Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 511

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:34:33
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nếu vì t.a.i n.ạ.n , lẽ y cũng chẳng tình cờ gặp Tạ Thế Doãn.

 

Nhìn thấy cố nhân nay thê tử và hài tử, việc kinh doanh cũng thuận buồm xuôi gió, nàng cũng mừng cho .

 

Thiếu niên khẽ mấp máy môi.

 

Thật hỏi quan hệ giữa nàng và nam tử bên cạnh là gì, vì một Công chúa Đại Tấn đơn độc bươn chải nơi ngoại thành, lâm cảnh khốn đốn như .

 

cách nào mở lời.

 

Hiện tại, là Lạc Trình, còn là Tạ Thế Doãn.

 

Thân phận là do đương kim Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu ban tặng. Hắn ăn gạo Lạc gia trưởng thành, mặc xiêm y Lạc gia, cưới thê tử do Lạc gia sắp xếp. Tất cả chuyện đều theo đúng quỹ đạo mà tiến về phía .

 

Thật , khi đến Lạc gia nửa năm thì khôi phục trí nhớ.

 

Hắn cũng từng nghĩ trở về kinh thành, nhưng khi ý niệm toát lên, lòng cảm thấy mờ mịt, tới kinh thành để gì chứ? Tạ gia còn, còn ai thể che chở cho ?

 

là bởi vì cứu Trường Sinh nên ông trời mới rủ lòng thương, cho thêm một cơ hội.

 

Hắn bắt đầu chuyên tâm sách, học tập kinh thương, chậm rãi tiếp nhận việc kinh doanh của Lạc gia.

 

Tuy huyết mạch của Lạc gia, nhưng nhi tử của dưỡng phụ dưỡng mẫu là kẻ bất tài, thể gánh vác đại sự, nên chuyện chỉ thể trông cậy .

Phạm Khắc Hiếu

 

Dưỡng phụ mẫu dần dần đối thủ của , luôn tìm cách lập quy củ với thê tử mới cưới. Hắn chỉ đành mang theo thê tử đang m.a.n.g t.h.a.i cùng lên kinh thành.

 

Trong mơ cũng ngờ bản gặp một nữ tử dung nhan tuyệt sắc đến thế ở ngoài cổng thành.

 

Thật là do thê tử Bạch thị thấy mới chỉ cho .

 

Hắn chỉ cảm thấy gương mặt vô cùng quen thuộc, đột nhiên nhớ tới Vân Sơ, đó trông thấy ngọc bội treo bên hông nàng, nhờ đó mới phận của nàng.

 

Khi bản đến từ Lạc Xuyên, cảm nhận ánh mắt nàng đổi.

 

Hắn nàng còn nhớ Tạ Thế Doãn, còn nhớ rõ hài tử đáng thương, cô độc, nơi để ...

 

Chỉ cần nàng còn nhớ rõ, như là đủ .

 

Chỉ một lúc , cửa thành lớn của kinh thành mở .

 

Mộ Dung Tất chắp tay : “Đa tạ Lạc mời , nếu Lạc thời gian rảnh rỗi, thể tới Hưng quốc công phủ tìm , sẽ chủ chiêu đãi một bữa cơm.”

 

Tạ Thế Doãn đáp lễ: “Chuyện nhỏ tốn sức, đáng nhắc đến, Mộ Dung đừng quá xem trọng.”

 

Bạch thị bên cạnh sợ ngây , theo bóng dáng của Sở Trường Sinh và Mộ Dung Tất hồi lâu mới hồn: “Hắn, của Hưng quốc công phủ? Trời ơi, Tướng công, nếu thể giao hảo với Hưng quốc công phủ, thì...”

 

“Chỉ là thoáng qua tương phùng, bèo nước gặp mà thôi.” Tạ Thế Doãn bình thản . “Đi thôi, chúng cũng tranh thủ thời gian thành.”

 

Bạch thị cẩn thận hỏi: “Tướng công, quen nữ tử như thiên tiên khi nãy ?”

 

Tạ Thế Doãn lắc đầu: “Đây là đầu tiên tới kinh thành, thể quen chứ. Nàng đừng nghĩ ngợi quá nhiều, thôi.”

 

Hắn mang theo thê tử đang m.a.n.g t.h.a.i chen chúc trong đám .

 

Khi đám đông ùn ùn kéo tới, Tạ Thế Doãn vẫn nhịn đầu , nhưng còn thấy bóng dáng nữ tử tuyệt sắc nữa.

 

Bên , Mộ Dung Tất cũng hỏi: “Trước Trưởng công chúa quen Lạc ?”

 

“Cũng xem như là cố nhân.” Sở Trường Sinh : “ cố nhân là chuyện qua , một việc cần thiết nhắc .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-511.html.]

 

Hai đang chuyện thì đột nhiên một đám thị vệ hùng hổ từ phía đối diện tới.

 

Dân chúng xung quanh hiểu chuyện gì xảy nên chạy tứ tán như chim bay tán loạn.

