Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 505
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:34:27
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Hoằng Du phiền muộn.
Trước mặt là một đống tấu chương chồng cao ngất, tám chín phần mười trong đó đều là tấu sớ giục Trẫm mau nạp phi tử.
Tuy hiện giờ thiên hạ thái bình, Đại Tấn bước thời kỳ thịnh thế, nhưng vẫn còn nhiều vấn đề dân sinh cần giải quyết. Vì lẽ gì mà đám đại thần cứ chằm chằm hậu cung của Trẫm chứ?
“Phiền! Phiền! Phiền c.h.ế.t Trẫm!”
Hắn ném tấu chương sang một bên.
Ngự tiền đới đao hộ vệ Lâm Đông Đông bên cạnh vội vàng khom lưng nhặt sổ con: “Năm nay Hoàng Thượng mười bảy tuổi, quả thật là nên...”
“Câm miệng!” Sở Hoằng Du tức giận quát: “Lâm Đông Đông, rốt cuộc ngươi theo phe phái nào? Nếu ngươi dám khuyên Trẫm nạp phi, Trẫm sẽ phế bỏ danh hiệu nhất thị vệ của ngươi ngay!”
Lâm Đông Đông vội vàng đáp: “Ta dám khuyên, đảm bảo khuyên! Dù cả đời Hoàng Thượng cưới vợ, cũng hé răng nửa lời.”
“Ngươi mới là kẻ cả đời cưới vợ!” Sở Hoằng Du trừng mắt liếc y một cái, xoay rời khỏi Ngự Thư Phòng.
Hắn chạy thẳng tới An Khang Cung. Vừa bước , y thấy Trưởng Công Chúa Trường Sinh và Mẫu Hậu Vân Sơ đang bàn luận về chuyện hậu cung của .
Hắn lập tức xụ mặt xuống, bất mãn : “Tấu sớ nơi tiền triều nhắc tới chuyện , đến chỗ Mẫu Hậu cũng vẫn là chuyện . Xin hãy buông tha con .”
Sở Hoằng Giác ở một bên hì hì: “Đại ca, mấy hôm thiếu gia nhà Lại Bộ Thượng thư với rằng nhà một vị tỷ tỷ, dung nhan mỹ lệ, ôn nhu hiền thục. Đệ cố ý tới phủ Lại Bộ Thượng thư thử, vị tiểu thư quả thật là hoa dung nguyệt mạo… Tuy vẫn kém Đại Tỷ một chút, nhưng quả thực xuất sắc, chi bằng Đại Ca…”
“Nếu Đệ mở miệng thì cũng chẳng ai bảo Đệ là câm .” Sở Hoằng Du nổi giận, cầm lấy quạt xếp đập nhẹ đầu Sở Hoằng Giác: “Không lời ho thì ngậm miệng !”
Sở Hoằng Giác né tránh, tiếp tục thốt lời: “Vậy chỉ còn nguyên nhân thứ hai, đó chính là Đại Ca trong lòng!”
Sở Trường Sinh tức khắc trợn tròn đôi mắt: “Đại Ca, Huynh gạt Muội chuyện trong lòng? Mau , đó là tiểu thư nhà ai? Muội quen nàng ? Từng gặp mặt ?”
Vân Sơ đầu tiên là kinh ngạc, đó tỏ vẻ phấn khích: “Du ca nhi, nếu con ý trung nhân thì cứ việc với Nương, Nương sẽ mời nàng cung chuyện.”
“Không, , Giác ca nhi ăn hàm hồ!” Sở Hoằng Du tựa hồ giẫm trúng đuôi, đỏ bừng mặt mà bật dậy: “Vốn là tìm cầu an ủi, kết quả ai cũng nhạo , hừ, thèm chuyện với nữa, đây!”
Y xoay tức tốc chạy khỏi cửa lớn.
“Ha ha ha ha!” Sở Hoằng Giác chút khách khí vang: “Bị trúng tim đen , đại ca trong lòng, ha ha, thật thông minh!”
“Cười vui vẻ như , xem công khóa của ngươi thành .” Sở Dực bình thản lên tiếng: “Mang tới đây cho xem, lúc kiểm tra ngươi một phen.”
Nụ khuôn mặt Sở Hoằng Giác chợt tắt, y chậm rãi lùi về : “Cái đó, vẫn , phụ hoàng đang thu dọn đồ đạc xuôi nam , chuyện nhỏ của dám phiền đến phụ hoàng, đây, ha ha...”
Hắn tức thì lẩn cửa mà chạy biến.
Vân Sơ Sở Trường Sinh : “Du ca nhi và con là long phượng thai, tâm linh hai đứa tương thông. Trước giờ chuyện gì nó cũng với con, Trường Sinh con hỏi thăm nó thử xem, rốt cuộc là chuyện gì xảy .”
Sở Trường Sinh cũng nén lòng hiếu kỳ, liền cáo lui.
