Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 497

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:34:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tống Nhân gả Tạ gia năm mười sáu tuổi.

 

Khi đó Tạ Thế An là tài tử nổi tiếng kinh thành, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng là thể bước chân triều đình quan.

 

Nghe tất cả đương gia phu nhân ở kinh thành đều gả nữ nhi Tạ gia, nhưng phu quân nàng nhờ mẫu mời bà mối tới Tống gia cầu hôn.

 

Khi đó, Tống gia chỉ là một hộ dân bình thường ở Ký Châu, phụ nàng là tú tài, thi đậu từ mười mấy năm , nhưng tư chất hữu hạn nên mãi đỗ Cử nhân, về chỉ tâm ý dạy học.

 

Mà Tạ Thế An chính là học sinh của phụ nàng.

 

Dạy vài năm thì Tạ Thế An theo nhà lên kinh thành.

 

Từ đó biệt ly gặp .

 

Nàng ngờ Tạ Thế An còn nhớ tới , còn cho tới Tống gia cầu hôn.

 

Phải rằng dòng dõi như Tống gia gả nhà quan Thất phẩm tép riu cũng là chuyện quá sức, càng đừng tới chuyện gả cho đích trưởng tử của quan Tứ phẩm Hộ bộ.

 

chuyện đó thật sự xảy .

 

Nàng gả Tạ gia.

 

Gả bao lâu thì phu quân nàng trở thành Trạng Nguyên, đó triều quan, từng bước thăng quan tiến chức, hiện giờ là Nhất phẩm Thủ phụ. Nàng nghiễm nhiên trở thành nữ nhân ngưỡng mộ của kinh thành.

 

Nàng cũng từng hỏi qua tại Tạ Thế An cưới nàng, tại cưới nữ tử môn đăng hộ đối, còn thể trợ giúp cho quan lộ.

 

y hồi đáp nàng, chỉ đưa tay ôm chặt lấy nàng.

 

Hiện tại nàng hỏi: “Vì mẫu tự vẫn?”

 

Y vẫn chỉ ôm chặt vòng eo nàng: “Đừng hỏi những chuyện , Nhân Nhân, nàng cần bận tâm đến chuyện .”

 

Từ khi bắt đầu hiểu chuyện, y cách lợi dụng những bên cạnh.

 

Y tộc nhân tằng tổ phụ ham sách, học hành xuất sắc, từng tới chức Thượng thư, từ đó y hiểu tiền đồ ắt miệt mài kinh sử.

 

Vì ham học, y trộn một trường tư thục, quen với Tống tú tài, theo học Tống tú tài sách chữ, lợi ít.

 

phận thấp kém của y luôn là điều đời châm chọc. Có một vài kẻ còn tay đ.á.n.h đập, mắng c.h.ử.i y, thậm chí đẩy y thùng nước bẩn chứa phế phẩm, khiến y suýt mất mạng.

 

Chính lúc đó, Tống Nhân xuất hiện cứu y.

 

Ngày y quá đỗi chật vật, nên y căn bản Tống Nhân rằng bản chính là hài tử đẩy thùng nước bẩn năm xưa.

 

Tống Nhân quá đỗi thuần thiện, y nàng những chuyện dơ bẩn mà bản .

 

“Ta là huyết mạch của Tạ gia, vì lẽ gì ?” Tống Nhân đẩy y , ánh mắt chất vấn: “Có bức tử mẫu ?”

 

“Sao nàng ý nghĩ đó?” Tạ Thế An cụp mắt: “Là mẫu bảo vệ Tạ gia, giữ chút thể diện cuối cùng cho bản nên mới chọn con đường .”

 

“Thật ?” Tống Nhân vô cùng thất vọng: “Thôi, xem mẫu .”

 

Nàng nhanh chóng bước , tìm tới tiền viện. Vừa lúc thấy hạ nhân đang tẩm liệm thi thể, bà mẫu mà nàng luôn kính trọng đang đưa trong quan tài.

 

Nàng chút dám tới gần, lùi về vài bước tới viện của Tạ Nhàn. Khi tới nơi mới Tạ Nhàn chọc giận lão gia nên nhốt từ đường Tạ gia để cảnh tỉnh, bất luận kẻ nào cũng tới gần một bước.

 

Nàng tìm Giang di nương, , Giang di nương lão gia nhốt phòng chất củi.

 

Tống Nhân mở to mắt, càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ, nàng chậm rãi đến viện của Tạ Thế Doãn...

 

Cả đêm đó, Tống Nhân dám về viện tử của mà ở tiền viện bận rộn. Nàng chỉ thể cố hết sức để giúp bà mẫu xem là thể diện một chút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-497.html.]

[]

 

Sắc trời dần dần sáng rõ, Tạ gia treo đầy đèn lồng trắng, tang lụa trắng giăng khắp nơi, bọn hạ nhân cài hoa trắng đầu, cả phủ bao trùm một màu u ám, lạnh lẽo.

 

Cổng Tạ phủ rộng mở nhưng một ai đến phúng viếng.

 

, sáng sớm hôm nay, tội danh của Vân gia chứng thực. Triều đình hạ chỉ xử tử cả nhà, thu vấn trảm. Đích trưởng nữ Vân gia, Vân Sơ, c.h.ế.t. Ai thèm để ý chứ?

