“Còn cút? Còn đần đó gì? Bổn cung thấy ngươi là thấy phiền lòng, cút!”
Tình Nhu quận chúa nức nở, vội vàng bò dậy từ mặt đất, cố nén cơn đau nhức từ lưng truyền đến, rưng rưng cáo lui.
Lần cáo lui , cũng chỉ là lui khỏi tầm mắt của Phục Hoàng hậu mà thôi.
Trên mặt nàng đầy nước mắt, búi tóc cũng rối, tự nhiên là chỉnh trang dung nhan, trang điểm mới thể rời .
Nếu , với bộ dạng chạy khỏi Khôn Ninh Cung, ai mà thấy?
Truyền đến tai Ngọc Quý phi, nhất định gây sóng gió, chừng đồn đại thành cái dạng gì, đến lúc đó, chồng nàng là Phục Hoàng hậu sẽ tha cho nàng ...
Tình Nhu quận chúa đến đây sợ đến vỡ mật, đừng tìm Thẩm Lương Vi gây phiền phức, thấy Thẩm Lương Vi cũng sợ đến mức đường vòng.
Là thật sự đau, thật sự đáng sợ!
Thẩm Lương Vi khỏi cung, lên xe ngựa, cái dáng vẻ nhu nhược đáng thương, yếu đuối mong manh trong nháy mắt biến mất còn tăm .
Xuân Anh vẫn đau lòng vô cùng, “Tiểu thư thật sự quá ủy khuất, Ung Vương phi ngang ngược bá đạo, dựa cái gì đối xử với tiểu thư như ...”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lương Vi mỉm , nháy mắt với nàng , : “ em xem, thế chẳng cũng chịu thiệt thòi ? Sắc mặt Hoàng hậu nương nương khó coi như , khi chúng , chừng giáo huấn bà thế nào !”
Xuân Anh ngược chú ý đến điều , nàng vẫn luôn chỉ quan tâm chú ý tiểu thư nhà , ngẩn , nửa tin nửa ngờ: “Thật sự sẽ như ? mà, nhưng mà nô tỳ thấy Hoàng hậu nương nương hiền từ ôn hòa, thật sự sẽ giáo huấn Ung Vương phi ?”
Thẩm Lương Vi: “......”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-632-that-la-dang-so.html.]
Lần đến phiên Thẩm Lương Vi cạn lời, Phục Hoàng hậu hiền từ ôn hòa? Cũng , Phục Hoàng hậu quen thói diễn kịch, mặt chẳng là hiền từ ôn hòa, đoan trang đức độ, như thể hiện của công bằng và chính nghĩa .
Thế nhưng bà khắc nghiệt lạnh lùng đến mức nào, kiếp con dâu bà , trong lòng nàng rõ hơn ai hết.
Đây cũng là nguyên nhân nàng mấy để tâm đến Tình Nhu quận chúa. Kiếp Phục Hoàng hậu đối với nàng còn như , hiện giờ Tình Nhu quận chúa với thanh danh và xuất như thế, Phục Hoàng hậu chỉ càng thêm tàn nhẫn hành hạ nàng .
Đâu cần đến nàng gì?
Thẩm Lương Vi cũng thêm gì với Xuân Anh, nhiều thứ Xuân Anh thấy , nàng chỉ : “Tự nhiên sẽ thế, trong cung xảy chuyện như , Hoàng hậu nương nương nếu mặc kệ, thì ăn với phủ Chiến Vương?”
Xuân Anh nghĩ ngợi, lúc mới tươi hớn hở gật đầu: “Cũng đúng ha, tiểu thư hiện giờ chính là chuẩn Chiến Vương phi mà, hì hì!”
Hai suốt dọc đường, nhanh bỏ qua chủ đề .
Thẩm Lương Vi về đến nhà, Thẩm đại phu nhân thở phào nhẹ nhõm, : “Cuối cùng cũng về ! Thế nào, trong cung ai khó con chứ?”
Thẩm Lương Vi ôm cánh tay bà nũng : “Có cha và ở đây, hôn ước do Hoàng thượng chỉ hôn, ai dám khó con chứ? Mẹ cứ yên tâm !”
Thẩm đại phu nhân cũng vui vẻ, ha ha: “Vậy thì , thì .”
Nghĩ ngợi một chút : “Cái chốn hoàng cung , bớt thì bớt , thật sự lo lắng con sẽ chịu thiệt thòi, trong đó, ai nấy tâm tư đều chẳng đơn thuần gì.”
Lòng Thẩm Lương Vi ấm áp, gật đầu duyên: “Mẹ yên tâm, con sẽ nhiều .”
Chuyện Tình Nhu quận chúa loạn, vợ chồng Thẩm đại phu nhân nhanh cũng , hai trong lòng đều vô cùng bực bội, thầm mắng Ung Vương phi khinh quá đáng!
Tiêu Cảnh Dụ cũng giận, đặc biệt phái tiến cung thỉnh an Phục Hoàng hậu, sai đến Thẩm gia thăm hỏi Thẩm Lương Vi.