 

Sở Trường Sinh Sở Hoằng Du khí thế bừng bừng đến, bất đắc dĩ : “Ca ca, bày trận lớn như để gì?”

 

Sở Hoằng Du sắp phát điên .

 

Đêm qua, đám ám vệ thùng cơm đột nhiên tới báo, Trường Sinh lăn từ núi xuống.

 

Hắn dọa sợ nhẹ, đích tìm , cuối cùng ám vệ của Trường Sinh tới báo của cùng Tứ thiếu gia Hưng quốc công phủ rời khỏi chốn thâm sơn cùng cốc, chạy thẳng tới Tây môn.

 

Trường Sinh còn cho ám vệ hỗ trợ, càng để lộ phận, cố chấp chờ ở ngoài thành suốt hai canh giờ.

 

Sở Hoằng Du bước qua, đưa tay túm lấy Sở Trường Sinh kéo sang bên cạnh , tức giận trừng mắt Mộ Dung Tất: “Ngươi chính là tiểu nhi tử của Hưng quốc công?”

 

Mộ Dung Tất chắp tay hành lễ: “Tham kiến Hoàng Thượng, đúng là tại hạ. Đêm qua tại hạ cùng với Trưởng công chúa lên núi...”

 

“Câm miệng, đừng thêm một lời nào nữa.” Sở Hoằng Du lạnh lùng : “Chuyện đêm qua phép truyền ngoài, nếu trẫm sẽ hỏi tội ngươi!”

 

Hắn lôi kéo Sở Trường Sinh bước lên xe ngựa hoàng gia.

 

Hắn gương mặt nặng trịch, hỏi vặn: “Thì cũng trong lòng, giấu kín đến thế ?”

 

“Ca ca lời hồ đồ gì , tâm thượng nhân của .” Sở Trường Sinh khẽ nhíu đôi mày: “Đêm qua nếu bảo hộ, thương chính là . Ca ca mau về tìm d.ư.ợ.c liệu đưa đến phủ Hưng quốc công .”

 

“Nếu trong lòng thì đưa d.ư.ợ.c liệu gì!” Sở Hoằng Du c.ắ.n răng : “Không chọn tên ngu ngốc Phò mã đó chứ.”

 

“Ca ca cần chi nổi lôi đình như thế, sớm muộn gì cũng chọn Phò mã mà.” Sở Trường Sinh chống cằm: “Không bằng ca ca xem, trong kinh thành ai là thích hợp, sẽ chọn một .”

 

Câu hỏi khiến Sở Hoằng Du rơi thế khó xử.

 

Hắn Trần Tam vẫn luôn tâm tâm niệm niệm vị trí Phò mã, nhưng thằng nhãi Trần Tam là chúa nịnh hót. Hắn một vị phu chỉ vuốt ve kẻ khác.

 

Kinh thành bốn đại công tử, bốn dung mạo bất phàm, tài hoa xuất chúng, thứ đều thiếu, nhưng trong mắt bọn họ cũng chẳng xứng với .

 

Con cháu mấy nhà huân quý đa phần đều là những kẻ công tử bột, ăn chơi trác táng, nên , thể chấp nhận hạng .

 

Nhìn khắp kinh thành cũng tìm ai ý, chăng nên xa hơn, quân chủ nước láng giềng thì ?

 

Nghĩ đến đây, Sở Hoằng Du lắc đầu mãnh liệt.

 

Dù thế nào cũng thể để Trường Sinh gả đến nước khác, đành lòng!

 

“Làm Phò mã thì từ bỏ con đường quan.” Sở Trường Sinh chậm rãi : “Những theo đuổi con đường quan lộ căn bản là khinh thường việc trở thành Phò mã, mà nam tử mơ ước vị trí Phò mã đều là đám nhị thế tổ ăn chơi trác táng, ca ca xem mới thỏa đây?”

 

Sở Hoằng Du cũng mờ mịt: “ , nên bây giờ?”

 

Chẳng lẽ cứ để Trường Sinh cô độc mãi xuất giá?

 

Sở Hoằng Du nghĩ tới nghĩ lui, quyết định thư cho phụ và mẫu .

 

Không bao lâu, Sở Dực và Vân Sơ hồi âm. Tứ công tử nhà Hưng quốc công là hài tử Sở Dực đích thấy chào đời và trưởng thành, từ nhỏ thông tuệ, sách qua một quên. Khi còn thơ ấu thuộc làu Tứ thư Ngũ kinh Đại học Luận ngữ, chuyên tâm y thuật nên từ bỏ khoa cử và con đường quan.

 

Tuy ngốc nghếch một chút nhưng tâm tính đơn giản, bản tính thuần thiện, cũng thể xem là xứng đôi.

 

Chỉ cần đôi bên lưỡng tình tương duyệt thì bọn họ cũng vui lòng tác hợp.

 

nếu Trường Sinh chỉ đơn phương tình nguyện, bọn họ sẽ lập tức về mang nàng du ngoạn phương nam.

 

 

Loading...