Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 514
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:34:36
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Hà Tĩnh Như về đến nhà thì trông thấy Hàn Đông và Khổng thị đang ở đó.
Nàng lập tức đổi sắc mặt, lạnh lùng : “Các ngươi tới đây mục đích gì?”
“Đương nhiên là tới cho Hà đại nhân những chuyện mà trưởng nữ của lão gia bên ngoài.” Khổng thị mỉa mai : “Khó trách Hà đại tiểu thư vội xuất giá, thì là dưỡng tiểu quan bên ngoài. Quả thật khiến mở mang tầm mắt.”
“Nói năng càn rỡ! Ai ban cho các ngươi cái gan dám tới Hà gia mà hồ ngôn loạn ngữ!” Hà đại nhân lập tức râu tóc dựng , giận dữ trừng mắt.
Mới nãy hai còn lấp lửng vài câu, ông vốn rõ xảy chuyện gì, lúc hiểu thì là nhằm nữ nhi của ông .
“Có hồ ngôn loạn ngữ thì ngoài hỏi một chút là ngay thôi?” Khổng thị hề thoái nhượng, tiếp: “Hàn gia còn tính toán nạp Hà Tĩnh Như tiểu , miễn cho nàng cả đời gả , ai ngờ nàng chuyện đáng khinh bỉ như , tiểu thật là bôi nhọ thanh danh của phu quân ! Chậc, Hà đại nhân dung túng nữ nhi chuyện đồi phong bại tục, chờ Ngự Sử Đài buộc tội !”
Hà cầm chổi quơ về phía Khổng thị: “Cho ngươi bậy , cho ngươi hắt nước bẩn lên tỷ tỷ ! Tỷ tỷ hiền dịu nổi cáu nhưng thể nào nuốt trôi nổi cơn tức ! Ở ngoài cũng thôi , nhưng đây là Hà gia, chấp nhận ngươi miệng lưỡi ti tiện như , cút, cút khỏi nhà !”
Một đám Hà gia thấy động tĩnh cũng từ hậu viện chạy tới, mạnh mẽ bảo vệ Hà Tĩnh Như ở phía .
“Quân tử động khẩu bất động thủ, tất cả dừng tay .” Hàn Đông vội vàng kéo thê tử : “Đã hảo tâm tới đây cảnh báo các ngươi một tiếng các ngươi trả đũa. Thật là ch.ó c.ắ.n Lữ Động Tân, hiểu thiện tâm của khác...”
“Ngươi là chó, cả nhà ngươi đều là chó!” Hà đại thiếu gia đ.á.n.h đầu Hàn Đông: “Đồ mất mặt, thứ đáng hổ, mau cút khỏi nơi !”
Hàn Đông cùng Khổng thị đ.á.n.h đuổi tới cửa.
Lúc , một hàng kỵ binh dừng cổng Hà gia, một cất giọng sang sảng : “Đây là phủ của Lục phẩm Hà đại nhân đúng ?”
Hà đại nhân vội vàng khom lưng chạy : “ là hạ quan.”
“Toàn thể Hà gia , xin mời tiếp chỉ!”
Người đầu trong hàng kỵ binh chính là Lâm Đông Đông.
Hắn là Ngự tiền nhất thị vệ, còn m.á.u mặt hơn thái giám nhiều, mặt tuyên chỉ cũng tương đương đại diện cho Hoàng đế.
Hắn xuống ngựa, mở thánh chỉ, lớn tiếng : “Phụng thiên thừa vận Hoàng đế chiếu rằng, Trẫm danh trưởng nữ Hà gia Hà Tĩnh Như, đức hạnh hiền lương, tài tình vượt trội, hiền thục đoan trang. Nay tấu thỉnh Tổ tông, lấy kim sách kim bảo sắc lập trưởng nữ Hà gia Hoàng Hậu, đại điển phong hậu sẽ cử hành ba tháng. Khâm thử!”
