Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 475
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:33:28
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từng chiếc lều san sát dựng lên, khắp nơi đều là . Người lớn c.h.ế.t lặng, dường như chẳng gì, còn đám hài tử thì túm năm tụm ba nghịch bùn đất.
Sở Hoằng Du chống cằm, mở lời: “Mấy các ngươi hãy nghĩ cách dụ đám hài tử tới đây.”
Lâm Đông Đông trợn tròn mắt: “Hoàng Thượng gì ?”
“Ta mang theo nhiều điểm tâm như , dĩ nhiên là để phát cho chúng.” Sở Hoằng Du : “Đây đều là con dân của trẫm, trẫm đương nhiên quan tâm chúng .”
Trong tám thư đồng, hai hài tử lớn tuổi hơn, vẫn luôn đeo tay nải bên , bên trong chất đầy điểm tâm.
Những thứ đều do đêm qua Sở Hoằng Du sai Ngự Thiện Phòng thức trắng đêm chế biến. Trong lúc các ngự trù bận rộn, âm thầm bỏ t.h.u.ố.c giải bột mì. Giờ phút , đến lúc thử nghiệm hiệu quả.
Một lát , đám thị độc dẫn theo hơn hai mươi hài tử về.
Những hài tử đều vượt đường xa từ Ninh Châu tới, y phục sớm rách nát, cũ kỹ. Phụ mẫu chúng dù mang theo lương khô cũng dùng hết từ lâu. Mỗi ngày, ngoài một chén nước Cam Lộ , chúng chẳng còn gì để ăn. Mấy ngày nay, chúng chỉ ăn rau dại, đói đến mức đầu váng mắt hoa...
Khi thấy Sở Hoằng Du lấy một bao điểm tâm đầy ắp, đám hài tử đều sáng rỡ cả đôi mắt, đứa nào nấy nén nổi mà chảy cả nước miếng.
“Các ngươi đều đây.” Sở Hoằng Du khẽ , ngoắc tay: “Ta hỏi các ngươi vài điều. Nếu thể trả lời đúng sự thật, sẽ thưởng cho các ngươi chút điểm tâm.”
Bọn trẻ lập tức gật đầu lia lịa.
“Tại các ngươi kinh thành?”
“Không .”
“Phụ mẫu các ngươi cùng đám mấy ngày nay những gì?”
“Không .”
“Thành Vương cho các ngươi tiếp theo gì ?”
“Không .”
Sở Hoằng Du: “...”
Bất kể hỏi điều gì, lũ hài tử vẫn nhất mực trả lời .
Trần Tam nhỏ giọng : “Đều là đám dân chúng ngu , Thiên Nữ nương nương mê hoặc nên mới lũ lượt kéo đến đây.”
Phụ ngày nào cũng phiền lòng vì chuyện . Dân chúng đông đảo như thế, đ.á.n.h xong, đuổi cũng đặng, quả thực trở thành đại họa nan giải của triều đình lúc .
Sở Hoằng Du chẳng thể hỏi thêm gì, đành bảo đám thư đồng phân phát điểm tâm. Mỗi đứa trẻ nhận năm sáu miếng bánh, chúng nỡ ăn ngay mà vội vàng giấu kỹ vạt áo.
Sau khi dùng xong điểm tâm, ánh mắt đám hài tử chuyển biến rõ rệt. Vừa nãy còn ngây dại mơ hồ, giờ phút dần thanh tỉnh , cảnh xung quanh, dường như đang hồ nghi vì ở nơi đây.
“Tiếp theo, một việc mong các ngươi trợ giúp.” Sở Hoằng Du chắp tay lưng, đám phía : “Giúp truyền bá tin tức cho , rằng từ ngày mai sẽ phát cháo ở thành Tây.”
Bọn trẻ cháo phát, liền ngừng l.i.ế.m môi, bởi từ lâu lắm chúng nếm một hạt gạo nào.
Giải quyết xong xuôi, Sở Hoằng Du chuẩn hồi cung. Hắn nhanh chóng an bài chuyện , chỉ cần đám dân chúng dùng cháo giải dược, Thành Vương tự nhiên sẽ thể mê hoặc bọn họ nữa.
Đang chuẩn thành thì một tiếng gọi vọng từ phía : “Kia chẳng là Hoàng... ưm!”
Hắn đầu, thấy Tạ Nhàn đang Giang di nương vội vàng bịt miệng, bên cạnh còn nghĩa tử Từ Thích của Giang di nương.
Giang di nương Sở Hoằng Du vận xiêm y thường dân, rõ tiểu Hoàng đế đang cải trang vi hành, tuyệt đối thể để bại lộ phận. Nàng vội vã : “Chúng thể chuyện riêng một lát chăng?”
Sở Hoằng Du gật đầu, với đám thư đồng: “Các ngươi qua bên chờ .”
Phạm Khắc Hiếu
“Thỉnh an Hoàng Thượng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-475.html.]
Đợi rời , Giang di nương cùng hai đứa trẻ vội vàng hành đại lễ.
