Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 488:1
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:34:10
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phiên ngoại – Sở Thụy
Đêm tuyết.
Tuyết lớn rơi ào ạt, một tầng tuyết dày đặc phủ bên ngoài đại điện, cao quá mắt cá chân.
Trong đại điện, than lửa đốt lên, tạo nên sự đối lập với cảnh băng thiên tuyết địa bên ngoài.
Thiếu niên gầy yếu giường, quật cường mím chặt đôi môi.
“Thụy nhi, mau uống .”
Phùng Thái hậu khẽ thở dài một .
Thấy thiếu niên vẫn hề lay động, ngữ khí của bà dần trở nên băng giá: “Nếu như , chỉ thể ép ngươi uống hết. Người !”
Hai ma ma hình thô tráng tiến lên, mạnh mẽ đè Sở Thụy xuống giường.
“Không, uống!” Sở Thụy c.ắ.n chặt khớp hàm, gằn giọng: “Đây là m.á.u , là một mạng ! Ta thà c.h.ế.t chứ nhất quyết uống!”
“Ngươi...!” Sắc mặt Thái Hậu trầm hẳn xuống: “Ngươi quả thực khiến quá đỗi thất vọng!”
Nói , bà đích tay, bóp chặt cằm Sở Thụy, cầm lấy chén m.á.u đỏ sậm trực tiếp rót miệng .
“Oẹ!”
Sở Thụy ghé mép giường nôn thốc nôn tháo, hận thể nôn hết cả lục phủ ngũ tạng ngoài.
“Bịt miệng nó , cho nó nôn !”
Ngữ khí của Thái Hậu âm trầm đến cực điểm.
lúc , một thiếu nữ từ ngoài điện vội vã chạy , quỳ gối bên cạnh giường, mở lời cầu xin: “Thái Hậu, xin để . Để khuyên nhủ Thụy nhi, nó lời trưởng tỷ nhất.”
Thái Hậu lạnh lùng dậy, phất mạnh tay áo rời .
Mấy ma ma và cung nhân trong điện cũng điều, lập tức lui xuống.
“Thụy nhi, cần gì nông nỗi ? Máu đầu tim uống từ thuở bé, trải qua nhiều năm như , chẳng nên sớm quen ?” Sở Tri Hạ lấy khăn lau m.á.u bên môi Sở Thụy.
“ nay hề đây là m.á.u đầu tim !” Nước mắt Sở Thụy tràn mi, giọng run rẩy: “Thái Hậu chỉ với đây là t.h.u.ố.c dẫn điều chế từ m.á.u đầu tim của nhiều loại động vật quý hiếm, nên mới nguyện ý uống ròng rã nhiều năm như thế...”
Mãi đến ba ngày , vô tình đột nhập mật thất ngầm An Khang Cung, mới bàng hoàng phát hiện thứ uống bấy lâu nay chính là m.á.u tim của các thiếu nữ.
Nhiều thiếu nữ đang độ niên hoa cùng nhiều nữ hài trạc tuổi đều bắt giữ, trở thành t.h.u.ố.c dẫn sinh mệnh cho .
Thân thể y rách nát như thế, lẽ nên sớm lìa đời, hà cớ gì khiến những thiếu nữ như hoa như ngọc bỏ mạng vì y...
Trong lòng, y âm thầm thề rằng vĩnh viễn bao giờ dùng thứ t.h.u.ố.c đó nữa, dẫu cho c.h.ế.t .
“Đệ chăng, vì tìm m.á.u đầu tim cho mà Mẫu hậu gánh chịu bao nhiêu tội nghiệt? Thái hậu cũng chỉ là cho mà thôi.” Sở Tri Hạ gỡ chiếc túi gấm bên hông xuống, mở lấy một bình sứ nhỏ, khẽ khàng : “Ta uống m.á.u tươi, nên tìm cho vật , nó sẽ hấp thụ.”
Sở Thụy tò mò qua, chỉ thấy trong bình sứ nhỏ là hai con sâu màu đen, sâu nhỏ, còn nhỏ hơn cả hạt gạo.
“Đây là Cổ trùng, sống nhờ m.á.u .” Gương mặt Sở Tri Hạ nở nụ tươi tắn: “Đệ nuốt hai con Cổ trùng , m.á.u đầu tim uống đều sẽ do chúng hấp thụ, như sẽ còn mâu thuẫn nữa chứ?”
“Trưởng tỷ, tỷ hiểu.” Sở Thụy trầm mặc hồi lâu, cất lời: “Ta dùng m.á.u đầu tim chính là vì gây thêm g.i.ế.c chóc, tạo thêm tội nghiệt. Nếu vẫn c.h.ế.t, thì dẫu là uống Cổ trùng hấp thụ, gì khác biệt đây?”
Y duỗi tay móc họng, nôn hết bộ t.h.u.ố.c uống ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-4881.html.]
[]
Sở Tri Hạ thu hai con Cổ trùng, nhẹ giọng : “Vậy cứ để hai vật nhỏ ở chỗ , ngày nào đó nghĩ kỹ thì nuốt . Nếu thể nuôi Cổ trùng lớn mạnh, nó sẽ trở thành át chủ bài của riêng . Được , thời gian còn sớm nữa, ngủ .”
Tuyết rơi một lúc ngừng hẳn.