Thánh chỉ tuyên xong, Hà gia đều sợ ngây .
Hà đại nhân ngẩng đầu, thể tin tưởng: “Này, vị quan gia , thánh chỉ sai sót gì là đến nhầm nơi ?”
Ông chỉ là một quan Lục phẩm hèn mọn, nữ nhi của ông đến cả cung hầu hạ Hoàng Thượng cũng đủ tư cách, còn thể Hoàng Hậu ?
Lâm Đông Đông khụ khụ : “Thánh chỉ sai, cũng nhầm địa chỉ, Hà đại nhân, Hà tiểu thư, tiếp chỉ .”
Hà đại nhân vẫn khó mà tin , ông cảm thấy bản uống nhiều rượu quá nên mới sinh ảo giác.
Hà Tĩnh Như tiến lên, cúi đầu cung kính: “Thần nữ xin tuân chỉ.”
“Hà tiểu thư là Hoàng Hậu nương nương tương lai, cần quỳ.” Lâm Đông Đông mở miệng : “Hoàng Thượng sắp xuất chinh, Hà gia cần cung tạ ơn.”
Hàn Đông và Khổng thị một bên lúc mới lấy tinh thần.
Thật nực , Hà Tĩnh Như Hoàng Hậu ư?
Trước vì Hoàng Thượng trúng Hà Tĩnh Như, chỉ riêng việc xa nàng , xứng Mẫu nghi thiên hạ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-514.html.]
Khổng thị hề suy nghĩ, liền nhảy dựng lên: “Vị đại nhân , Hà Tĩnh Như dưỡng...”
Phạm Khắc Hiếu
“Người , vả miệng!” Lâm Đông Đông lạnh lùng : “Dám cả gan gọi thẳng tên Hoàng Hậu nương nương tương lai, chiếu theo luật pháp sẽ giam đại lao một tháng. Nay niệm tình ngươi vi phạm đầu nên đặc cách tha thứ một .”
Thị vệ cạnh Lâm Đông Đông lập tức tiến lên, giáng cho Khổng thị mười cái tát như trời giáng.
Khổng thị đ.á.n.h cho đầu óc choáng váng, vẫn chịu cam lòng, lớn tiếng: “Hà đại tiểu thư dưỡng tiểu quan bên ngoài, hạng như xứng Mẫu nghi thiên hạ ?”
[]
Lâm Đông Đông lạnh: “Vậy ngươi thử xem, tiểu quan mà ngươi trông như thế nào?”
Khổng thị vội vàng đáp lời: “Người đó hình cao ráo, đầu đội ngọc quan, bên hông đeo một chiếc ngọc bội...”
Lâm Đông Đông truy vấn: “Phải chăng ngọc bội còn chạm trổ hình rồng?”
Khổng thị lập tức gật đầu lia lịa.
“Người , bắt lấy bọn chúng!” Lâm Đông Đông lập tức biến sắc, giọng chuyển sang vẻ nghiêm nghị: “Dám công khai phỉ báng đương kim Hoàng Thượng là tiện quan, xem là ngươi giữ cái mạng nữa ! Còn Hàn đại nhân ngươi, dung túng thê tử nh.ụ.c m.ạ Thánh Thượng cùng Hoàng Hậu tương lai, tội đáng c.h.ế.t! Giải ngay hai kẻ đại lao, chờ Thánh Thượng hồi triều đích xử lý!”
Hàn Đông kinh ngạc đến mức trợn tròn đôi mắt.
Vị thiếu niên trẻ tuổi , là đương kim Thiên tử ?
Tại Hà Tĩnh Như thể quen Thánh Thượng, thậm chí còn Người sắc phong Quốc Mẫu? Rõ ràng là nữ nhân mà y dứt bỏ, cớ gì thể hóa phượng hoàng bay lên cành cao đến thế?
