Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 516

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:34:38
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Dưới chân núi Ngũ Khí một con sông lớn. Gần đó, tại một sơn động, hơn mười hắc y nhân đang bãi đất trống.

 

Một nam tử ngước sắc trời, đoạn lạnh nhạt cất lời: “Thủ lĩnh, giờ lành đến.”

 

Vầng trăng tròn vành vạnh treo giữa trời cao, ánh trăng bạc phản chiếu xuống mặt sông. Khi cơn gió nhẹ thổi qua, ánh trăng nước lập tức vỡ thành muôn mảnh, tạo nên những gợn sóng lóng lánh.

 

Ngay lúc , một đám thôn dân xuất hiện bên bờ sông, bảy nữ tử trói c.h.ặ.t t.a.y chân đặt lên bảy chiếc bè trúc riêng biệt. Trên mỗi chiếc bè đều thắp một ngọn nến, ánh trăng càng lộ vẻ âm u kinh sợ.

 

Đám thôn dân quỳ rạp bên bờ sông khấn vái dập đầu, đó vội vã rời .

 

Khi đám xa, những hắc y nhân trong sơn động mới chậm rãi bước , cầm dây thừng kéo các bè trúc lên bờ.

 

Các thiếu nữ hiến tế sợ hãi đến mức nước mắt đầm đìa, song dám thành tiếng, e sợ chọc giận Hà Thần sẽ chịu hình phạt tàn khốc hơn.

 

“Đi lối .”

 

Hắc y nhân nắm dây thừng dẫn các thiếu nữ tiến sơn động.

 

Cửa động tối đen như mực. Vòng qua một thạch động, ánh nến le lói dần hiện , soi rọi gian xung quanh chậm rãi sáng lên.

 

Càng sâu, nhiệt độ càng lúc càng hạ thấp. Đến thạch động cuối cùng, bước , các thiếu nữ sợ hãi kêu thất thanh.

 

Nơi một cái hố cạn, bên trong là một đống sâu bọ đen ngòm, lúc nhúc bò trườn.

 

Đàn sâu vốn đang im lìm hố, cảm nhận thấy các thiếu nữ tiến , chúng lập tức trở nên nháo động.

Phạm Khắc Hiếu

 

Vân Sơ khẽ nhíu mày, xem đây đích thị là cổ trùng. Nàng tự nhủ bộ cổ trùng ở đây cả . Nàng giữ vững tâm trí, bất động thanh sắc tiếp tục quan sát.

 

Lúc , một hắc y nhân khác xuất hiện. Dựa cách ăn mặc, địa vị của gã hiển nhiên cao hơn đám nhiều. Hẳn là thủ lĩnh đây .

 

cất giọng khàn khàn hạ lệnh: “Lấy tinh huyết (máu đầu tim) của bọn chúng .”

 

Hai tên hắc y nhân cầm đao nhọn tiến lên. Đám thiếu nữ hoảng sợ kêu gào t.h.ả.m thiết.

 

Nhân cơ hội , Vân Sơ nghiền nát viên t.h.u.ố.c trong tay áo. Đây là thứ Ngô Vân dày công nghiên cứu chế tạo, vốn là khắc tinh của cổ trùng.

 

Khi bột t.h.u.ố.c bóp nát, chúng lập tức khuếch tán trong khí. Đàn tử cổ càng lúc càng trở nên xao động, vài con gần Vân Sơ run rẩy kịch liệt, đó mất thở ngay tức khắc.

 

“Thủ lĩnh, cổ trùng dị tượng!” Một hắc y nhân kinh hãi kêu lên: “Không rõ vì mà vài con bỗng dưng c.h.ế.t .”

 

“Thủ lĩnh, e rằng !” Một tên hắc y nhân từ bên ngoài vội vàng chạy : “Bên ngoài bỗng nhiên xuất hiện nhiều , bao vây kín cửa động.”

 

Tên thủ lĩnh hắc y nhân lập tức nhíu chặt mày: “Mang theo cổ trùng, lập tức rút lui! Đợi qua chuyện chúng sẽ .” Nói dứt lời, gã bước nhanh về phía một thạch động.

 

Vân Sơ cất bước theo thạch động. Nơi đây chất đầy những cặp cổ trùng trưởng thành. Nàng định tiến sâu hơn, phát hiện. Đám hắc y nhân lập tức bao vây nàng.

 

Những năm gần đây rong ruổi khắp chốn, Sở Dực đích chỉ dạy, võ công của Vân Sơ tiến bộ vượt bậc.

 

Nàng bất ngờ rút nhuyễn kiếm đeo bên hông , nhát kiếm đầu tiên đoạt mạng tên hắc y nhân gần nàng nhất, đó nàng rướn nhảy vút lên.

 

“Hóa kẻ hiến tế là nội ứng.”

 

Tên thủ lĩnh lập tức trầm mặt, vẫy tay hiệu cho thủ hạ bao vây Vân Sơ.

 

Cùng lúc đó, tiếng bước chân dồn dập bên ngoài cửa động càng lúc càng gần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-516.html.]

“Thủ lĩnh, thể dây dưa thêm nữa, mau rút lui!”

 

Tên thủ lĩnh cũng hiểu rõ đạo lý , lạnh lùng quát: “Vài tên ở cản đường, còn ôm theo cổ trùng, thoát theo ám đạo!”

 

“Không một kẻ nào phép rời !”

 

Một thanh đại đao xé gió bay tới, xẹt qua mặt tất cả hắc y nhân.

 

Ngay đó, Sở Dực xuất hiện, rút đại đao cắm sâu trong vách núi , lạnh lùng gác lên cổ tên thủ lĩnh.

 

Hắn quát lạnh một tiếng: “Tất cả, dừng tay !”