Sau khi bọn nhỏ rời hết, Sở Dực xuống bên cạnh Vân Sơ, duỗi tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, thanh âm khàn khàn : “Nàng đang lo lắng hôn sự của Du ca nhi ?”
Vân Sơ : “Vậy thì , chỉ là hiếu kỳ rốt cuộc là cô nương nhà nào khiến tiểu tử nhớ thương, động lòng.”
“Chắc chắn là một cô nương .” Sở Dực : “Đợi hôn sự định xong thì chúng hồi kinh ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-505.html.]
Vân Sơ trừng mắt liếc : “Người phụ mẫu như chúng nên ở trấn ải ?”
Sở Dực khẽ: “Cả triều văn võ nhiều trấn ải như , nào tới lượt chúng .”
Trong lúc hai bọn họ đang thủ thỉ chuyện, Sở Trường Sinh chạy tới Dưỡng Tâm Điện.
Nàng loanh quanh tìm kiếm khắp nơi nhưng thấy bóng dáng đại ca, nhịn hỏi Lâm Đông Đông đang ngoài cửa: “Đại ca cũng đưa ngươi theo, ngươi ở đây mà thấy ca ca ?”
Lâm Đông Đông cúi đầu : “Hồi Trưởng công chúa, Hoàng Thượng cho thần .”
Lúc chuyện, tay trộm vươn một ngón tay chỉ chỉ lên trời.
Sở Trường Sinh ngẩng đầu thì trông thấy ca ca nhà đang ngửa nóc nhà Dưỡng Tâm Điện, miệng ngậm nhánh cỏ, trông chẳng hề dáng vẻ đế vương một chút nào.
“Ca ca, mau xuống đây.”
Sở Trường Sinh hô một tiếng, Sở Hoằng Du vẫn hề động đậy.
Nàng đành rón rén bò lên nóc nhà, đó bộ thương mà hô lên. Quả nhiên, Sở Hoằng Du nhanh chóng nhảy xuống, lo lắng hỏi: “Trường Sinh, chứ?”
“Muội .” Sở Trường Sinh giữ chặt cổ tay : “Ca ca dạo càng lúc càng bận rộn, lâu hai chúng cạnh trò chuyện như lúc nhỏ.”
“Ta cái gì.” Sở Hoằng Du nhổ nhánh cỏ trong miệng : “Ta cũng cho , trong lòng, đó là mối tình ấp ủ từ lâu .”
Sở Trường Sinh mừng rỡ : “Như là lắm , để trong lòng của ca ca Hoàng Hậu, đám đại thần trong triều sẽ lập tức câm miệng ngay thôi.”
Sở Hoằng Du hai mắt trời, thở dài thườn thượt.
“Làm ca ca?” Sở Trường Sinh hỏi. “Là gia thế của nàng quá thấp, đủ để Hoàng Hậu ?”
“Chỉ cần nàng nguyện ý gả cho , gia thế thấp một chút cũng , phong quan cho phụ của nàng là .” Sở Hoằng Du mặt ủ mày ê: “Mấu chốt là trong lòng nàng .”
Sở Trường Sinh trợn mắt há hốc mồm.
Phạm Khắc Hiếu
Trên đời thích ca ca của nàng .
Ca ca đăng cơ từ năm tám tuổi, bây giờ mới mười bảy tuổi mà để đầy dấu son trong sách sử, thể là hoàng đế ưu tú nhất từ tới nay.
Ca ca chỉ tài hoa hơn , cách trị quốc mà ngoại hình bên ngoài cũng hề thua kém, dùng ba chữ mỹ nam tử để miêu tả ca ca cũng đủ...
“Ca ca, rốt cuộc là khuê tú nhà ai?”
“Đại tiểu thư Hà gia.” Sở Hoằng Du dừng một chút : “Cũng chính là biểu tỷ của Trần Tam.”
Sở Trường Sinh nữa ngây .
Nàng từng gặp qua Hà đại tiểu thư vì hai năm Hà gia chỉ là một quan Thất phẩm tép riu, năm mới đề bạt lên chức Lục phẩm.
Nữ nhi của một quan viên Lục phẩm cách nào xuất hiện mặt Trưởng công chúa.
Hà gia quan hệ thông gia với nhà Công bộ Thượng thư Trần gia, quan hệ khăng khít. Lúc Hà đại tiểu thư đến Trần gia ở một thời gian.
Mà khi đó Sở Hoằng Du ngày nào cũng chạy tới Trần phủ, đủ thứ chuyện trời nam đất bắc với Công bộ Thượng thư nên đương nhiên cũng quen Hà đại tiểu thư.
“Hình như Trần Tam ...” Sở Trường Sinh chậm rãi mở miệng: “Hắn một biểu tỷ, từng bàn chuyện hôn nhân nhưng vì mẫu bệnh c.h.ế.t, giữ hiếu ba năm nên cọc hôn sự cũng mất. Mà biểu tỷ của cũng hai mươi ... là vị ?”