Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:16:08
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lúc rõ mặt của đôi nam nữ , Nguyên thị ngây ngốc tại chỗ, trong đầu như thiên lôi oanh tạc, chỉ ngất xỉu ngay lập tức.

 

Một thiếu phụ còn e lệ, hổ lui về phía .

 

những phu nhân quá tuổi tam tuần như Viên phu nhân thì còn chuyện gì mà từng thấy qua, tức khắc lớn tiếng hô to:

 

“Sao là Tạ đại nhân!”

 

“Sinh thần của Lão thái thái, Tạ đại nhân cùng nha trong phủ trốn ở nơi chuyện gì?”

 

“Lúc thọ yến bắt đầu thấy bóng dáng Tạ đại nhân , thì là trốn ở đây dây dưa quấn quýt với hạ nhân, quả là liêm sỉ! Nếu tới muộn thêm chút nữa...”

 

Rất nhiều phu nhân khinh miệt về phía Tạ Cảnh Ngọc, đồng thời vô cùng đồng cảm với Vân Sơ.

 

Vân Sơ cũng giả bộ thể tin mắt , thất thần lặng tại chỗ, bất kỳ phản ứng nào, mãi đến khi Nguyên thị lay nàng.

 

Nguyên thị run rẩy thốt lên: “Sơ nhi, chuyện ... đây, mới thỏa...”

 

Vân Sơ như bừng tỉnh, lập tức bước nhanh lên bậc thang, khom nhặt y phục rơi rớt đất, khoác lên Tạ Cảnh Ngọc cùng Hạ thị.

 

Nàng che chắn hai họ, về phía các vị phu nhân thanh giọng : “Các vị phu nhân hiểu lầm . Vị nha trong Tạ phủ, mà là Hạ di nương. Nàng am hiểu xướng khúc, nãy gọi nàng tới xướng khúc mua vui. Chỉ là sức khỏe nàng yếu kém, hẳn là nửa đường mệt mỏi, nên trượng phu mới ôm nàng tới đây nghỉ ngơi...”

 

Nguyên thị cuối cùng cũng lấy sự trấn tĩnh.

 

Dây dưa tình cảm với di nương vẫn còn đỡ hơn là tằng tịu với nha .

 

Bà càng bội phục nàng dâu hơn. Trong tình thế rối ren như mà vẫn nghĩ lý do thoái thác hợp lý, Tạ gia bọn họ căn bản thể thiếu vắng Vân Sơ .

 

lý do nàng đưa càng khiến nhóm phu nhân đồng cảm với Vân Sơ hơn gấp bội.

 

Trượng phu cùng di nương nhân lúc yến hội trốn ở đây quấn quýt, xem đương gia chủ mẫu gì.

 

Bọn họ sớm Tạ phu nhân vô sinh, hiện tại còn trượng phu tôn trọng, cuộc sống quả thực khổ sở đến mức nào đây?

 

Rõ ràng Tạ phu nhân đau thấu tâm can mà còn bảo vệ thể diện cho trượng phu và Tạ gia, hòn ngọc quý của Vân gia rơi nơi như thế ...

 

“Tạ phu nhân hẳn là việc riêng cần xử lý, bọn xin phép cáo từ .”

 

“Tạ phu nhân cứ lo liệu việc nhà , chúng sẽ gặp dịp khác.”

 

Một đám phu nhân vội vã cáo từ.

 

Ra đến tiền viện, nhóm phu nhân xem kịch vẫn còn rõ ngọn ngành chuyện xảy , bọn họ đưa mắt , đó cũng lục tục rời .

 

Vừa khỏi Tạ phủ, quần chúng mới dám cất lời bàn tán.

 

“Các ngươi ở tiền viện xem kịch nên rõ đó thôi, Tạ đại nhân cùng một di nương trốn ở hậu viện tư tình với , bọn bắt quả tang tại trận.”

 

“Thanh thiên bạch nhật mà dám chuyện như , quả là vội vàng thể đợi ?”

 

“Vị di nương chắc chắn là mỹ mạo vô song, nếu Tạ đại nhân đến mức mê như thế.”

 

“Ngươi mới nhớ , vị di nương phần lớn tuổi, dung mạo cũng thường thường, so với Tạ phu nhân thì quả thực cách xa vạn dặm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-56.html.]

