Thế An xuất hiện, giúp nghĩ diệu kế, dùng liên kế khiến đám thế gia môn phiệt đó chủ động nộp thuế phiên vương phủ... Chính Tạ Thế An giúp khống chế Ninh Châu trong lòng bàn tay.
Cũng nhờ Tạ Thế An hiến cho một kế sách tuyệt diệu, khiến vô dân tự nguyện theo phò tá.
Đám bách tính dìu già dắt trẻ theo Thành Vương, còn tự mang lương khô, chẳng cần cung cấp lương thảo quân lương, chỉ cần ngày ngày ban phát một ít cam lộ khiến những kẻ ngu một lòng một phục tùng.
Sáng ngày hôm , lúc Thiên nữ nương nương ban phát cam lộ, Thành Vương tuyên bố sẽ đẩy nhanh lộ trình, nhanh chóng đuổi tới kinh thành, chẳng một ai dám đưa lời dị nghị.
Hai trăm ngàn dân chúng dùng tốc độ cực nhanh tiến về kinh thành.
Cùng lúc đó, cử điều tra manh mối cũng về kinh.
“Khải bẩm Thái Hậu, lúc thần đến huyện Trường Cam tra xét, phát giác bộ giếng nước trong huyện đều ô nhiễm, sự bất thường...” Vị đại thần đó lấy một ấm nước rót nước một cái chén sứ: “Vừa thì thấy chất lượng nước ở đây vấn đề. Thần tìm đại phu kiểm tra thực hư, nước quả nhiên độc, khi uống thì hai mắt sẽ đỏ lên, bệnh trạng giống ôn dịch...”
Vân Sơ khẽ gật đầu: “Ngoài nguồn nước , còn chứng cứ nào khác ?”
“Toàn bộ tử thi ở huyện Trường Cam đều thiêu hủy, nhiều căn nhà cũng đốt rụi, thần còn tìm thấy chứng cứ nào khác...” Vị đại thần thở dài: “Thần bỏ một bạc lớn để mua một lọ cam lộ từ một hộ dân. Trong nước cam lộ bỏ một loại d.ư.ợ.c liệu mê hoặc lòng , khiến kẻ uống mất lý trí, thể phân định thị phi. Thần cả gan suy đoán, Thành Vương dùng loại d.ư.ợ.c liệu để khống chế dân chúng.”
Vân Sơ cụp mắt.
Chúng sinh d.ư.ợ.c vật khống chế, việc quả thực nan giải hơn so với những gì nàng liệu .
Nàng mở miệng: “Trước tiên, hãy để ngự y điều chế t.h.u.ố.c giải.”
Sáng sớm, mặt trời ló dạng nơi chân trời.
Cách đó xa, một đám bạt ngàn hiện quan đạo ngoài cổng thành, từng bước tiến sát gần.
Dân chúng kinh thành bắt đầu xôn xao.
“Là Thành Vương đưa Thiên nữ nương nương tới kinh thành ban cam lộ!”
“Trời ơi, cuối cùng chúng cũng thể nhận cam lộ , phụ cứu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-472.html.]
“Người nào cũng thể nhận ?”
“Đương nhiên , ngày nào Thiên nữ nương nương cũng phát cam lộ cho dân chúng, chỉ cần xếp hàng là thể lãnh lấy một chén.”
“Vậy chúng cũng nên đến đó xếp hàng ...!”
“...”
Đoàn hơn hai trăm ngàn mạng dừng , lập tức dựng lều trại ven đường, đắp lên một đài cao bằng đất.
Một nữ tử đài, nàng dùng miếng lụa mỏng che mặt, vận một bộ xiêm y trắng, y phục ánh lên sắc bạc kim, ánh mặt trời rực rỡ, kim quang bao phủ khắp , hệt như tiên nữ hạ phàm.
Tay nàng cầm một nhánh cây màu xanh lục, vẩy vẩy mấy cái mấy đại lu nước lớn bên , lu nước hình như cũng bắt đầu phát ánh sáng mờ nhạt.
“Đó chính là Thiên nữ nương nương! Lu nước chính là cam lộ!”
“Mau , mau lãnh cam lộ, nhanh nhanh!”
“Chờ , cũng !”
“...”
Tất cả bách tính trong kinh thành đều dắt díu nhà chạy về phía cổng thành.
lúc , cửa thành đóng sập .
Kinh thành mỗi đêm đều lệnh giới nghiêm, cổng thành khóa chặt nhưng ban ngày vẫn luôn rộng mở để dân chúng thuận tiện . Lúc vốn mở cửa nhưng cuối cùng đóng, bên ngoài , bên trong cũng .
“Sao thế , tại cho bọn ngoài!”
“Ta lãnh cam lộ, mau thả ngoài, phụ uống cam lộ sẽ c.h.ế.t mất!”
“Hài tử nhà cũng đang chờ nước cam lộ của Thiên nữ nương nương cứu mạng, mau lên, mau mở cửa thành, cho bọn ngoài!”
“Cầu xin các vị quan lớn rủ lòng thương...”
“Đi , tránh sang một bên!” Thị vệ thủ thành giơ trường mâu, nghiêm khắc mở miệng: “Triều đình lệnh, trong thời gian một ai phép khỏi thành, mau trở về !”
Dân chúng vây quanh cổng thành chấp nhận sự thật , lập tức lớn tiếng la hét ầm ĩ, xông .
Thị vệ thống lĩnh rút bội kiếm, lưỡi sắc lạnh kề sát cổ một bách tính đang hò hét, ánh mắt nghiêm khắc quét qua đám đông: “Còn kẻ nào gây rối, c.h.é.m tha!” Lúc đám bách tính đang hò hét mới chịu ngưng nghỉ.
Bên ngoài thành, lượng tụ tập như che trời lấp đất.
Hơn hai trăm ngàn bắt đầu quy củ xếp hàng.
Thiên nữ nương nương đài cao, cành lục chi trong tay ngừng vẩy qua vẩy , dáng vẻ thánh khiết từ bi.
Dưới đài ít nhất một trăm lu nước to, bên cạnh mỗi chiếc lu đều thị vệ trông coi, phát nước cam lộ cho đám dân chúng đang xếp hàng, mỗi một chén, lập tức uống hết ngay tại chỗ, dù thì vẫn thể thấy điểm cuối của hàng ngũ .
Dân chúng bên trong kinh thành thể ngoài, nhưng vẫn còn mấy thành trì nhỏ ngoài ngoại ô kinh thành và một thôn trang khác. Sau khi bách tính ở những nơi đó tin tức thì cũng ùn ùn kéo tới.
Người xếp hàng càng ngày càng đông, những uống cam lộ bắt đầu nóng nảy, bồn chồn.
Lúc , Thành Vương một đám vây quanh phía hàng ngũ, lớn tiếng với những uống nước cam lộ: “Chư vị bách tính cần bồn chồn lo lắng, cam lộ là phúc trạch Thiên ban, sẽ cung cấp liên tục, bao giờ cạn! Cho dù mặt trời xuống núi thì Thiên nữ nương nương cũng sẽ , chỉ khi nhân dân đều uống cam lộ, tiêu trừ bệnh tật, bổn vương mới dám tuyên bố thành sứ mệnh!”
“Trời ơi, là Thành Vương điện hạ!”
“Thành Vương điện hạ hạ chuyện với chúng !”
“Khấu kiến Thành Vương điện hạ!”
Một đám dân chúng vội vàng quỳ xuống thỉnh an.