Sở Hoằng Du xua tay ý bảo bọn họ bình : “Không cần đa lễ, các ngươi chuyện gì cần bẩm báo?”
Giang di nương thẳng trọng điểm: “Khởi bẩm Hoàng Thượng, Thiên Nữ nương nương chính là Đào di nương của Tạ gia!”
Sở Hoằng Du nhíu mày, nhất thời nhớ Đào di nương là ai, nhưng vẫn Tạ gia.
“Chính là sinh mẫu của Tạ Thế Khang!” Tạ Nhàn vội vàng bổ sung: “Ta nhớ rõ mùi hương nàng , chắc chắn sai là Đào di nương!”
Sở Hoằng Du đột ngột dừng bước: “Đa tạ các ngươi báo tin. Chuyện các ngươi chớ tiết lộ ngoài. Ta hồi cung ngay lập tức.”
Hắn xoay rời , tám thị đồng vội vàng chạy theo.
Đoàn cung bằng cách nào thì hồi cung bằng cách , giờ chạng vạng về tới hoàng cung.
Sở Hoằng Du tới An Khang Cung tìm Vân Sơ. Sau khi cho bộ cung nhân lui xuống, mới : “Nương, Thiên Nữ nương nương chính là Đào di nương của Tạ gia!”
“Cái gì?” Vân Sơ kinh ngạc thốt lên: “Lời con là thật ư?”
Sở Hoằng Du thuật chuyện bản lén lút chuồn cung tình cờ gặp Giang di nương.
“Con...” Vân Sơ , giọng nghiêm nghị: “Chẳng nương dặn dò con, phép lén lút khỏi cung ? Bây giờ đang là thời buổi loạn lạc, nếu con rơi tay Nhiếp Chính Vương Thành Vương thì đều kết cục . Sau tái phạm nữa, con nhớ kỹ ?”
Sở Hoằng Du lè lưỡi, vẻ mặt nghịch ngợm: “Con , nương.”
Vân Sơ nghiêm giọng : “Nếu còn , thì con đừng nhận là nương nữa.”
“Con sẽ chuồn cung nữa mà!” Sở Hoằng Du giơ tay lên thề: “Nếu còn , thì...”
Vân Sơ giữ tay : “Được , Giác ca nhi tìm ca ca con hồi lâu đó. Con trong chơi với Giác ca nhi .”
Sở Hoằng Du thở phào một , vội vàng chạy nội thất để chơi với .
Vân Sơ gọi Thu Đồng , lạnh giọng lệnh: “Sắp xếp cấp tốc chạy đến Ký Châu, bắt giữ tất cả tộc nhân Tạ gia! Phải cách ép bọn chúng giao Tạ Thế Khang . Nếu tộc nhân Tạ gia dám phản kháng, cứ g.i.ế.c vài tên để thị uy cũng hề gì. Nhất định dùng tốc độ nhanh nhất để áp giải Tạ Thế Khang về kinh thành!”
Thu Đồng chắp tay cung kính: “Vâng, thuộc hạ sẽ tự dẫn chuyến !”
Vân Sơ trao lệnh bài cho nàng, để nàng mang theo một trăm ám vệ tinh nhuệ tới Ký Châu.
Ký Châu cách kinh thành quá xa, bình thường xe ngựa chỉ mất một ngày đường, cưỡi ngựa thì vỏn vẹn nửa ngày. Nếu truyền lệnh đường cấp tốc, hiện giờ xuất phát thì tới giờ Hợi thể đến nơi.
Cùng lúc đó, Vân Sơ sai từ triều đình chuẩn lương thảo nấu cháo, đồng thời bí mật bỏ t.h.u.ố.c giải .
Trời hửng sáng, cổng thành Tây xuất hiện vô lều trại, bắt đầu tiến hành phát cháo.
Ngày hôm qua Sở Hoằng Du bảo đám hài tử đồn đãi tin tức . Mặc dù đám dân chúng vẫn t.h.u.ố.c mê hoặc tâm trí, nhưng ăn uống vẫn là bản năng tự nhiên của con . Nghe tin thành Tây phát cháo, nhiều lũ lượt kéo đến đó xếp hàng để lãnh cháo.
Vân Sơ tường thành Tây.
Đợi đến khi phần lớn dùng cháo xong, nàng mới xuất hiện, cất lời: “Chư vị bách tính, xin hãy giữ yên lặng một chút.”
Nàng xuất hiện, ánh mắt tất cả lập tức đổ dồn về phía nàng.
Không cần bàn đến việc nàng ăn vận, trang điểm lộng lẫy xa hoa, chỉ riêng dung nhan tuyệt sắc cũng đủ để thu hút ánh .
“Vị nữ tử rốt cuộc là ai?”
“Ngươi ngay cả điều đó cũng rõ ? Hoàng đế bé nhỏ đăng cơ, vị nữ tử tôn quý nhất Đại Tấn hiện giờ chẳng chính là đương kim Thái Hậu ?”
“Trời đất ơi, Thái Hậu quả nhiên quá trẻ tuổi.”