 

“Thì Tạ đại nhân sở thích với nữ tử lớn tuổi hơn...”

 

Chuyện xảy ở hậu viện truyền tới tai Lão thái thái, tức giận đến mức tai ù , suýt chút nữa ngất xỉu.

 

Vân phu nhân Lâm thị trầm mặt như nước, cứ như thể sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.

 

Bà chỉ Tạ phủ Vũ di nương, Giang di nương, Đào di nương, Hạ di nương rốt cuộc xuất hiện từ khi nào?

 

Phạm Khắc Hiếu

Tạ Cảnh Ngọc dám tằng tịu với nha ngay trong thọ yến, còn để nữ nhi mà bà yêu quý nhất hòa giải.

 

Nữ nhi của bà chịu nỗi tủi nhục đến nhường nào!

 

“Nương, nương về .” Vân Sơ tự đưa Vân gia ngoài: “Đại tẩu, nhờ tỷ khuyên nhủ nương giúp . Muội thật sự .”

 

Ánh mắt Liễu Thiên Thiên tràn ngập lo lắng.

 

Nam nhân Vân gia cũng nạp , nhưng việc nạp Chính thất gật đầu đồng ý, tuyệt đối tằng tịu với như . Hành động quả là đặt Chính thất trong mắt.

 

Hôm nay Vân gia ở đây, Tạ Cảnh Ngọc còn dám càn như thế, bình thường khinh thường Vân Sơ đến mức nào...

 

Khách khứa đều rời hết.

 

Sân viện rộng lớn chỉ còn Tạ gia.

 

Tuy Lão thái thái tuổi cao nhưng bình thường thể vẫn kiện khang, hiếm khi sinh bệnh, mà lúc yếu ớt dựa ghế, vô lực vô cùng.

 

“Thứ mất dạy, thứ hạ tiện!”

 

Lão thái thái hai đang quỳ gối mặt, cầm lấy chén ném thẳng xuống đất.

 

Mảnh sứ vỡ văng cạnh mặt Tạ Cảnh Ngọc. Dường như lúc mới tỉnh táo , ý thức hỗn độn đó ùa về.

 

Hắn đột nhiên siết chặt nắm tay: “Tổ mẫu, tôn nhi tính kế.”

 

Hạ thị cũng dần dần thanh tỉnh . Nàng chỉ nhớ rõ bản Tạ Cảnh Ngọc kéo đến chỗ một tòa giả sơn trong tiểu viện để chuyện. Hai trò chuyện một lúc thì bắt đầu cãi vã.

 

Nàng trở mặt với Tạ Cảnh Ngọc nên mới cầm bình sẵn bàn, rót cho Tạ Cảnh Ngọc một chén.

 

Hai đối diện uống , đó... đó thì còn gì nữa... Nàng chỉ mang máng nhớ bản và Tạ Cảnh Ngọc hình như quấn lấy , còn khách khứa trong tiệc thọ yến vây xem...

 

Nàng còn nhớ bản ai đó gọi là Hạ di nương.

 

“Tính kế?” Lão thái thái đoan chính ngay ngắn: “Ai dám tính kế ngươi?”

 

“Đương nhiên là Hạ ma ma .” Đào di nương đỡ bụng bầu to lớn, lạnh giọng mở lời: “Ai mà chẳng Hạ ma ma của chúng hoài tâm tư bất chính với Đại nhân, nhân cơ hội hạ d.ư.ợ.c Đại nhân, còn gạo nấu thành cơm, khiến bản phi lên cành cao chủ tử ?”

 

Hạ thị há hốc miệng : “Không , hề tính kế Đại nhân, cũng hề di nương...”

 

“Không ngươi thì là ai?” Hai mắt lão thái thái như bốc hỏa. Dù bà Hạ thị ý định di nương, nhưng Tạ gia mất sạch thể diện như , còn vì Hạ thị an phận ? Nếu nàng cứ thành thật ở miếu nhỏ thì nhiều chuyện bát nháo náo động như thế xảy ?

 

Tạ Cảnh Ngọc mím chặt môi, hồi lâu mới đáp: “Là Viên gia.”

 

Hắn và Viên đại nhân đều là Ngũ phẩm Hộ bộ Lang trung. Viên đại nhân ở vị trí mười mấy năm, năm nay gần bốn mươi mà vẫn cơ hội thăng chức.

 

 

Loading...