 

Thời điểm mẫn cảm như thế mà tới cửa phúng viếng, dễ quy tội cấu kết với phần tử mưu nghịch.

 

Tống Nhân quỳ gối linh đình đốt vàng mã.

 

Thê tử Cao thị của Tạ Thế Duy ở bên cạnh nàng, ngừng lầm bầm: “Ai da, cũng mẫu sinh của phu quân, cần gì hậu táng như , tốn hơn mười ngàn lượng bạc! Số bạc dùng gì chẳng , thể tiêu phí một nữ nhi tội thần...”

 

“Đủ .” Tống Nhân lạnh lùng ngắt lời: “Cũng tiêu tốn bạc của ngươi, ngươi đau lòng cái gì?”

 

“Đại tẩu đúng .” Cao thị lạnh giọng .” Ta là phụ nhân Tạ gia chính thức nâng cửa, một văn tiền của Tạ gia đều phần của , cớ gì thể đau lòng! Hiện giờ bà mẫu c.h.ế.t, Đại tẩu sắp trở thành đương gia chủ mẫu , rõ ràng trong lòng ngươi vô cùng hân hoan còn bày bộ dạng lóc , quả là cách giả tạo!”

 

Cao thị là thứ nữ của vị quan Tứ phẩm trong triều. Tuy là con vợ lẽ nhưng xuất cũng cao quý hơn nữ nhi của tú tài như Tống Nhân, vì nàng lúc nào cũng khinh thường Tống Nhân.

 

Nàng thường xuyên ngầm trào phúng Tống Nhân, phát hiện Tống Nhân sẽ tìm phu quân cáo trạng nên càng lúc càng chút kiêng dè.

 

Ngay lúc nàng chuẩn mở miệng tiếp thì một bóng thình lình xuất hiện. Nàng ngẩng đầu , trông thấy Tạ Thế An lạnh lùng chằm chằm , khiến nàng vô cùng sợ hãi, vội vàng đầu tiếp tục hóa vàng mã, bộ như từng xảy chuyện gì.

 

Tạ Thế An khom lưng đỡ Tống Nhân dậy: “Từ đêm qua đến giờ nàng hề dùng bữa, thôi, ăn .”

 

Tống Nhân cụp mắt: “Ta ăn uống, phu quân cần bận tâm đến , việc gì thì cứ bận rộn .”

 

Tạ Thế An cảm nhận rõ ràng sự xa cách trong lời của thê tử.

 

Y kéo nàng ngoài, thấp giọng : “Nàng ăn nhưng hài tử cũng cần ăn. Cả đêm bọn nhỏ gặp nàng, vẫn luôn lóc om sòm.”

 

Nhắc tới hài tử, Tống Nhân khẽ thở dài.

 

Nàng sinh cho Tạ Thế An bốn hài tử, đứa lớn nhất mười hai tuổi, đứa thứ hai tám tuổi, đứa thứ ba bốn tuổi, nhỏ nhất mới một tuổi, đều là thời điểm cần nương chăm sóc.

 

nàng tâm lực quản hài tử.

 

Không mà nàng luôn nghĩ đến bà mẫu. Người phụ nữ cả đời quán xuyến Tạ gia, nuôi lớn nhiều hài tử như , cuối cùng c.h.ế.t chính bàn tay hài tử của .

 

Liệu những hài tử của nàng vì công danh tiền đồ mà...

 

Nàng cũng tự hỏi, nếu sự tồn tại của nàng ngáng đường Tạ gia, khi nào Tạ Thế An cũng sẽ bức tử nàng...

 

Có một việc thể nghĩ, càng nghĩ càng thấy đáng sợ, khiến nhịn mà rét run cả .

 

Trước giờ Tạ Thế An luôn là thông minh, thái độ của nàng là ý nghĩ trong lòng nàng.

 

Y duỗi tay đè bả vai nàng: “Nhân Nhân, nhiều năm như hề nạp , bên bất kỳ nữ nhân nào. Ta đối với nàng thế nào, chẳng lẽ nàng cảm nhận ? Mặc kệ đối với ngoài thủ đoạn , nhưng đối với nàng, giờ đều là một mảnh chân thành...”

 

Tống Nhân cụp mắt, đáp.

 

Quả thật, y đối đãi với nàng vô cùng chu đáo. Kết tóc phu thê hơn mười năm, bên cạnh y tuyệt bất kỳ thất hồng nhan tri kỷ nào, các tiểu tư hầu hạ cũng đều là gia đinh nam tử.

 

khi Vân gia gặp biến cố, chẳng y vẫn là hiếu tử đời ca tụng ? Nàng tận mắt chứng kiến y hiếu thuận với chồng bao... mà chính y tự tay bức tử chồng ...

 

Thật đáng sợ.

 

Quả là đáng sợ khôn cùng.

 

Tống Nhân mím môi, lặng thinh . Tạ Thế An nhẫn nại vô cùng, dường như sẵn lòng dành trọn sự kiên nhẫn của chỉ để chờ đợi nàng.

 

lúc , một tên gia đinh hốt hoảng chạy tới khải báo: “Đại thiếu gia, khách đến phúng viếng phu nhân, là Thế tử phủ Bình Tây Vương...”

 

Phạm Khắc Hiếu

 

Loading...