Tiêu Cảnh Hoài hả hê kể xiết, thậm chí thầm tiếc nuối Thẩm Lương Vi thế mà c.h.ế.t.
Con tiện nhân chê bai , lúc chẳng chút lưu tình gạt sang một bên, hừ, giờ gặp báo ứng chứ? Đáng đời...
Hắn xem thử, đời ả còn thể gả cho đàn ông t.ử tế nào.
nhanh, Tiêu Cảnh Hoài liền từ mẫu hậu Phục Hoàng hậu rằng phụ hoàng dường như ý định ban hôn Thẩm Lương Vi cho Tiêu Cảnh Dụ. Nghe , đây còn là do Thẩm đại nhân vì bảo danh tiết cho Thẩm Lương Vi mà đích cầu xin mặt phụ hoàng.
Tiêu Cảnh Hoài tức khắc cảm thấy cả !
Sao thể như ?
Thẩm Lương Vi thể gả cho bất kỳ ai, nhưng tuyệt đối thể gả cho Tiêu Cảnh Dụ.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nghe tin nàng khả năng gả cho Tiêu Cảnh Dụ, Tiêu Cảnh Hoài tức giận, ghen ghét đến mức hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t Tiêu Cảnh Dụ.
Hai , một kẻ là kiêng kỵ, chán ghét nhất từ nhỏ đến lớn, một kẻ là từng một lòng si tình với . Nếu bọn họ cuối cùng kết thành phu thê đến với , đây quả thực là sự sỉ nhục lớn nhất đối với !
Hắn tuyệt đối thể chấp nhận!
ngẫm nghĩ kỹ , thầm mắng ngốc.
Sao đây nghĩ tới nhỉ?
Sự trong sạch của Thẩm Lương Vi hủy hoại trong tay Tiêu Cảnh Dụ, thì nàng đương nhiên chỉ gả cho Tiêu Cảnh Dụ mới là lối thoát nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-602-sao-co-the-nhu-vay-duoc.html.]
Thẩm đại nhân là trọng thần phụ hoàng coi trọng, đủ thể diện để cầu xin ban hôn mặt phụ hoàng.
Quả nhiên, chuyện chẳng đến ?
Tiêu Cảnh Hoài lạnh âm hiểm, đầu liền sai tìm Thẩm Lương Nguyệt.
Kể từ khi tin Chiến Vương điện hạ vì cứu Thẩm Lương Vi mà suýt mất mạng, cuối cùng tuy c.h.ế.t nhưng thương nặng, hơn nữa một chân của Chiến Vương điện hạ khả năng sẽ tàn phế, Thẩm Lương Nguyệt liền ngẩn ! Đau lòng đến mức mắng c.h.ử.i Thẩm Lương Vi thậm tệ, suýt chút nữa là chạy đến Thẩm phủ gây sự.
Nàng vô cùng lo lắng cho Chiến Vương điện hạ, dằn vặt mãi, cuối cùng cũng lấy hết can đảm trốn khỏi phủ, chạy tới phủ Chiến Vương tìm Tiêu Cảnh Dụ.
Nàng thể là dụng tâm, rằng với phận của đừng hòng bước cửa phủ Chiến Vương, liền mặt dày mày dạn mượn danh nghĩa Thẩm đại lão gia và Thẩm đại phu nhân, lập lờ mặt Thẩm gia đến thăm hỏi.
Quản gia bẩm báo với Tiêu Cảnh Dụ, Tiêu Cảnh Dụ tức khắc ghê tởm chịu , lệnh cho quản gia đưa Thẩm Lương Nguyệt về bên chỗ Thẩm lão thái thái, mắng cho Thẩm tam lão gia một trận.
Thẩm tam lão gia mất hết mặt mũi, tức sợ lo, tát cho Thẩm Lương Nguyệt một cái, mắng nàng hổ! Lại sang mắng Thẩm tam phu nhân dạy con, để nó chạy ngoài mất mặt hổ...
Chiến Vương điện hạ là thế nào? Là mà nó thể tùy tiện sán gần ?
Nếu dễ dàng tiếp cận Chiến Vương điện hạ như , còn đến lượt nó ? Người sớm bu .
Thẩm Lương Nguyệt như mất trí, đ.á.n.h cũng chẳng hề lùi bước, ngược quỳ xuống mặt Thẩm tam lão gia khổ sở cầu xin, bày tỏ rằng chân của Chiến Vương điện hạ phế , nhưng nàng một chút cũng chê, nàng vẫn thích Chiến Vương điện hạ như xưa, hy vọng thể ở bên cạnh hầu hạ điện hạ, cầu xin phụ nghĩ cách đưa nàng phủ Chiến Vương...
Tóm , nàng cứ nhận định Chiến Vương điện hạ, bất kể Chiến Vương điện hạ biến thành dạng gì.
Thẩm tam lão gia trong lòng chợt động, bỗng nhiên nghĩ, Chiến Vương điện hạ phận cao quý, nếu là , nữ t.ử sán đến bên cạnh ngài nhiều vô kể, tự nhiên đến lượt nhà .
mà... hiện tại thì khác a! Hiện tại chân của Chiến Vương điện hạ chẳng thương nghiêm trọng ? Hơn phân nửa là tàn phế .