Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:16:59
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:16:59
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Tạ Thế Doãn cắn chặt môi.
Nó rằng trong viện của mẫu hài tử khác nên mẫu mới thích nó nữa, nhưng di nương chịu tin lời nó .
Hiện tại nó tìm chứng cứ, lúc Bình Tây Vương cũng ở đây, thì mượn tay Bình Tây Vương tìm hài tử trong viện mẫu .
Thính Vũ che miệng nhi tử nhà , ánh mắt vẫn nhìn về phía chiếc giày .
Đó thật sự phải giày của Doãn ca nhi, nhưng vừa nhìn đã biết là giày của một hài tử ba bốn tuổi. Nam hài cỡ tuổi đó ở trong phủ chỉ có một mình Doãn ca nhi.
Vậy chứng minh trong viện của phu nhân còn có hài tử khác.
Phu nhân thật sự nhận nuôi hài tử khác ?
Tâm tình của Thính Vũ muôn phần phức ̣p.
Vân Sơ chỉ đổi sắc mặt, chớp mắt trở lại bình thường. Nàng nhanh chóng bước qua, nhặt chiếc giày nhỏ trong bụi hoa : “Hôm qua còn bảo đám nha hoàn trong viện tìm giày, hóa là rơi ở đây. Sắp tới sinh thần của chất nhi bên nhà đẻ, cố ý sai người mua đôi giày kiểu dáng thịnh hành nhất kinh thành hiện nay.”
Sở Dực gật đầu: “Làm phiền , bổn vương cáo từ.”
Y nhanh chóng đưa hộ vệ rời .
Vừa lúc Vân Sơ nhìn thấy Thu Đồng và Thính Sương từ bên ngoài vào, hai bọn họ nhìn nàng gật đầu, trái tim treo lơ lửng của nàng rốt cuộc cũng yên vị.
Sở Dực tới cửa, đang định đến nơi tiếp theo tìm thì hạ nhân tới bẩm báo: “Vương gia, tìm tiểu thế tử và tiểu quận chúa , bọn họ trốn phủ dạo, Mao hộ vệ theo bảo vệ.”
Dứt lời, hai tiểu chủ tử hai ma ma ôm tới trước mặt Sở Dực.
Hai tiểu gia hỏa đều phạm , ôm chặt cổ ma ma, vùi đầu rên một tiếng.
Sở Dực Sở Hoằng Du, ánh mắt tự chủ hạ xuống, dừng chân thằng bé, lập tức nheo mắt hỏi: “Giày của con ?”
Sở Hoằng Du chà xát hai chân nhỏ: “Không, rơi ở rồi.”
“Hừm?” Sở Dực lạnh lùng: “Con thử xem tại giày của con chạy tới Tạ phủ?”
Sở Hoằng Du sợ đến trắng mặt, phủ nhận theo bản năng: “Không , con tới Tạ gia...”
Ngữ khí của Sở Dực càng lạnh hơn: “Ta con tới Tạ gia lúc nào? Thật là đ.á.n.h tự khai, con...”
Y còn kịp xong thì tiểu cô nương đang vùi trong ngực ma ma đột nhiên lấy tinh thần, mở to đôi mắt ngập nước y, vươn đôi tay nhỏ nhắn.
Lòng Sở Dực lập tức mềm nhũn.
Trước hai tuổi, hơn phân nửa thời gian Trường Sinh đều hôn mê. Qua hai tuổi mới đỡ hơn một chút nhưng năm nào cũng châm cứu. Mỗi châm cứu đều lớn, khiến con bé càng ngày càng mâu thuẫn với phụ vương luôn ép nó chữa bệnh .
Chờ tới khi ba tuổi, bệnh của Trường Sinh rốt cuộc cũng khá lên, nhưng trong mắt con bé hề ánh sáng.
Con bé sẽ chủ động phụ , sẽ để phụ ôm, ở chung với y dù chỉ là một khắc...
Từ đến nay, đây là đầu tiên con bé chủ động vươn tay đòi y ôm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-88.html.]
Sở Dực buông Sở Hoằng Du , ôm nữ nhi lòng.
Sở Hoằng Du thở phào nhẹ nhõm một tiếng.
Nó chút kinh ngạc.
Trước dù nó phụ vương mắng cho m.á.u ch.ó đầy đầu, dù thì cũng bất kỳ phản ứng gì.
hiện tại, chủ động giúp nó giải vây.
Sau khi ở cùng mẫu một lúc, hình như gì đó khác .
Sắc trời tối sầm.
Ánh mắt Vân Sơ dừng Tạ Thế Doãn: “Doãn ca nhi, mẫu hỏi con, con cho rằng chiếc giày là của ai?”
Nàng cất lời trầm tĩnh, hề chút lay động nào, nhưng Thính Vũ thể cảm nhận ngữ khí của phu nhân đang ẩn chứa sự tức giận.
Nàng vội vàng mở miệng: “Phu nhân, Doãn ca nhi...”
“Ta đang hỏi Doãn ca nhi. Vũ di nương hãy sang một bên .” Vân Sơ lạnh nhạt : “Doãn ca nhi, con cần rằng mẫu thích hài tử dối.”
Thính Vũ vô cùng sốt ruột.
Thính Sương đang bên cạnh, lạnh lùng chằm chằm nàng , khiến nàng căn bản dám bất kỳ động tác dư thừa nào.
Tạ Thế Doãn cúi đầu mặt Vân Sơ.
Một tháng , mỗi nó tới Ngọc Sanh Cư đều mẫu ôm đặt lên đầu gối, khi đó, chỉ cần mẫu vui vẻ là sẽ ban cho nó thật nhiều trân bảo vật .
Thời gian gần đây, mẫu càng ngày càng lạnh nhạt với nó.
Rõ ràng nó gì sai, tại mất sự sủng ái của mẫu ?
Nó cảm thấy vô cùng tủi , thực sự uất ức.
Nghĩ , mặt Tạ Thế Doãn lập tức ngập thêm hai hàng nước mắt, từng giọt lệ như hạt đậu ngừng rơi xuống, nó ngẩng đầu lên, lóc : “Mẫu , nuôi hài tử khác nên cần Doãn ca nhi nữa?”
Vân Sơ trầm mặc giây lát, đó mở miệng hỏi: “Cái gì gọi là nuôi tiểu hài tử khác? Con ý gì?”
“Mẫu , đừng gạt con, con thấy hết .” Tạ Thế Doãn lớn: “Con thấy trong viện của mẫu một tiểu nam hài đồng trang lứa với con, mẫu ôm nó, với nó. Sau nó mới là nhi tử của mẫu đúng ? Mẫu sẽ bao giờ yêu thương con nữa...”
Đầu ngón tay Vân Sơ cứng .
Phạm Khắc Hiếu
Quả nhiên, nàng đoán là Doãn ca nhi điều gì đó, nếu với tính tình nhát gan của Doãn ca nhi, tuyệt đối sẽ chỉ chiếc giày mặt Bình Tây Vương.
Nàng đầu về phía Thính Vũ: “Vũ di nương cũng thấy ?”
Thính Vũ siết chặt nắm tay, c.ắ.n nhẹ đầu lưỡi của đáp: “Bẩm phu nhân, thấy gì cả, chắc chắn là Doãn ca nhi lầm . Thiếp sẽ trông chừng Doãn ca nhi, tuyệt đối để nó lung tung mặt Lão thái thái và Đại nhân.”
Vân Sơ rũ mắt.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.