Lòng y chất chứa vô vàn nghi vấn nhưng ai kịp giải đáp. Y cùng thê tử quan quân lập tức áp giải, tống đại lao chịu tội.
Cùng lúc đó, triều đình chấn động, khắp chốn triều dã đều sôi sục bàn tán. Suốt mấy năm qua, bá quan văn võ ngày nào cũng thượng tấu thỉnh cầu Thánh Thượng nạp phi phong hậu, nhưng Người đều chẳng hề đoái hoài. Không ngờ, khi bọn họ lơ là nhất, Hoàng Thượng bất ngờ sắc phong một nữ nhi nhà Lục phẩm đương kim Quốc Mẫu, quả thực là chuyện lạ đời, từng tiền lệ.
Họ tìm Hoàng đế để gây khó dễ, song Thiên tử lúc mặc chiến giáp, cưỡi chiến mã, dẫn theo mấy vạn tướng sĩ thẳng tiến Bắc Cương.
Chiến dịch chinh phạt Bắc Địch kéo dài ước chừng hai tháng, việc diễn như dự đoán, Đại Tấn đại thắng. Ranh giới Bắc Cương mở mang, chính thức sáp nhập bản đồ rộng lớn của Đại Tấn.
Từ khi Đại Tấn lập quốc đến nay, bờ cõi ngừng mở rộng, nay trở thành cường quốc vĩ đại nhất Trung Nguyên.
Chiến thắng vẻ vang, Hoàng đế dẫn theo tướng sĩ khải hồi triều, vô bá tánh đổ nghênh đón chật kín các ngả đường.
Sở Trường Sinh trong một nhã gian tại lầu hai của quán . Nàng ngay cạnh cửa sổ, tướng sĩ đang lượt bước qua cổng thành. Người đầu tiên, ai khác, chính là ca ca của nàng.
Hơn hai tháng gặp, ca ca nàng vẻ phong sương hơn, khí thế cũng càng thêm mãnh liệt. Hắn dùng hành động để chứng minh bản chỉ giỏi văn trị quốc, bình định thiên hạ, mà còn thể lên ngựa múa đao, định đoạt càn khôn. Hắn trở thành vị Thiên tử thiếu niên ai thể thế trong mắt bách tính muôn dân. Nàng quả thực một vị ca ca đáng để kiêu hãnh như .
“Công chúa, xem, đó là Mộ Dung thiếu gia.”
Theo hướng tay tỳ nữ, Sở Trường Sinh thấy Mộ Dung Tất cưỡi ngựa, tháp tùng phía Sở Hoằng Du. Nàng mới đưa mắt về phía thì nam nhân cũng như thần giao cách cảm, ngẩng đầu lên đối diện với nàng.
Giữa biển tấp nập, ánh mắt hai giao , vặn sai một khắc. Sở Trường Sinh nở nụ tươi tắn, Mộ Dung Tất cũng khẽ đáp .
Hắn khẽ thúc bụng ngựa, tuấn mã chậm rãi tách khỏi đội ngũ khải , rẽ con hẻm nhỏ bên cạnh. Hắn giao dây cương cho hộ vệ, bước chân vững chãi tiến quán , thẳng lên lầu hai, thẳng về phía nữ tử đang an tọa bên cửa sổ.
“Công chúa điện hạ, trở về.”
Thanh âm trầm ấm của khiến lồng n.g.ự.c Sở Trường Sinh dâng lên một luồng nhiệt khó tả.
Ban đầu, nàng chỉ nghĩ cần chọn cho một vị phò mã tương đối phù hợp, và Mộ Dung Tất là nàng cân nhắc, nhưng thực lòng gửi gắm bao nhiêu tình cảm sâu đậm. Mãi đến khi ca ca hạ chỉ lệnh tùy quân trận, nàng mới bắt đầu day dứt nhớ thương, sợ rằng quyết định ban đầu của sẽ khiến nam nhân bỏ mạng nơi sa trường. May mắn , cuối cùng bình an trở về.