Điền di nương, kẻ xưa nay thuận buồm xuôi gió, tác oai tác quái, hiếu thắng tranh giành và luôn giành phần thắng suốt bao năm qua, quả thực tức điên lên .
Đột nhiên linh cơ khẽ động, bà chợt nhớ tới sức khỏe của Hứa phu nhân.
Vốn dĩ ốm đau bệnh tật bao nhiêu năm cũng chẳng thấy khỏi, tự nhiên khỏe hẳn?
Lại nghĩ đến mối hôn sự —— chẳng lẽ là Thẩm đại phu nhân chữa khỏi bệnh cho Hứa phu nhân?
Điền di nương càng nghĩ càng thấy khả năng cao, càng tức!
Tiện nhân , dám đùa giỡn bà trong lòng bàn tay...
Bà khẩy một tràng, đầy ác ý : “Ái chà nhớ , thời gian đại tiểu thư nhà chúng chẳng thường xuyên qua Thẩm gia chơi ? Có khi nào là gặp gỡ tam thiếu gia nhà họ Thẩm nhiều, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén... Người trẻ tuổi mà, huyết khí phương cương, lỡ như trúng thì cũng chẳng gì lạ...”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Điền di nương đầy ẩn ý, lời càng thêm thâm độc.
Hứa Tình Vân là một cô nương trong trắng, nếu lời của Điền di nương truyền ngoài thì còn thể thống gì?
Xưa nay tin đồn một đồn mười, mười đồn trăm, tam thất bản, đặc biệt là loại chuyện càng kích thích sự tò mò của nhất. Nếu cứ để lời đồn lan truyền, cần nghĩ cũng kết cục sẽ thế nào.
Chỉ sợ đến lúc đó ngay cả chuyện Hứa Tình Vân và Thẩm Hoằng Tuân lén lút tư thông, Hứa Tình Vân chồng mà chửa cũng thể đồn đại ngoài...
Đến lúc đó, những lời còn thể giải thích rõ ràng ? Không thể nào!
Sẽ chẳng ai .
Không giải thích, bảo ngươi chột , hết đường chối cãi; giải thích, bảo ngươi giấu đầu hở đuôi. Tóm , thanh danh của Hứa Tình Vân nhất định sẽ hủy hoại sạch sẽ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-599-lai-bi-dua-gion-trong-long-ban-tay.html.]
Cho dù gả cho Thẩm Hoằng Tuân, thì mối lương duyên cũng sẽ biến thành nghiệt duyên bất đắc dĩ.
Chuyện đổi là ai, ai mà chẳng thấy ghê tởm?
Điền di nương dứt lời, Hứa phu nhân kinh hãi tức giận đến run , lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Bà phắt dậy, bước nhanh tới, vung tay tát cho Điền di nương hai cái bạt tai giòn giã!
“Bốp bốp!” Hai tiếng giòn tan đ.á.n.h cho Điền di nương choáng váng mặt mày!
Vị Hầu phu nhân xưa nay tính tình hiền lành, chuyện với hạ nhân cũng ôn tồn nhã nhặn thế mà động thủ đ.á.n.h ! Chẳng những Điền di nương choáng váng, Cùng Xương Hầu cùng đám nha bà t.ử hầu hạ trong phòng cũng đều choáng váng, trợn mắt há hốc mồm.
Điền di nương đau đớn kêu lên một tiếng “Á!”, ngây hai giây mới lóc hét lên: “Ngươi dám đ.á.n.h !”
Hứa phu nhân lạnh, vung tay “Bốp!” một tiếng tát thêm một cái nữa.
Điền di nương đau tức, phổi sắp nổ tung, bà đương nhiên dám đ.á.n.h trả, huống hồ Cùng Xương Hầu còn đang ở đây.
Điền di nương ôm mặt, nước mắt tuôn rơi lã chã, mặt sưng đỏ, “Hầu gia! Hầu gia! Hu hu hu... Hầu gia ngài chủ cho a! Phu nhân thể đối xử với như ? Thể diện của còn để nữa! Thiếp sống nổi nữa! Thiếp sống nữa!”
Điền di nương đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân gào ầm ĩ.
“Ngươi câm miệng cho !” Hứa phu nhân lạnh giọng quát, cầm lấy chén bàn hất thẳng mặt Điền di nương: “Câm miệng!”
Cùng Xương Hầu đang định mở miệng gì đó thì giật , Hứa phu nhân, Điền di nương, vô cớ chút ngơ ngác, cũng chút sợ hãi, theo bản năng ngậm miệng .
Điền di nương hét lên thất thanh, khí thế của Hứa phu nhân cho kinh sợ, thế mà cũng ngây ngẩn cả , mở to mắt ngơ ngác Hứa phu nhân.
Hứa phu nhân khí tràng khai, hung hăng trừng bà , ánh mắt lạnh lẽo sắc bén như d.a.o găm.