Sở Thụy tài nào chợp mắt, y khoác áo ngoài đến cửa đại điện, xuống lẳng lặng ngắm tuyết tàn.
Phạm Khắc Hiếu
Mấy cung nhân tới khuyên giải mấy nhưng vô ích, đành chịu mà rời .
Trời sáng, một ngày mới bắt đầu, nhưng đối với Sở Thụy, ban ngày và ban đêm cũng chẳng khác là bao, đều là giường dưỡng bệnh.
Từ nhỏ đến lớn, thể y yếu ớt, ngày đêm chìm trong t.h.u.ố.c thang, châm cứu, liệt giường chẳng phân biệt ngày đêm. Y vẫn luôn tự hỏi, như cớ c.h.ế.t sớm , sống như còn ý nghĩa gì chứ...
“Bẩm Điện hạ.” Cung tỳ bước , khẽ khàng bẩm báo: “Hôm nay là đêm giao thừa. Vị công công bên cạnh Hoàng thượng đến hỏi thể tham gia yến tiệc Trừ Tịch ?”
Sở Thụy lắc đầu: “Ta .”
Nhiều năm như , y hiếm khi rời khỏi tẩm điện, bởi lẽ thể cho phép.
“Thụy nhi, thôi.” Sở Tri Hạ bước , tươi : “Ngày nào cũng ru rú trong điện, sợ chán đến phát điên ? Đệ cùng Trưởng tỷ .”
Sở Thụy chút kinh ngạc.
Kể từ khi phụ và mẫu lượt qua đời, Trưởng tỷ từng tham gia bất cứ yến hội cung đình nào. Bởi lẽ, mỗi khi Long ỷ, Trưởng tỷ đều sẽ nhớ tới phụ , vị trí vốn nên thuộc về phụ của bọn họ.
Y nhịn mở miệng: “Trưởng tỷ?”
Gương mặt Sở Tri Hạ đột nhiên ửng đỏ.
Sở Thụy tức khắc hiểu : “Lục đại ca hồi kinh ?”
“Ừm.” Sở Tri Hạ nhỏ giọng : “Lục bá phụ về kinh thành, cũng về theo. Ta hỏi thăm , đêm nay cũng tham gia cung yến.”
“Thật quá.” Sở Thụy cũng phấn khích: “Lục đại ca và Trưởng tỷ hôn ước, đêm nay chắc chắn sẽ cầu . Thật quá, cuối cùng Trưởng tỷ cũng thể rời khỏi hoàng cung lạnh lẽo .”
Nụ của Sở Tri Hạ vốn đang mang theo vẻ ngượng ngùng chợt trở nên ưu sầu: “Nếu , Thụy nhi đây?”
“Trưởng tỷ quên ? Ta là Trang Thân Vương.” Sở Thụy : “Ta rời khỏi hoàng cung, lúc nào cũng thể rời ... Trưởng tỷ trang điểm thế quá đơn điệu. Để Trưởng tỷ tô điểm một chút.”
Y lập tức lấy tinh thần, theo Sở Tri Hạ đến tẩm điện của nàng, chọn cho nàng một bộ cẩm y đỏ rực, tự tay trang điểm chải chuốt tỉ mỉ một phen...
Một lúc trời chạng vạng, tỷ hai theo Phùng Thái Hậu đến đại điện tổ chức yến tiệc.
Cung yến cho phép quan viên Tam phẩm trở lên đưa theo gia quyến tới dự, đại điện vô cùng náo nhiệt bởi sự hiện diện của nhiều .
Sở Thụy chỉ liếc mắt một cái thấy Lục đại ca Lục Hạo đang giữa đám đông.
Lục đại nhân của Lục gia mấy năm nhậm chức Tổng đốc tại Giang Nam, mấy tháng tài hoa của ông vang vọng kinh thành. Hiện giờ ông chính là vị đại quan Chính nhất phẩm Hoàng thượng vô cùng ưu ái.
Đích trưởng tử Lục gia, Lục Hạo, năm nay hai mươi hai tuổi, phong độ nhẹ nhàng, đương nhiên trở thành phò mã tương lai hảo trong mắt nhiều quý phụ kinh thành. Lúc , một đám đang vây quanh Lục Hạo trò chuyện.
cũng mấy vị phu nhân chuyện năm xưa, bèn khẽ thì thầm: “Lúc Tiên Thái Tử định hôn ước cho đích nữ nhà và Lục đại thiếu gia .”
“Đích trưởng nữ của Tiên Thái Tử ư? Phúc Khang Quận chúa? Mấy năm nay từng nhắc tới vị Quận chúa , suýt nữa quên mất .”
“Phúc Khang Quận chúa cùng Trang Thân Vương hiện giờ vẫn ở trong cung, quả thật lâu thấy tin tức của hai . Cũng hôn sự năm đó còn hiệu lực ?”
“Lục gia hiện tại thế lực lên cao, Lục đại thiếu gia mới hai mươi hai tuổi là quan Ngũ phẩm triều đình, tiền đồ như gấm. phận của Phúc Khang Quận chúa...”
Tuy là Quận chúa, nhưng là đích trưởng nữ của Tiên Thái Tử. Thân phận hổ như dễ khiến Hoàng thượng sinh lòng nghi kị. Cho nên đối với những Huân quý gia thế tồi ở đây mà , Phúc Khang Quận chúa là một mối lương duyên tương xứng.