Thẩm Lương Vi cũng rõ , bởi vì chuyện Tiêu Cảnh Dụ cũng với nàng.
Sự việc xảy đột ngột, Tiêu Cảnh Hoài bất ngờ hành động, Vương gia cũng là tương kế tựu kế thừa thế mà , cũng kịp bàn bạc với nàng.
Trong lòng Thẩm đại phu nhân chợt động, ngẫm nghĩ một chút, khẽ thở dài, cũng gì thêm.
Lòng nghi ngờ của Hoàng thượng quả thực ngày càng nặng, tính tình cũng trở nên hỉ nộ vô thường, động một chút là nổi nóng.
Thẩm đại phu nhân trong lòng rõ nguyên nhân ở .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Sức khỏe của ông nữa , trong lòng hơn phân nửa cam lòng sợ hãi, lòng nghi ngờ trở nên ngày càng nặng cũng là điều tự nhiên...
Chỉ là vì thế mà những bên cạnh ông tránh khỏi xui xẻo.
Chưa kể phận Chiến Vương điện hạ còn đặc biệt như .
Nếu Chiến Vương điện hạ thực sự nhân cơ hội rời xa triều đình, dần dần rút lui, cũng thể coi là một chuyện .
Diễn kịch diễn đủ , tiễn bước đám thái y và cha con Thiên Diệu Đế đến thăm bệnh, những khác Tiêu Cảnh Dụ liền chẳng còn tâm trí mà xã giao, lấy cớ thể khỏe, để quản sự theo tiếp đãi, còn thì gặp.
Gặp cái gì mà gặp? Hắn hiện tại chẳng những là bệnh, còn là một phế nhân què chân khả năng tàn phế, trong lòng đang đau buồn c.h.ế.t, bực bội táo bạo đây, từ chối gặp là chuyện hết sức bình thường.
Vị Chiến Vương điện hạ đang "chán đời" hồi tưởng ngày hôm nay, khóe môi nhếch lên thật cao, trong lòng sướng rơn.
Thật là a...
Cơ hội do Tiêu Cảnh Hoài dâng tới tận cửa, quả thực còn mỹ hơn cả kế hoạch ban đầu của , quan trọng nhất là, chuyện diễn nước chảy thành sông a.
Nương theo tính kế của Tiêu Cảnh Hoài, thuận nước đẩy thuyền, một giải quyết hết thảy chuyện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-590-nuong-theo-tinh-ke-cua-tieu-canh-hoai-thuan-nuoc-day-thuyen.html.]
Quả thực mỹ!
Chậc, tên ch.ó má Tiêu Cảnh Hoài , tuy rằng vẻ đạo mạo nhưng bên trong đê tiện vô sỉ, nham hiểm độc ác, nhưng xem vượng a, mỗi đều khéo như , luôn giúp một ân tình lớn, thật đúng là phúc tinh của đời ...
Cũng Vi Nhi lúc đang gì, thực lẻn qua xem nàng, nhưng lo lắng lỡ thấy lộ sơ hở gì đó thì hỏng việc, đành nhịn nhịn.
Dù , chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ đính hôn, đến lúc đó, nàng chính là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của , đến thăm thế nào thì đến thăm thế , ai cũng lời nào.
Phủ Thẩm gia hiện giờ còn nhị phòng tam phòng cùng bà lão thái thái ác độc bất công , đám đầu trâu mặt ngựa đuổi hết, thanh tịnh, gặp nàng thế nào cũng sẽ bất tiện...
Ban đêm, trong viện Thẩm gia, hai con Thẩm Lương Vi dùng xong bữa tối. Thẩm Lương Vi một cái, một cái nữa, hai tay mân mê vạt áo, cũng đang nghĩ gì.
Thẩm đại phu nhân lạnh nhạt quan sát vẻ thôi của nàng, thấy thế trong lòng thở dài dở dở .
Con nha đầu đúng là lớn , tâm tư riêng .
Lúc trong lòng đang đ.á.n.h chủ ý gì đây.
mà lúc trong lòng bất kể đang đ.á.n.h chủ ý gì, Thẩm đại phu nhân dám khẳng định, chuyện nhất định liên quan đến Tiêu Cảnh Dụ.
Trong lòng bà liền càng thêm cảm thán, dường như còn chút chua xót, con gái hướng ngoại a...
“Được , trong lòng con đang nghĩ gì, thì với . Có Chiến Vương điện hạ lời gì dặn dò con ?”
“Ách...” Thẩm Lương Vi vô cớ chút chột , nịnh nọt với Thẩm đại phu nhân, ôm cánh tay bà nũng: “Mẹ...”
Thẩm đại phu nhân mặt lạnh tanh: “Nói !”
“Dạ...” Thẩm Lương Vi hổ, mặt đỏ bừng, lắp bắp, hồi lâu mới rõ ràng sự tình với Thẩm đại phu nhân.