 

Mười mấy tên hắc y nhân lập tức sợ hãi im, dám nhúc nhích dù chỉ một chút.

 

Ám vệ bên ngoài mau chóng ập , khống chế bộ hắc y nhân.

 

Vân Sơ dùng đoản kiếm cắt đứt dây trói cho các thiếu nữ đang sợ hãi.

 

Các tiểu cô nương ôm nức nở, mừng sợ: “Chúng , chúng cần c.h.ế.t nữa ? mà lỡ đắc tội Hà Thần, thôn của bọn sẽ gặp tai ương mất thôi...”

 

“Gã Hà Thần gì hết.” Sở Dực điềm đạm : “Các ngươi cho rõ, gã cũng giống như chúng , mắt mũi, hai tay hai chân, đổ máu, sợ hãi...”

 

Hắn c.h.é.m một nhát cánh tay của tên hắc y nhân, m.á.u tươi lập tức phun .

 

Hắn tiếp lời: “Gã chỉ mượn danh Hà Thần để lừa gạt thôn dân, bắt hiến tế thiếu nữ vô tội, mục đích chính là để chăn nuôi đám sâu bọ . Các ngươi hãy trở về, với lý chính cùng nhà rằng từ nay về , cần hiến tế cho Hà Thần nữa!”

 

Vân Sơ lấy hết t.h.u.ố.c viên còn trong tay áo, hòa nước, đó đổ xuống hố cạn. Đám cổ trùng từng cặp, từng cặp đều nàng vẩy t.h.u.ố.c bột lên. Chỉ trong chốc lát, bộ cổ trùng đều c.h.ế.t sạch.

 

Sở Dực mang theo củi khô, ném mồi lửa trong hố, dẫn rời khỏi hang động. Sơn động chất chứa đầy tội ác lập tức bốc cháy dữ dội, tất cả truyền thuyết về Hà Thần cũng từ đó mà kết thúc.

 

Vân Sơ cùng Sở Dực rời khỏi thôn trang nhỏ, lập tức khởi hành về kinh thành.

 

Kinh thành phồn hoa tấp nập. Ngay khi đương kim Hoàng đế thắng trở về, liền tổ chức lễ đại hôn nghênh đón Hoàng Hậu nhập cung.

 

Cùng ngày đó, vị Trưởng công chúa tôn quý cũng thuận lợi xuất giá, hạ gả cho đích tứ tử phủ Hưng Quốc Công. Phủ của Công chúa tọa lạc ngay bên cạnh Hoàng cung, quả thực thể là tráng lệ, khí thế huy hoàng.

 

Sở Trường Sinh vận giá y đỏ thẫm, đối diện gương đồng. Phía nàng, Vân Sơ đang tỉ mỉ chải tóc cho ái nữ.

 

Vân Sơ tay chải tóc, hồi tưởng, giọng hoài niệm: “Nhớ ngày đầu hai con gặp , con còn bé bỏng dường , câm lặng , khiến mà xót xa... Tiếng đầu tiên con thốt lên là gọi 'Nương', khoảnh khắc vĩnh viễn quên... Thoáng chốc, tiểu cô nương của trưởng thành, mười bảy tuổi tròn, hôm nay xuất giá. Thời gian quả thực thấm thoắt như thoi đưa...”

 

Sở Trường Sinh bóng hình trong gương, hiểu vì lẽ gì, nàng như thấy một kiếp khác. Một khoảnh khắc thoáng qua, nàng thấy bản kiếp đó cả đời chìm trong ưu tư, sầu muộn.

 

Nàng nhịn cất lời: “Nếu kiếp hữu duyên gặp mẫu , e rằng cả đời con cũng chẳng thể chuyện, cả đời sẽ tự nhốt trong thế giới cô độc cho đến thở cuối cùng... Gặp mẫu chính là đại may mắn lớn nhất trong đời con.”

 

“Đây cũng là điều hạnh phúc nhất đời .” Vân Sơ kết mái tóc dài của nàng thành búi: “Năm năm , Phụ hoàng con bắt đầu kiến tạo phủ Trưởng công chúa cho riêng con. Phủ ở phía bên Hoàng cung, bước cửa là thể tiến cung. Sau nếu gặp điều uất ức gì, lập tức cung với ca ca con, hoặc thư kể cho cha nương . Dù là chịu thiệt thòi gì, tuyệt đối giấu giếm, nhớ kỹ ?”

 

Sở Trường Sinh mỉm rạng rỡ: “Con là viên ngọc quý Phụ mẫu và ca ca nâng niu trong lòng bàn tay, con tuyệt đối sẽ để bản chịu bất kỳ ủy khuất nào.”

 

lúc , Sở Hoằng Giác từ ngoài cửa bước , hùng hồn tuyên bố: “Hừ, nếu Mộ Dung Tất dám ức h.i.ế.p Đại tỷ, nắm đ.ấ.m của đây tuyệt đối sẽ tha cho .”

 

Y phục hôm nay của Hoằng Giác vô cùng lộng lẫy, xiêm y đỏ thẫm tôn lên khí phách thiếu niên hăng hái, chỉ là vóc dáng còn khiêm tốn một chút.

 

Hắn tới mặt Sở Trường Sinh, quỳ gối xuống, ngẩng đầu : “Đại tỷ, mau lên, cõng tỷ xuất các.”

 

“Với cái hình bé nhỏ của , thôi bỏ .” Sở Hoằng Du chậm rãi đến bên cạnh, cất giọng trầm ấm: “Trường Sinh, để Hoàng đưa xuất các.”

 

Đại điển phong hậu của sẽ cử hành trưa nay, may mắn xung đột với giờ xuất các của . Đây là hôn sự trọng đại cả đời Trường Sinh, tuyệt đối thể vắng mặt.

 

 

Loading...