Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:17:04
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hạ thị c.ắ.n môi .

 

Kể từ khi trở thành di nương, nàng thể tự tiện phủ , quả nhiên phu nhân tính toán chi ly.

 

May mắn vị tiểu ni cô trong miếu am nguyện ý việc giúp nàng , bằng mấy chiếc khăn tay và bình phong thêu thể nào đưa ngoài buôn bán .

 

Vân Sơ giường, Thính Sương bên cạnh báo cáo: “Mấy hôm nay Tuyên Võ Hầu gia từng thượng triều, cũng động tĩnh gì.”

 

Nàng tận mắt thấy Tuyên Võ Hầu lĩnh trọn một cái tát của phu nhân, gương mặt lập tức sưng vù. Đổi là bất cứ ai, e rằng chuyện cũng sẽ dễ dàng bỏ qua như .

Phạm Khắc Hiếu

 

Tuyên Võ Hầu chèn ép Tạ gia cũng , nàng chỉ lo lắng phu nhân sẽ gặp phiền toái.

 

Vân Sơ uống .

 

Nàng cố gắng nhớ đời , mãi đến khi c.h.ế.t, và Tuyên Võ Hầu cũng bất kỳ quan hệ nào.

 

Ai ngờ Tuyên Võ Hầu ôm tâm tư âm u như với nàng, khó trách trong tiệc thọ của lão thái thái , bảo hòa ly.

 

Ta tất nhiên cách xa ôm tâm tư dơ bẩn với .

 

Thanh danh cá nhân hủy hoại cũng là chuyện nhỏ, nhưng liên lụy đến thanh danh Vân gia mới là đại sự...

 

“Phu nhân, nha bà tử và gia đinh trong viện nhị thiếu gia đều tới cả .” Thính Tuyết bẩm báo.

 

Vân Sơ gật đầu, sai đưa bọn họ vườn.

 

Tạ Thế Duy chỉ đưa theo một gã tiểu tư đến thôn trang để lo liệu sinh hoạt thường ngày. Những còn đều ở phủ: hai nha đầu, hai bà tử và một gia đinh, tổng cộng năm , cúi đầu thềm bậc.

 

Hiện giờ Vân Sơ quản gia, cũng lấy của hồi môn cung phụng cho Tạ gia nữa. Tất cả các khoản chi của Tạ gia đều là lợi nhuận từ thôn trang của cha chồng.

 

Nàng tâm tư tiết kiệm bạc cho Tạ gia.

 

Nàng cất lời: “Lão thái thái tuổi cao, ốm một trận, hiện giờ cần chăm sóc. Hai bà tử các ngươi hãy đến viện của Lão thái thái. Tam thiếu gia trưởng thành, hai nha đầu các ngươi tới viện Tam thiếu gia hầu hạ.”

 

Cuối cùng, chỉ còn một Cửu Nhi trong sân.

 

Vân Sơ nàng : “Ngươi hãy ở viện của việc.”

 

Cửu Nhi gật đầu: “Vâng, phu nhân.”

 

Những chuyện nên nàng tỏ tường, phu nhân tất nhiên sẽ để nàng đến hầu hạ ở bất kỳ viện nào khác.

 

“Ta một thôn trang ngoài thành, nhiều việc cần ngươi giúp sức.” Vân Sơ tiếp: “Ta hỏi qua đại phu, trong cơ thể ngươi vẫn còn sót ba chiếc kim châm, cần ngâm suối nước nóng quanh năm mới thể trục xuất hết ngoài. Vừa thôn trang suối nước nóng, ngươi hãy đến đó tịnh dưỡng một thời gian. Khi nào thể ngươi hồi phục, sẽ việc quan trọng giao cho ngươi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-93.html.]

 

Cửu Nhi kinh ngạc mở to đôi mắt.

 

Lúc đại phu nhắc tới suối nước nóng, nàng quả thực dám mơ tưởng. Đây là nơi chỉ những quý nhân giàu sang mới thể dùng để ngâm , một nha đầu ti tiện như nàng phúc phận .

 

Nàng nghĩ, kim châm trong cơ thể thì cứ mặc, khi nào c.h.ế.t thì đành tùy thuộc mệnh của nàng .

 

ngờ phu nhân phái nàng tới thôn trang suối nước nóng, cho nàng ngâm điều dưỡng thể. Phu nhân sợ cứu sống nàng , nàng sẽ tiết lộ với Tạ gia rằng chuyện của Nhị thiếu gia bút tích của phu nhân ?

 

"Cớ phu nhân đặt niềm tin nàng như ?" Chưa kịp để nàng suy nghĩ thêm, Thính Sương dẫn Cửu Nhi rời .

 

Vân Sơ cúi đầu những vụn trong chén.

 

Sớm muộn gì nàng cũng cất nhắc thêm vài nha đầu khác, bởi nàng dự định sẽ sớm gả Thính Sương và Thính Tuyết , cần lấp chỗ trống bên cạnh.

 

Tuy Cửu Nhi tuổi còn nhỏ, nhưng kinh qua những chuyện kinh hoàng , coi như chút tâm cơ. Nếu chậm rãi bồi dưỡng, cũng thể trở thành trợ thủ đắc lực. Về phần tin tưởng ư, điều đó vốn chẳng hề tồn tại.

 

Ngay cả hài tử do chính tay nàng nuôi lớn còn thể phản bội nàng, cớ nàng tin tưởng một nha đầu hề thiết ? Chỉ là hiện tại, Cửu Nhi là lựa chọn phù hợp nhất mà thôi.

 

Trong thời gian , Tạ Cảnh Ngọc tan triều liền lập tức trở về nhà. Vì tránh mặt , Vân Sơ cơ bản rời khỏi Sanh Cư viện nửa bước.

 

Mãi đến giữa tuần tháng năm, khi tiệm băng khai trương, nàng mới sai chuẩn xe ngựa, phố phường ngắm sự náo nhiệt.

 

Nàng trong quán tên là Hồ Trà, đối diện tiệm băng, chọn vị trí cạnh cửa sổ, dễ dàng thẳng mặt tiền cửa hiệu.

 

Bởi vì thời tiết ngày càng oi bức, kéo đến tiệm băng cũng hề nhỏ.

 

"Không vì lẽ gì mà mấy tiệm bán băng năm ngoái, giờ đây chẳng còn nổi một khối băng nhỏ. Nghe đồn rằng hồi tháng Ba, tháng Tư, tất cả một thương nhân phương nam mua sạch ."

 

"Tháng Ba tháng Tư rét căm căm, ai ngờ tới tháng Năm nóng bức đến nhường . Chủ nhân nhà cũng kịp mua , giờ mới bảo chạy vội đến đây mua chút ít mang về."

 

"Cả kinh thành mà chỉ duy nhất một tiệm bán băng , quả thực quá đáng!"

 

"..."

 

Vân Sơ cũng cảm thấy điều thật quá đáng.

 

Chẳng lẽ hồi tháng Ba, tháng Tư, bộ băng đá trong kinh thành và khu vực lân cận đều Trần Đức Phúc gom sạch ? Nếu quả thật chỉ duy nhất cửa tiệm của nàng bán băng, e rằng sẽ gây tai họa mất.

 

Vân Sơ mở lời dặn dò Thính Sương vài câu, đôi mắt nàng nha dần sáng lên vẻ hiểu ý.

 

lúc , phía đột nhiên vọng tới một âm thanh trầm : "Tạ phu nhân."

 

Vân Sơ đầu , thấy một nam nhân vận cẩm y huyền sắc đang an tọa tại một bàn cách đó xa, chính là Bình Tây Vương Sở Dực.

 

 

Loading...